...
Thiên Tôn.
Tất cả mọi người há hốc mồm nói, có thể mạnh như vậy chỉ có thể là Thiên tôn mà thôi.
Ngay cả chiến đấu giữa Ngự Hư Tiên vương và đám người Vạn Cổ Tiên vương cũng ngừng lại. Nếu như một vị Thiên tôn giá lâm, như vậy tất cả mọi người cộng lại cũng không đủ đánh.
Một khuôn mặt hiện lên trên Thông Thiên quan, lớn vô cùng.
Thông Thiên quan đã khá lớn, thế nhưng so với khuôn mặt này lại kém cỏi, có thể thấy được độ lớn của nó thế nào.
Lăng Hàn không khỏi hít sâu một hơi, đây là Xích Viêm Thiên tôn, bá chủ chính thức của dị vực.
Khá tốt, đây không phải là chân thân của đối phương, chỉ là một đạo thần ý, nhưng mà vẫn cường đại tới mức khiến cho người ta tuyệt vọng.
Thiên tôn xuất hiện, cả Thông Thiên quan thoáng cái trở nên yên tĩnh vô cùng, vô luận là đang làm gì, lúc này đều chỉ có thể nhìn lên trên bầu trời mà thôi.
Đám Tiên vương thì kiêng kỵ vô cùng, đừng nhìn chỉ có một đạo thần niệm tới, còn có Thiên địa Tiên vực áp chế, nhưng mà vẫn có thực lực Tiên vương cửu trọng thiên. Ngay cả tồn tại như Ngự Hư Tiên vương cũng không dám khinh thường.
- Giao ra tiểu tử có được Khởi nguyên ma phương.
Xích Viêm Thiên tôn mở miệng, ngữ khí bình thản nhưng lại tràn ngập uy nghiêm vô thượng.
Mỗi người đều phải tuân thủ quy tắc, Thiên tôn còn ở trên quy tắc không phải nói là làm ngay hay sao?
- Không có khả năng.
Vạn Cổ Tiên vương lập tức quyết đoán cự tuyệt, ngay cả vẻ mặt Ngự Hư Tiên vương cũng lạnh lùng, không thèm để ý tới. Bởi vì hắn cũng muốn Khởi Nguyên ma phương. Nếu như giao Lăng Hàn ra, như vậy thời gian đột phá Thiên tôn của hắn không biết sẽ kéo dài bao lâu.
Một bước này muốn bước qua không còn vấn đề ở thiên phú nữa, mà chính là vận khí.
- Nếu như không giao ra tiểu tử kia bản tôn sẽ đánh vỡ khu vực trung lập. Bất quá cũng chỉ phá hỏng tính ổn định của điểm liên thông hai giới, cho các ngươi kéo dài hơi tàn thêm mấy chục ức năm mà thôi.
Xích Viêm Thiên tôn lạnh nhạt nói.
- Bất quá nếu như giao ra tiểu tử kia, bản tôn có thể lập đạo thề, chúng ta sẽ không xâm lấn Tiên vực một kỷ nguyên.
Lời này vừa ra, không ít Tiên vương đều có chút động tâm, mà người trong Thông Thiên quan, ai cũng sinh lòng như vậy.
Thiên Tôn một khi nói ra lời là nhất ngôn cửu đỉnh.
Nói cách khác, nếu như Xích Viêm Thiên tôn lập đạo thề, như vậy hoàn toàn có thể tin tưởng được.
Một kỷ nguyên a.
Nói một cách không khoa trương, ngay cả Thăng Nguyên cảnh cũng khó mà sống lâu như vậy được, đã sớm bị thiên nhân chi ách giày vò tới chết.
Nói cách khác, đại bộ phận người ở đây có thể sống hết cuộc đời này, thậm chí còn có thể kéo dài tới vô số tử tôn.
Đây không phải là hòa bình mà bọn hắn luôn yêu cầu sao?
Chỉ cần hi sinh một người là có thể đổi lại hòa bình lâu dài cho Tiên vực, dù nghĩ thế nào cũng là chuyện có lợi.
Đương nhiên dưới điều kiện tiên quyết người hi sinh không phải là mình là tốt nhất.
Hai mắt Ngự Hư Tiên vương khẽ run lên, hắn cũng không quan tâm tới tồn vong của Tiên vực. Hắn phải trở thành Thiên Tôn, đây mới là chuyện quan trọng nhất.
- Người trẻ tuổi, không nên vì nhỏ mà mất lớn.
không ai biết lời hắn nói ra là có ý gì, nhưng mà Ngự Hư Tiên vương lại hiểu rõ. Nhưng lời này đối phương đang nói với mình, mà trong đó thì liên quan tới hiệp nghị của đám người Phong Tình Thiên tôn với dị vực.
Hai tay của hắn nắm lại, tóc không gió mà bay, quang mang chín màu chớp động, trong lòng hắn đang đấu tranh kịch liệt.
Nhưng chỉ một lát sau, Ngự Hư Tiên vương thét dài một tiếng, thân thể bay vút đi, rất nhanh đã biến mất.
Đường đường là Tiên vương cửu trọng thiên, hơn nữa lại là tồn tại chiến lực nằm trong top ba lại bị một câu bức đi, buông tha cho đại cơ duyên lớn tới như vậy.
- Cho các ngươi thời gian một ngày cân nhắc, một ngày sau nếu như không giao kẻ này ra bản tôn sẽ động thủ.
Xích Viêm Thiên tôn lạnh nhạt nói, thân thể run lên, tiêu tán rồi biến mất.
Lập tức người trong THông Thiên quan sôi trào, đều đang kịch liệt thảo luận.
Đám Tiên vương thì nhìn nhau, hòa bình suốt một kỷ nguyên a, ngay cả bọn họ cũng rục rịch.
Quả thực bọn họ hi vọng Lăng Hàn có thể trở thành Thiên Tôn, ngăn cản lá cờ của dị ực. Nhưng mà hiện tại Lăng Hàn chỉ là Tiên phủ mà thôi, cho dù có Tiên vương toàn lực bồi dưỡng, thế nhưng muốn trở thành Thiên Tôn lại là chuyện của không biết bao nhiêu năm về sau.
Khu vực trung lập hiện tại quả thực có thể ngăn cản bước chân xâm lấn của dị vực, thế nhưng một vị Thiên tôn ra tay lại có thể đơn giản san bằng nó.
Xích Viêm Thiên tôn không có gạt người, dù có hủy khu vực trung lập làm rung chuyển điểm liên thông giữa hai giới thì tối đa cũng chỉ mấy chục ức năm mà thôi. Quả thực thời gian rất dài, nhưng mà còn xa không đủ để bồi dưỡng một vị Thiên tôn.
Nhưng mà một kỷ nguyên thì khác, có thể xuất hiện chuyển biến kinh người.
Bởi vậy dù là những Tiên vương trước kia đồng tình với Lăng Hàn đều đang rục rịch, cảm thấy Lăng Hàn hi sinh vì Tiên vực là chuyện nên làm.
- Giao Hàn Lâm ra.
Một thanh âm nổ vang trong Thông Thiên quan, không biết là ai nói, nhưng mà sau đó càng ngày càng trở nên vang dội, khiến cho vô số người rùng mình, hóa thành biển.
Thông Thiên quan rất đặc thù, trong thành không có núi sông, chỉ có từng phiến binh doanh, khắp nơi đều là người.
Bởi vậy thanh âm truyền càng xa, không có bất luận góc chết nào, dẫn phát ngày càng có nhiều người cộng minh hơn, cùng kêu tên Lăng Hàn.
Trước đó bọn họ hoan hô, giờ phút này bọn hắn lại không thể chờ đợi được muốn giao Lăng Hàn ra, để đổi lấy hòa bình.
Lăng Hàn có một loại cảm giác không biết nên hình dung thế nào, khiến cho hắn vừa muốn cười lại vừa muốn khóc.
Hắn giống như là công chúa trong một nước thuộc tiểu thế giới vậy, tất cả con dân đều trông chờ hắn để cầu hòa, hi sinh bản thân thành toàn cho tập thể.
Nhưng mà vì sao hắn phải hi sinh, có ai hỏi qua ý kiến của hắn chưa?
Lại nói, một kỷ nguyên hòa bình thì thế nào, có quật khởi hay không cũng khó nói. Sau một kỷ nguyên kia nhất định dị vực lại đang xâm lấn, hơn nữa vì sao Xích Viêm Thiên tôn lại hào phóng như vậy?
Chỉ sợ Khởi nguyên ma phương đối với cường giả dị vực cũng có trợ giúp rất lớn.
Đúng, trong đó còn có quy tắc Tiên vực, nếu như bị cường giả dị vực tìm hiểu được, nói không chừng sẽ có biện pháp khiến cho thiên địa Tiên vực không nhằm vào, đến lúc đó sẽ tiến quân thần tốc, khi đó tiên vực thực sự không còn một chút hi vọng nào nữa.
...