...
Tạo vật Liễu Thanh Hà càng kích động, so với Đại Hắc Cẩu thì đây mới là bắp đùi to. – Lăng Hàn lão tổ tông! Hắn lại chạy tới, quỳ gối bên chân Lăng Hàn. Mắt thấy hắn sắp ôm chân của mình, Lăng Hàn đá một cước. Bành, Liễu Thanh Hà bị hắn đánh bể. – Ách… Không cẩn thận dùng sức quá lớn. Lăng Hàn áy náy nói. Phi, cái gì không cẩn thận, khẳng định là cố ý. Mọi người sẽ không chỉ trích, bởi vì Liễu Thanh Hà cũng quá tiểu nhân, làm cho bọn họ nhìn thấy cũng phải im lặng. – Những người này, còn có thuốc cứu không? Lăng Hàn nhìn một đám người run lẩy bẩy, nhíu mày. Hắn có lực lượng ngập trời, nhưng lòng người là thứ không phải dựa vào lực lượng là có thể cải biến.
– Là người đều sợ chết, trước tiên dùng nghiêm quy khống chế, trải qua vài đời là có thể thay đổi. Đại Hắc Cẩu khá có kinh nghiệm. – Tiện Đế đã nói vậy thì khẳng định đúng. Tiểu Thanh Long gật đầu. – Cút! Lăng Hàn không có khả năng những người này khát máu, thô bạo mà đánh nổ tinh cầu, giết sạch tinh không hắn nhập chủ Cửu Dương Thánh Địa, ban bố nghiêm lệnh, nhất định phải tuân thủ pháp luật kỷ cương, nếu không giết không tha. Nhưng những này từ xưa tới nay không bị pháp luật ước thúc, mặc dù pháp lệnh ban ra cũng như thùng rỗng kêu to, mọi người nên đánh thì đánh, đáng giết thì giết, không hề cố kỵ. Lăng Hàn thịnh nộ, bắt đầu nghiêm trị một lần. Cứ như vậy chỉ trong một ngày, Tứ Nguyên tinh đã ít đi một phần mười nhân khẩu. Một ngày sau, toàn bộ Tứ Nguyên tinh liền có quy củ. Người không muốn chết sẽ đàng hoàng tuân thủ quy củ, thời gian dần trôi qua, trong lòng mọi người cũng có hai chữ kỷ cương. Đương nhiên, đây là kết quả của thực lực trấn áp, chỉ cần Lăng Hàn vừa đi, như vậy tất cả sẽ về nguyên trạng. Có điều, Lăng Hàn muốn cải biến cũng không phải bọn họ, mà là đời thứ hai, đời thứ ba. Các Đại Đế môn lần lượt trở về, bọn họ cũng bất mãn với hiện trạng, toàn bộ tinh không cực kỳ hỗn loạn, bọn họ vô cùng không thoải mái.
Biết rõ ý nghĩ của Lăng Hàn, Đại Đế đều nguyện ý thêm chút sức. Thế là, lục tục, từng tinh cầu xuất hiện pháp luật, giết chóc hung ác sẽ bị trừng phạt, mặc dù không thể ngăn chặn hoàn toàn, nhưng đã tốt hơn trước không biết bao nhiêu lần.. Lăng Hàn cảm nhận được nhân thủ không đủ. Hiện tại tinh không hỗn loạn nhưng cũng quá phồn vinh, tinh cầu vô số, nhân khẩu vô số. Cần phải có thêm giúp đỡ. Lăng Hàn nghĩ một lát, quyết định tạo vật. Như lão Thần thú nắm giữ ba yếu tố cũng có thể sinh vật, ba người Tinh Nguyệt Nữ Đế lại có thể sáng tạo phồn vinh thịnh thế như bây giờ. Vì cái gì Lăng Hàn không được chứ? Hắn chẳng những nắm giữ bốn yếu tố, còn tạo thành thiên địa cho bản thân. Lăng Hàn tâm niệm vừa động, nội thiên địa xuất hiện một bóng người, dựa theo ý nghĩ của hắn biến hóa, sau đó hóa thành nam tử trẻ tuổi bình thường. Hắn giao phó tu vi đối phương cao nhất. Đại Đế! Lăng Hàn chấn kinh, hắn lại sáng tạo ra Đại Đế, dù chỉ là cấp thứ tám. Lão Thần thú có thể sáng tạo Đại Đế, thậm chí đạt tới cấp thứ sáu, đây là khác biệt Cũng không thể xem như sáng tạo từ vô căn cứ, mà là lão Thần thú thôn phệ Thần thú đối ứng, lại thêm linh hồn của mình, nghiêm chỉnh mà nói là phân thân, không phải tạo vật chân chính.
Hắn lại có thể từ hư vô sáng tạo ra Đại Đế! Có điều, Đại Đế như vậy cũng bị hạn chết ở cấp thứ tám, không có khả năng tiến thêm một bước. – Tham kiến chủ thượng! Sau khi thả nam tử này ra ngoài, hắn lập tức nửa quỳ dưới đất. Lăng Hàn gật đầu: – Ngươi cũng đã biết dụng ý ta sáng tạo ra ngươi chứ? – Biết. Nam tử này gật đầu. – Chủ nhân muốn ta bảo trì pháp luật kỷ cương của thế giới này. – Ân. Lăng Hàn cười cười. – Ngươi là tạo vật Đế cấp đầu tiên ta sáng tạo ra, dùng để duy trì trật tự, ý nghĩa bất phàm, ta ban cho ngươi tên… ‘ Thủ Kỷ’. – Cảm ơn chủ thượng! Thủ Kỷ bái tạ. Sau đó Lăng Hàn lại bắt đầu tạo Đế, một hơi tạo ra chín mươi chín Đại Đế, hắn đã cảm thấy phí sức, cảm thấy đây đã là cực hạn Lại nghĩ tạo ra Đại Đế, như vậy phải chờ những Đại Đế trước đó chết mới được.. Khi đó thiên địa sơ khai Thần thú nhao nhao xuất thế, số lượng gần trăm, chẳng phải cũng giống như vậy? Lăng Hàn còn không lớn bằng Thiên Địa, bởi vì khi đó Thần thú đều là cấp thứ năm.
– So sánh với phiến thiên địa này, ta nắm giữ bốn yếu tố còn quá ít. Lăng Hàn âm thầm nói, mặc dù hắn vẫn hấp thu bốn yếu tố, hơn nữa bản thân cũng sinh ra bốn yếu tố, nhưng so sánh với nội tình mấy chục điệp kỷ của thiên địa, hắn chỉ là đứa trẻ mà thôi. Không có việc gì, hắn không ngừng mạnh lên. Sau khi có chín mươi chín Đại Đế trợ giúp, hiệu suất quản lý của Lăng Hàn cũng tăng lên. Sau khi biết được Lăng Hàn lại có thể sáng tạo Đại Đế, đám người Vô Nhai Đại Đế sợ ngây người. Bọn họ muốn thành Đại Đế, chẳng những cần trải qua thiên tân vạn khổ, vào sinh ra tử như cơm bữa, còn phải cạnh tranh với thiên kiêu cùng thế hệ và những lão gia hỏa thế hệ trước, cuối cùng đạt được thiên địa yêu quý, lúc này mới có thể trổ hết tài năng thành tựu bá chủ thời đại. Nhưng đến phiên Lăng Hàn, Đại Đế lại có thể bán sỉ! Việc này có thể không làm bọn họ khiếp sợ và cảm thán hay sao? Còn tốt chính là, Lăng Hàn tạo vật cao nhất chỉ là cấp thứ tám, trong lòng bọn họ có chút cân bằng, bằng không sẽ làm cho các Đại Đế tức giận thổ huyết. Bọn họ không biết, Lăng Hàn cuối cùng cũng có một ngày sáng tạo ra Đại Đế cấp thứ năm. Nhưng sáng tạo chung quy vẫn không sánh bằng tự mình tu luyện ra, cấp thứ năm chính là cực hạn, cả đời không có biện pháp tiến vào cấp thứ tư. Có điều, chín mươi chín Đại Đế, đủ trâu bò. Trừ Đại Đế ra, Lăng Hàn lại sáng tạo ra rất nhiều Thánh Nhân.
Có nhiều cường giả hỗ trợ duy trì trật tự như thế, các tinh vực chung quanh ổn định lại, hơn nữa còn lan ra khắp bốn phía với tốc độ cực nhanh, như vậy, chỉ sợ chỉ cần vạn năm là trật tự của tinh không sẽ khôi phục như thường. Đối mặt với tiến triển như thế, Lăng Hàn cảm thấy rất hài lòng. Nhưng mà, hắn cũng đề phòng, bởi vì ba vị Đại Đế vô địch sẽ không ngồi nhìn. Quả nhiên, mấy trăm năm qua đi, có người tới thăm. Đây là một thanh niên, nhìn hắn khoảng hai mươi tuổi lại tỏa ra thánh uy cường đại, sau lưng hắn còn có một người tóc đen, toàn thân cũng bao phủ trong vải đen, cũng không phát ra một tia khí tức. – Người nào, lại dám đi tới nơi này! Người trẻ tuổi kia cười lạnh, hắn cất bước đi tới sơn môn Cửu Dương Thánh Địa. Hắn đứng chắp tay, quan sát, dáng dấp không xem ai ra gì. – Vị này, đây là Cửu Dương Thánh Địa, nếu ngươi tới bái sư hoặc là khách tới thăm, mời báo danh ở nơi này trước. Một đệ tử trực ban nói với người trẻ tuổi. – Ha ha ha! Người trẻ tuổi kia cười to – Ta chính là Huyền Minh Vũ, trên đời này có ai có thể làm sư phụ của ta? Vậy ngươi bị bệnh tâm thần! Đệ tử trực ban không tự ti không kiêu ngạo, không vui không giận, lại nói – Nếu không phải tới bái sư, lại không phải là khách tới thăm, mời ngươi từ nơi nào về nơi đó, nơi này không đón người ngoài
...