Chương 1517: Trở về


...

Vũ Hoàng, Tinh Thần Cảnh đại viên mãn đỉnh cao.

Lăng Hàn, Tinh Thần Cảnh trung cực vị đỉnh cao.

Thiên Phượng Thần Nữ, Tinh Thần Cảnh tiểu cực vị đỉnh cao.

Đinh Bình, Cửu Yêu, Nhật Nguyệt Cực Cảnh đỉnh cao.

Phong Phá Vân, Mộ Dung Thanh, Giang Dược Phong, Khang Tu Nguyên, Trần Thụy Tĩnh, Vân Vĩnh Vọng, Hách Liên Thiên Vân, Thạch Nhân, con thỏ, lão nhân sâm, Tu La Ma Đế… Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn đỉnh cao.

Thanh Diễm Điêu Tiểu Thanh, Sơn Hà Cảnh tiểu cực vị sơ kỳ, hết cách rồi, khởi điểm thấp nhất, hơn nữa huyết mạch cũng không phải mạnh mẽ nhất.

Còn có đám người Nguyên Thừa Hòa, Tàn Dạ, đều đạt được tiến bộ rất lớn, chỉ là không sánh được những người khác mà thôi. Muốn nói không có tiến bộ gì, cũng chỉ có Loạn Tinh nữ hoàng, nàng đã là Tinh Thần Cực Cảnh đỉnh cao, chưa đột phá Hằng Hà Cảnh, bước đi này quá khó vượt qua.

Không có công pháp đối ứng, mặc nàng thiên tài tuyệt đỉnh, lại có Luân Hồi Thụ tìm hiểu, Luân Hồi trà nhập đạo, nhưng muốn đột phá Hằng Hà Cảnh, ít nhất cũng phải mấy vạn năm.

Đổi đến thời gian ở dưới Luân Hồi Thụ, vậy liền dài thái quá.

Đáng tiếc, vẫn không có xuất hiện một vị Tinh Thần Cảnh mới, đặc biệt là người muốn lưu thủ, Lăng Hàn vốn vô cùng chờ mong Phong Phá Vân, Mộ Dung Thanh có thể đột phá.

Làm cho Lăng Hàn thoả mãn nhất chính là, dùng lực lượng một quốc gia, Tiên Ma Kiếm cuối cùng lại vượt qua hắn, bước vào cấp mười một. Nhưng điều này cũng làm cho Lăng Hàn rất phiền muộn, nói là lực lượng của một quốc gia, nhưng là toàn bộ tài nguyên của Hợp Ninh Tinh đầu nhập vào, kết quả cũng chỉ để Tiên Ma Kiếm tăng lên một cấp, cái này lại muốn đi lên... hắn có chút không dám nghĩ.

Có lẽ phải chờ hắn trở thành Thánh Nhân, lại đi khắp thiên hạ, lấy thiên hạ chi kim, mạnh mẽ đẩy Tiên Ma Kiếm tới độ cao của Tiên khí.

Đến lúc này, Lăng Hàn cũng chuẩn bị lên đường xuất phát.

Hắn phái người thông báo Từ Nhiên, qua mấy ngày sau, Từ Nhiên mang theo vợ của hắn lại đây hội hợp.

- Ồ... Từ huynh?

Lăng Hàn kinh ngạc, hắn không gọi ra tiền bối nữa rồi.

Hiện tại tuy Từ Nhiên vẫn là tóc trắng phơ, nhưng da thịt cả người trở nên vô cùng bóng loáng, không còn một chút xíu già nua. Nếu không phải tóc bạc có chút chói mắt, đây tuyệt đối là một vị mỹ nam tử phong độ nhẹ nhàng, để nữ nhân thấy tim đập thịch thịch.

Dù như vậy, hắn cũng có một loại mị lực khác, để các cô gái trẻ như Giang Xảo Linh thấy liền hô to gọi nhỏ, hai mắt phát sáng.

Có điều tính vào tuổi tác, Tinh Thần Cảnh đại viên mãn ba mươi vạn tuổi xác thực trẻ đến không thể trẻ lại.

Sau khi ôn chuyện, Lăng Hàn liền quyết định xuất phát.

Hoạn nạn gặp chân tình, lúc trước Từ Nhiên ở dưới tình huống nguy hiểm như vậy dũng cảm đứng ra, để Lăng Hàn không chỉ cảm kích Từ Nhiên trước đó đề điểm, chỉ giáo, hơn nữa còn xem đối phương là bằng hữu chân chính.

Bởi vậy, hắn cũng cho đối phương biết một bộ phận bí mật của Hắc Tháp, đây là không gian Thần Khí, bên trong còn có một cây Luân Hồi Thụ.

Cái này làm Từ Nhiên sắp ngất, mới biết bí mật Lăng Hàn có thể ở trước trăm tuổi thẳng tiến Tinh Thần Cảnh.

Luân Hồi Thụ ở trong tay, thiên hạ ta có a.

Chỉ tiếc, mọi người đều không có công pháp cấp bậc Hằng Hà Cảnh, bởi vậy, bọn họ đều đặt hi vọng đột phá Hằng Hà Cảnh ở Tinh Sa Vũ Viện, bên trong là có một vị cường giả cấp đại thánh tọa trấn, ngay cả Vô Tương Thánh Nhân cũng phải kêu tiếng tiền bối.

Nói đến Vô Tương Thánh Nhân, vị Thánh Nhân này đã đột phá Tinh Thần Cảnh, tốc độ này để Lăng Hàn cũng ước ao, chủ yếu đời này điều kiện hắn tu đạo thật quá tốt: Thân thể Ngũ hành, kinh nghiệm Thánh Nhân, Luân Hồi Thụ, Cuồng Dã Huyết Linh Đan, chỉ cần một cái trong đó liền có thể khiến tu vi người ta tăng nhanh như gió, huống chi bốn cái toàn bộ ở trên thân một người.

Vị chủ này... cũng muốn tiến vào Tinh Sa Vũ Viện, không biết xấu hổ muốn cùng những người trẻ tuổi như bọn họ tranh giành.

Bởi vậy, nhân viên chuyến này có Lăng Hàn, Loạn Tinh nữ hoàng, Thiên Phượng Thần Nữ, Vũ Hoàng, Đinh Bình, Cửu Yêu, Từ Nhiên cùng Vô Tương Thánh Nhân, mặt khác, Trần Hiểu, Lệ Nhược Đồng, Đinh Chi Chi, lão nhân sâm, con thỏ cũng sẽ đi theo, tuy bọn họ không tiến vào Tinh Sa Vũ Viện, được nhưng cũng không thể để vợ con người ta ly tán a.

Còn lão nhân sâm cùng con thỏ là đi chơi thuần túy, muốn gieo vạ Tinh Sa Vũ Viện.

Lăng Hàn vốn định ngăn cản, nhưng ngẫm lại còn có một vua hố Đại Hắc Cẩu cũng sẽ đi, hai người này gộp lại phỏng chừng cũng không bằng ngón chân của con Đại Hắc Cẩu kia.

Xèo, Xuyên Vân Toa phá không mà lên, bay về phía Tinh Vũ đen kịt.

Tuy hiện tại Hợp Ninh Tinh không có cường giả siêu cấp tọa trấn, nhưng chỉ cần một ngày không có truyền ra tin tức Loạn Tinh nữ hoàng qua đời, vậy tuyệt đối không có một người dám chạy đi quấy rối, bằng không nữ hoàng trở về, thu lại tính sổ, liền hỏi ai có thể chặn?

Hai năm sau, Xuyên Vân Toa đi tới Vân Đính Tinh.

Lăng Hàn trước tiên đi tới Bảo Lâm Các, hắn hứa hẹn qua muốn dạy Hàn Tâm Nghiên Cuồng Dã Huyết Linh Đan, trước lúc rời đi đối phương vẫn không có nắm giữ, mà hắn là người thủ tín, bởi vậy, cách hơn bảy mươi năm sau, hắn lần thứ hai đến nơi này.

Hắn cùng Loạn Tinh nữ hoàng sóng vai mà đi, mang theo nữ hoàng thưởng thức phong cảnh, không nhanh không vội, thật lâu sau mới đến địa phương.

- Hai vị muốn mua… ồ, Lăng đại sư!

Một tên phục vụ vừa chào đón, nhưng sau khi nhận ra Lăng Hàn, nhất thời vẻ mặt tươi cười, lộ ra kinh hỉ xuất phát từ nội tâm.

Lăng Hàn đại biểu Lâm gia An Viễn chi mạch thắng được thứ hai, đây là thành tích kinh người, cũng là vinh quang to lớn, ngay cả tiểu nhị ở nơi này cũng thơm lây.

Lăng Hàn cười cợt nói:

- Lâm phu nhân có ở đây hay không?

- Khà khà, phu nhân một mực chờ đợi ngài.

Hầu bàn này lập tức cười nói.

- Ồ?

Lăng Hàn kinh ngạc, lẽ nào Lâm Vũ Khởi vẫn chờ hắn “bổ túc” cho Hàn Tâm Nghiên sao?

- Phu nhân vốn đã được triệu hồi về bổn gia, nhưng vì Lăng đại sư nên vẫn lưu thủ ở chỗ này, nói một ngày nào đó ngài sẽ trở về. Quả nhiên, phu nhân không có đoán sai, ngài cũng không có để phu nhân thất vọng.

Hầu bàn nói.

Lăng Hàn không khỏi liếc mắt nhìn về phía Loạn Tinh nữ hoàng, mong thê tử đừng có ghen a, nhưng nữ hoàng đại nhân không phải Thiên Phượng Thần Nữ, trên mặt ôn nhu, hoàn toàn không nhìn ra một chút xíu dáng dấp tức giận.

Đương nhiên, dưới khí tức hỗn độn bao phủ, người bình thường căn bản không nhìn thấy dung mạo của nàng, bằng không hầu bàn này căn bản không thể nói lưu loát rồi.

...