...
Nếu như rắn cũng chảy mồ hôi lạnh, như vậy Hắc Sát Xà khẳng định đã mồ hôi nhễ nhại.
Quá kinh khủng, tại sao có thể có khí tức khủng bố như thế?
Nó cảm giác được, đừng nói đi nuốt người này, cho dù nó hơi vọng đọng cũng thịt nát xương tan.
Chỉ có một chút linh trí nhưng nó muốn khóc, ngươi căn bản không phải Khai Khiếu cảnh.
Trang bức sẽ bị sét đánh!
– Đi đâu tìm Kim Điêu bây giờ?
Lăng Hàn thả thần thức ra, oanh, cả tòa núi lớn đều bị hắn bao phủ.
Vào lúc này, hung thú trong núi không ngừng run rẩy, dường như chúng gặp phải thiên địch.
Hắc Sát Xà suýt té xỉu, có thể đi lên Tiên Đồ, kỳ thật chúng đã có một chút trí tuệ, từ đó nó ý thức được, này nam nhân trước mặt mạnh đến mức hủy thiên diệt địa.
Trong rừng có rất nhiều chim chóc nhưng làmuốn tìm được một con đạt yêu cầu của Lăng Hàn lại khó khăn, lại là Kim Điêu tu vi Chú Đỉnh cảnh.
– Thế mà không có!
Lăng Hàn nhe răng, hắn thở dài:
– Chỉ có thể lui mà cầu tiếp theo.
Hắn duỗi một trảo ra ngoài, chỉ thấy trên bầu trời xa xôi xuất hiện một cái chấm đen nhỏ, sau đó cấp tốc phóng đại, biến thành một con chim màu xanh.
Hắc Sát Xà muốn ngất xỉu.
Hung thú đã có được một ít trí tuệ, bởi vì có thực lực vô cùng cường hoành, đương nhiên biết rõ thiên địch của mình là ai, ưng ăn rắn, lúc dã thú đã bị khắc chế, trở thành hung thú thì khắc chế còn mạnh hơn nữa.
Đây chính là Thanh Tiễn Điêu, chính là khắc tinh của nó, đương nhiên, nó cũng không yếu, nó có lực uy hiếp cực lớn lên Thanh Tiễn Điêu, cho nên, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Thanh Tiễn Điêu sẽ không xem nó như thực đơn.
Nhưng mà, hiện tại hai gia hỏa này bị kéo tới cùng một chỗ.
Thanh Tiễn Điêu càng ngạc nhiên không nhỏ.
Nó đến bây giờ hay vẫn còn choáng váng.
Ta là ai?
Tại sao ta lại ở nơi này?
Mẹ nó, đây là tình huống như thế nào?
Nếu đổi thời điểm khác, thiên địch gặp nhau, bọn nó khẳng định sẽ đánh nhau, nhưng hiện tại nguyên nhân là vì Lăng Hàn cho nên một chim một rắn không ngừng run rẩy.
– A, các ngươi không đánh sao?
Lăng Hàn kinh ngạc nói.
– Các ngươi không đánh, chuyện xưa của ta làm sao hoàn thành?
Một rắn một điêu sắp khóc, ngươi mạnh mẽ ép như thế, chúng ta đánh thế nào?
Ai!
Lăng Hàn chỉ có thể tjw động thủ, cưỡng ép đẩy miệng rắn cắn Thanh Tiễn Điêu một cái, lại dùng móng vuốt Thanh Tiễn Điêu nắm lấy thân rắn.
Một chim một rắn là bá chủ của khu vực này, chúng đã bao giờ ủy khuất như vậy chưa?
Bọn nó chính là hung thú, dù kiêng kị Lăng Hàn nhưng hung tính vẫn còn.
Hai thiên địch liên thủ tấn công Lăng Hàn.
Có tác dụng quái gì, trước mặt Thánh cấp, tất cả phản kháng đều là trò cười.
Rất nhanh, hai hung thú đều chết đi.
Lăng Hàn cắt đứt thịt rắn và một cánh chim, hắn thả một ít tiên dược lên và bắt đầu nướng ăn.
Chỉ chốc lát, mùi thơm tỏa ra bốn phía, hắn bắt đầu ăn.
A, có người đến?
Thần thức của Lăng Hàn nói cho hắn biết, có một nhóm ba người chạy tới.
Là Nhan Nghiên tiểu nha đầu, ân, còn có người hộ đạo của nàng, cuối cùng thì là quán trưởng võ quán.
Tiểu nha đầu này lương tâm không hỏng, còn đi tìm cứu binh, nếu như Lăng Hàn thật muốn chờ nàng tới cứu, hiện tại hắn đã sớm chết trong bụng rắn.
Hắn cười một tiếng, tiếp tục ăn, chỉ coi như không biết.
Thế là, khi Nhan Nghiên, quán trưởng võ quán chạy tới đã thấy Lăng Hàn nhàn nhã ngồi ăn uống.
A, đã nói nguy cơ sớm tối đâu?
Ngươi đang đùa ta đâu?
Quán trưởng võ quán nhìn Nhan Nghiên, không nói gì, nhưng có lẽ trong nội tâm không ngừng mắng chửi.
– Trương Hàn Quân, ngươi không chết?
Nhan Nghiên vô cùng vui vẻ.
Lăng Hàn tức giận nói:
– Nếu ta chết rồi, hiện tại còn làm quỷ ăn ở đây sao?
– Tại sao ngươi không chết?
Nhan Nghiên thở ra, sau đó tò mò hỏi.
Lăng Hàn chỉ chỉ xác rắn và chim bên cạnh, nói:
– Vận khí tốt, bọn chúng đánh nhau, kết quả đồng quy vu tận, bị ta nhặt được tiện nghi.
Quán trưởng võ quán cùng người hộ đạo kia tiến lên xem xét, quả nhiên, Thanh Tiễn Điêu cùng Hắc Sát Xà đã trải qua đại chiến trước khi chết, vết thương trên người đều là chúng lưu lại cho nhau.
– Ngươi có vận khí quá tốt!
Quán trưởng võ quán gật gật đầu, lúc này hắn tự nhiên biết rõ Nhan Nghiên không có nói đùa, mà là Lăng Hàn mạng lớn.
Ông, lúc này, trên thân Lăng Hàn sinh ra ba động.
– Tầm Bí cảnh!
– Đột phá!
Quán trưởng võ quán cùng người hộ đạo đều kinh hô, mặc dù bọn họ biết Lăng Hàn là Thực Linh Thể, hắn có thể đột phá dễ dàng như vậy vẫn làm bọn họ lấy làm kinh hãi.
So sánh với nhau, bọn họ khó đột phá cỡ nào?
Ai, người so với người thật sự tức chết người.
Lăng Hàn cười một tiếng, vừa vặn có hai người này làm chứng, hắn ăn thịt hung thú cấp bậc Tiên đồ, đạt được đầy đủ năng lượng, đột phá là việc thuận lý thành chương.
Nếu không có nguy hiểm, Quán trưởng võ quán tự nhiên trở về, mà Nhan Nghiên thì lưu lại, nàng quá hiếu kỳ về Lăng Hàn.
Sau khi ăn no, hai người liền trở về trong thành, người hộ đạo vẫn ẩn nấp bảo vệ gần đó.
Thời điểm đi nửa đường, người hộ đạo lại kia hiện thân, nói là đột nhiên tiếp được thành chủ thông tri, muốn dẫn Nhan Nghiên lập tức trở về.
Thế là thành Lăng Hàn một người một mình.
Đi tới đi tới, đột nhiên khóe miệng Lăng Hàn xuất hiện nụ cười.
Bởi vì hắn phát hiện có ba người đang tới gần.
Chỉ chốc lát, hưu hưu hưu, ba tên Tầm Bí cảnh xuất hiện, hai người phía trước, một người cản đường lui của hắn.
– Ngoan ngoãn nhận lấy cái chết, như thế ít nhận đau khổ.
Một người nói.
Ba người này mặc quần áo đen, trên mặt cũng che vải đen.
– Chúc Dương Châu phái các ngươi tới?
Lăng Hàn từ tốn nói.
– Hừ, sắp chết đến nơi, biết rõ nhiều như vậy làm gì?
Hai người cản đường xuất thủ, rút đao xuất kiếm chém Lăng Hàn.
Bước chân của Lăng Hàn không động, hai tay vung vẩy tùy ý, rõ ràng chỉ vận dụng lực lượng Tầm Bí cảnh nhưng lại vừa vặn hóa giải công kích.
– Chúc Dương Châu cũng không biết rõ ta đã đột phá sao?
Lăng Hàn cười nói, lực lượng của hắn hiện tại là cấp bậc Tầm Bí cảnh.
Ba người kia sững sờ, tại sao lại đúng dịp như thế?
Nguyên bản là Tầm Bí giết Khai Khiếu, hơn nữa còn chiếm ưu thế nhân số tự nhiên vô cùng chắc chắn, Lăng Hàn cũng không có khả năng chạy trốn.
Hiện tại thế nào?
Mặc dù chiếm ưu thế nhân số, nhưng cảnh giới giống nhau, vậy thì khó mà nói nha.
– Không có cách, ta là Thực Linh Thể, ta vừa vặn ăn thịt hung thú cấp bậc Chú Đỉnh đã đột phá.
Lăng Hàn cũng tốt bụng giải thích một câu.
Lăng Hàn bị tập kích, bọn họ biết rõ, nguyên nhân quán trưởng võ quán đều xuất động.
Cũng chính vì như thế, bọn họ mới bị Chúc Dương Châu phái ra ngoài, bởi vì Lăng Hàn đã gặp nạn nên bọn họ quay về, ai ngờ quán trưởng võ quán chạy tới, lại phát hiện Lăng Hàn còn sống, cho nên bọn họ mới lại xuất động.
Quái vật này xem đột phá là trò chơi hay sao?
...