...
Côn Bằng nhất mạch, đương nhiên đều am hiểu quy tắc Không Gian.
Lăng Hàn không muốn lộ mình ra ngoài, bởi vậy hắn chỉ ngưng nguyên lực ở trên nắm tay, chống đỡ một kiếm này.
Oành, hai người đều bắn ra ngoài.
Lăng Hàn tự nhiên là giả vờ, thân hình hắn chuyển động, giết về phía khác, tìm kiếm khuôn mặt có thể quen thuộc, lấy khả năng ghi nhớ của hắn, tuy tính cả thời gian trong Hắc Tháp đã qua ngàn vạn năm, nhưng chuyện đã xảy ra ở tiểu thế giới năm đó vẫn rõ ràng trước mắt.
Chỉ cần người xuất hiện ở lúc đó, hắn nhất định có thể nhận ra.
- Đừng hòng đi!
Không nghĩ tới cô gái kia còn cực kỳ cố chấp, vung kiếm đuổi lại đây, đại khái là thấy Lăng Hàn biểu diễn quá mức, ghi hận hắn rồi.
Lăng Hàn cười ha ha, đương nhiên sẽ không dừng, trái lại chạy trốn càng nhanh hơn
Đúng lúc này, hắn đột nhiên bay lên một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, vội dừng thân hình, lùi gấp về phía sau.
Quả nhiên, một ánh mắt nhìn chằm chằm hắn, đó là một tên cường giả Tiên Phủ Cảnh, là đặc biệt từ phía sau săn giết “người yếu” như hắn. Vừa nãy nếu như Lăng Hàn không có quyết định thật nhanh mà lùi về sau, e là hiện tại liền gặp phải một đòn sấm sét của đối phương.
- Xem kiếm!
Cô gái lúc trước kia đuổi theo, một kiếm đâm về phía sau gáy của Lăng Hàn.
Lăng Hàn tùy ý chống đỡ, làm bộ cùng đối phương đánh cho khó hoà giải, sau đó dẫn dắt địa điểm chiến đấu không ngừng bơi lội, tiếp tục tìm kiếm người quen.
- Huynh đệ, chúng ta liên thủ giết chết nàng!
Vừa vặn chính là, người vừa nãy nhắc nhở Lăng Hàn biểu diễn không nên quá mức kia lại giết tới, trong tay nắm một kim đao, bảy cái phù hiệu đại đạo đang phát sáng, thả ra sát khí vô cùng bén nhọn.
Hắn đầy mặt sát khí, múa đao bổ về phía cô gái kia.
- Đê tiện!
Cô gái kia trách mắng, chỉ có thể xoay người lại điểm ra một chỉ, một con Côn Bằng bay ra, nghênh tiếp về phía kim đao.
Oành, Côn Bằng đánh vào trên kim đao, nhất thời kích thích ra ánh sáng rừng rực, phù hiệu đại đạo từng cái dựng lên, phát sinh kích va, sau đó dồn dập dập tắt.
Thân hình nàng run lên, bốn Phân Hồn cùng xuất hiện, sức chiến đấu thôi phát đến trình độ cực cao.
Lăng Hàn không có tâm ham chiến, dẫn dắt chiến đoàn di động.
Khung cảnh này có chút quỷ dị, rõ ràng hắn cùng tên còn lại có ưu thế nhân số, hơn nữa người này cũng không kém cô gái kia, nhưng hắn lại chạy trối chết, sau đó nữ tử đuổi hắn, đồng bạn của hắn đuổi cô gái kia.
- Huynh đệ, ngươi chạy cái gì?
Người đuổi ở phía sau nữ tử không nhịn được kêu lên.
Kháo, ngươi ngu ngốc a!
Lăng Hàn thầm nhổ nước bọt, ba người bọn họ đánh nhau rõ ràng không đúng, ngươi không gọi không có chuyện gì, vừa gọi liền đưa tới sự chú ý của người khác làm sao bây giờ?
Phải biết, bản thân Lăng Hàn mang vầng sáng phiền phức, bình thường hắn không gây sự cũng có việc chọc tới trên đầu hắn, huống chi hiện tại?
Quả nhiên, một ánh mắt cường giả rất nhanh quét tới, sắc bén như kiếm, để da dẻ của Lăng Hàn có cảm giác như kim châm.
Đây là một tên Tiên Phủ Cảnh.
Lăng Hàn nhe răng, tên Tiên Phủ Cảnh này hiển nhiên động tâm hoài nghi, cho dù không hoài nghi hắn là gian tế, cũng cho rằng hắn là khiếp đảm, muốn làm đào binh.
Đào binh ở trên chiến trường sẽ có kết cục gì?
Chín mươi chín phần trăm là bị oanh giết ở trước trận, giết gà dọa khỉ, chấn an sĩ khí.
Lăng Hàn bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là xoay người lại cùng cô gái kia triển khai chiến đấu.
Bản thân tên cường giả Tiên Phủ Cảnh kia còn đang ác chiến, nhưng một tia thần thức treo ở trên người hắn, phỏng chừng nếu như Lăng Hàn lại tiêu cực ứng chiến, hắn sẽ không tiếc đánh đổi trước tiên giết chết Lăng Hàn.
Nữ tử của Côn Bằng Cung nhất thời rơi vào hạ phong, tình thế tràn ngập nguy cơ.
- Ha ha, chém giết một tên Phân Hồn Cảnh là có mười điểm cống hiến!
Tên đồng bạn kia của Lăng Hàn nói, có chút hưng phấn.
Hiển nhiên, mười điểm cống hiến tuy không cao, nhưng tựa hồ rất đắt giá.
Nhưng cô gái kia hận chết Lăng Hàn, trọng tâm công kích vẫn đặt ở trên người Lăng Hàn, tựa hồ chết cũng phải kéo Lăng Hàn chịu tội thay.
Lăng Hàn không khỏi không nói gì, hắn ngay cả một phần vạn thực lực cũng không có phát huy ra, cho dù không hoàn thủ, lấy thể phách của hắn cũng không phải cô gái kia có thể đánh tan, ngươi liều cái gì chứ?
Lời này hắn không có cách nói rõ, không thể làm gì khác hơn là xơ xác bơ phờ ứng chiến, chỉ cần tên Tiên Phủ Cảnh kia không còn quan tâm hắn, hắn liền tiếp tục tìm người.
Nhưng tình thế của cô gái kia là càng ngày càng không ổn, đã bị kim đao chém mấy lần, cả người đều là vết thương, khí tức cũng bắt đầu trở nên không ổn định.
- Huynh đệ, ca ca liền không khách khí!
Đồng bạn của Lăng Hàn mắt lộ ra hung quang, một đao chém về phía gáy của cô gái kia, hắn có lòng tin một đao này có thể chém xuống đầu của đối phương, mà lực lượng quy tắc vào thân thể, kẻ địch sẽ tử vong trong nháy mắt.
Hắn là người vung ra một đòn trí mạng, công lao đương nhiên tính vào hắn.
Cô gái kia đã không cách nào né tránh, nàng ngược lại cũng tàn nhẫn, nhân kiếm hợp nhất, tăng tốc đâm về phía Lăng Hàn.
Cái đầu óc gì a!
Lăng Hàn lắc đầu, tay phải thò ra, xách cổ của nàng lên, tay trái lại vỗ một cái, oành, liền đánh bay kim đao bổ tới ở phía sau.
- Huynh, huynh đệ?
Vị kia của Tứ Hải Cung kinh ngạc mà nhìn Lăng Hàn, khóe miệng có chút co giật.
Tại sao thực lực của người này mạnh như thế? Nhưng vì cái gì trước đây vẫn chạy? Rõ ràng hắn vừa xoay người liền có thể giải quyết chiến đấu? Mình cướp công lao của hắn, có thể bị hắn ghi hận hay không?
Hắn rốt cuộc là ai!
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Xin lỗi!
Hắn lại vung tay lên, oành, vị kia của Tứ Hải Cung liền bị hắn đánh bay, ở trên không trung như diều đứt dây, vẽ ra một đường vòng cung duyên dáng mới rơi xuống.
Hắn không có xuống nặng tay, bởi vậy người kia rất nhanh liền bò lên, vẻ mặt mờ mịt.
- Dâm tặc, ngươi muốn làm gì?
Nữ tử bị hắn tóm lấy kinh ngạc thốt lên.
Nam nhân này vì tranh cướp nàng lại đả thương đồng bạn, vậy lại sẽ đối với nàng làm ra sự tình không bằng cầm thú gì?
- Yên tâm, dung mạo của ngươi rất an toàn, ta sẽ không như vậy với ngươi.
Lăng Hàn thuận miệng nói, bắt đầu lao nhanh.
Tên cường giả Tiên Phủ Cảnh của Tứ Hải Cung kia vẫn lưu ý hắn, hiện tại hắn đột nhiên “nội đấu”, tự nhiên là nổi giận ra tay.
...