...
- Chỉ là Trúc Cơ lại có thực lực như vậy, thật sự không đơn giản, chỉ tiếc ngươi cũng chỉ là cái Trúc Cơ mà thôi, nhất định phải chết trong tay ta.
Nữ tử áo xanh lạnh lùng nói ra, ra sức truy đuổi.
Lăng Hàn cười một tiếng:
- Làm một người tàn phế, ngươi có chiến lực như vậy cũng không đơn giản, đáng tiếc, muốn giết ta, ngươi nằm mơ đi thôi.
Nghe Lăng Hàn châm chọc chính mình tàn tật, nữ tử áo xanh tức giận đỏ mặt, đây là đau đớn trong lòng của nàng.
- Chết! Chết! Chết!
Nàng phát điên, liên tục công kích, kiếm khí tung bay như mạng nhện.
Lăng Hàn thong dong tỉnh táo, dùng sát khí xung kích, nữ tử áo xanh hơi chậm lại, trong công kích xuất hiện sơ hở và bị hắn bắt lấy, thong dong xé ra một lỗ thủng, kiếm võng đảo qua, hắn bình yên vô sự.
Nữ tử áo xanh chấn kinh, đây là công kích gì, nó đánh thẳng vào thức hải của nàng, từ đó ý thức của nàng xuất hiện trống không, mặc dù chỉ trong nháy mắt nhưng trong chiến đấu đây là việc quá nguy hiểm.
May mà Lăng Hàn cũng không phải Chú Đỉnh, nếu không nàng vô cùng có khả năng bị đối phương nắm lấy cơ hội miểu sát, nếu không được cũng lâm vào hạ phong.
- Nói rồi, ngươi chỉ là nằm mơ mà thôi.
Lăng Hàn từ tốn nói.
- Thật sao?
Nữ tử áo xanh cười lạnh, nàng vận dụng tiên đỉnh, hai đỉnh màu bạc xuất hiện trên đầu của nàng, một cái ba chân, một cái khác hai chân.
Hai cái đỉnh, nói rõ tu vi của nàng là Địa Đỉnh, một đỉnh hai chân, nói rõ nàng còn chưa tu Địa Đỉnh tới đỉnh phong.
Nhưng mà trọng điểm không phải điểm này.
Tiên đỉnh có tính nghiền ép Trúc Cơ không thể kháng cự, cho nên chỉ cần nàng vận dụng tiên đỉnh, Lăng Hàn ít nhất sẽ suy yếu một nửa chiến lực, thậm chí cũng có khả năng trực tiếp nằm trên đất.
Nhưng Lăng Hàn vẫn chạy nhanh chóng.
Dựa vào, làm sao có thể?
Nữ tử áo xanh trợn mắt nhìn, chuyện này hoàn toàn không có đạo lý, tiên đỉnh vừa xuất hiện, Trúc Cơ không bị ảnh hưởng?
Đây là quái thai gì thế này?
Đương nhiên nàng không vội từ bỏ, vội vàng đuổi theo.
Đến mà không trả là phi lễ.
Lăng Hàn nói thầm một câu, suy nghĩ vừa xuất hiện, xèo, Thiên Văn ngọc bay nhanh về phía trước.
Tốc độ của Thiên Văn ngọc gấp bốn mươi lần vận tốc âm thanh, nữ tử áo xanh lại dùng gấp hai mươi lần vận tốc âm thanh lao tới, như vậy tốc độ đối lập vượt qua sáu mươi lần vận tốc âm thanh, nữ tử áo xanh căn bản không có khả năng trốn tránh, thậm chí không kịp suy nghĩ né tránh, chỉ bằng bản năng chém ra một kiếm.
Đinh!
Thiên Văn ngọc nện vào thân kiếm, lực lượng kinh khủng trào lên, nữ tử áo xanh chỉ cảm thấy bàn tay tê rần, lợi kiếm đã là tuột tay mà đi.
Nàng lộ ra vẻ hoảng sợ, bởi vì Thiên Văn ngọc còn đập tới, nhưng bởi vì một trảm của nàng nên góc độ cũng có chút sai lầm, ầm, một chùm huyết hoa hiện ra, chỉ thấy bên hông trái của nàng thiếu một khối, máu tươi không ngừng chảy xuống.
Lăng Hàn giết trở về, phát động Yêu Hầu quyền, cũng chỉ có một thứ, nhưng Đế thuật là tồn tại trâu bò cỡ nào, chỉ khí thế liền có thể nghiền ép thương sinh.
Nữ tử áo xanh vừa mới bị thương nặng, tâm thần còn chưa định, Yêu Hầu quyền tấn công mang theo uy thế như thiên phạt, từ đó nàng khó sinh ra tâm chống cự.
Nhưng dù sao nàng cũng là Chú Đỉnh cảnh, bản năng võ giả vẫn giúp nàng đánh một chưởng về phía Lăng Hàn.
Bành!
Một quyền đánh qua, nữ tử áo xanh bị đánh bay ra ngoài, vai của nàng tổn thương, vết thương trên eo chảy máu tươi, cả người uể oải không chịu nổi.
Tổn thương chồng tổn thương, tình trạng của nàng thê thảm tới cực điểm.
Nàng không chút do dự, xoay người chạy.
Lăng Hàn đuổi theo, nhưng nữ tử áo xanh hiện tại thật sự đã liều mạng, không để ý thương thế nghiêm trọng, một đường phi nước đại, tốc còn nhanh hơn trước kia vài phần.
Chỉ đuổi mấy bước, Lăng Hàn liền dừng bước.
Dù sao đối phương còn có bốn người, không nên truy cùng đuổi tận.
Mặc dù hắn sử dụng Thiên Văn ngọc xuất kỳ bất ý đả thương nặng nữ tử áo xanh, nhưng sử dụng lần nữa không có công hiệu này, lại nói, đối phương còn có một pháp khí lợi hại, đây là thứ hắn không thể chống cự.
Đi.
Lăng Hàn quay đầu nhưng cũng không hề rời đi, mà là tìm kiếm đan thất cùng dược viên.
Đã vào bảo sơn, làm sao có đạo lý tay không quay về?
Hắn bước đi thật nhanh, đi tìm kiếm đan thất và dược viên.
Hiện tại những người khác đang truy đuổi lẫn nhau, đúng là cơ hội hạ thủ tốt nhất.
Hắn lấy da Hư Không Thú khoác lên người, lập tức trốn vào hư không, không có người nào có thể phát hiện sự tồn tại của hắn.
Chậm rãi tìm kiếm, qua nửa giờ sau hắn tìm được đan thất.
Nhưng bên ngoài đan thất có trận pháp bảo vệ.
Lăng Hàn bắt đầu phá giải, còn tốt, trận pháp này không tính là cao cấp, hơn nữa chôn dưới đáy hồ quá lâu, thiên địa đại thế đã sớm cải biến, có thể điều động lực lượng thiên địa ít đến thương cảm, rất dễ dàng phá giải.
Hắn tiến vào đan thất, thứ hắn nhìn thấy đầu tiên là đan lô cổ xưa, toàn thân màu đỏ tím, không nhiễm chút bụi bặm nào.
Đồ tốt.
Lăng Hàn lập tức xác định đan lô này không đơn giản.
Hắn đưa tay sờ vuốt, trải nghiệm và cảm nhận, sau đó có chút vận chuyển bí lực truyền vào trong đan lô, khi hắn dung nhập niệm lực vào trong đó liền ngạc nhiên phát hiện, niệm lực lại có thể biết ảnh hưởng truyền lực vào trong đan lô.
Đây là vật liệu niệm lực!
Hắn âm thầm gật đầu, niệm lực có thể ảnh hưởng chất liệu lực lượng của truyền lực, dùng vào luyện đan sẽ tuyệt không sao tả xiết.
Đồ tốt, thật sự là đồ tốt.
Lăng Hàn mừng rỡ không gì sánh được, hắn tranh thủ thu đan lô, thu hoạch lần này thật sự kinh người.
Không hổ là tổ địa của thế lực cấp Tôn Giả, đoán chừng đan lô này sẽ bị các Đan sư Địa cấp thượng phẩm tranh cướp bể đầu.
Hắn phát hiện mấy bình đan dược trong đan thất.
Hắn không biết những đan dược này là gì, nhưng với thực lực đan đạo của hắn, chỉ cần ngửi một chút, hắn liền có thể đoán đượcđại khái đan dược này có tác dụng gì.
Hả?
Hắn liền tranh thủ choàng da Hư Không Thú lên, bởi vì hắn nghe bên ngoài có tiếng bước chân.
Lúc này là năm người Nam Cung Thiến.
- Thật sự là ghê tởm, ba người kia lại chạy toàn bộ!
Nam tử áo xanh mặt mũi đầy phẫn nộ.
- Không biết bọn họ đạt được bí pháp gì.
Nam tử áo đen tiếc nuối.
- Bọn họ đã bị hù chạy, nơi này không có người cạnh tranh với chúng ta, ta cũng không tin vật có giá trị tại nơi này chỉ có công pháp.
Nam tử áo xanh hừ một tiếng.
- Đây là đan thất, có lẽ có tuyệt thế đại dược, có thể trị liệu tổn thương của Ngô sư muội.
Nam Cung Thiến nói.
Nữ tử áo xanh không nói gì, nàng bị thương quá nặng, hơn nữa từ đó về sau sẽ bị tàn phế, trong lúc nhất thời không thích ứng được. Trước đó còn có ý niệm báo thù chống đỡ, nhưng bây giờ báo thù vô vọng, tâm tình của nàng cũng rớt xuống đáy cốc.
Nàng có thể rõ ràng cảm giác được, thái độ của bốn người với nàng đã lạnh nhạt hơn trước rất nhiều.
- Không đúng, trận pháp nơi này có vết tích bị người khác phá vỡ!
Nam Cung Thiến đột nhiên kêu lên.
- Xác định?
Nam tử áo xanh hỏi.
- Xác định!
Nam Cung Thiến mười phần khẳng định.
- Nhất định là tiểu tử Trúc Cơ!
Nam tử áo xanh gật gật đầu,
- Hắn không có chạy đi, còn ở nơi này! Nói không chừng... Hắn đang ở trong đan thất!
...