Chương 1669: Tái chiến Xích Hoang Cực


...

- Sư phụ!

Có rất nhiều người nhìn thấy kim quang đại đạo phô đến, đã ra đón.

- Là ngươi!

Chỉ nghe một thanh âm thét ở bên tai Lăng Hàn.

Lăng Hàn quay đầu nhìn lại, không khỏi cảm thán, thiên hạ này không khỏi cũng quá nhỏ đi.

Lại là Xích Hoang Cực!

Xích Hoang Cực, thiên kiêu của Minh Giới, là Vương giả vô cùng mạnh mẽ, đánh nhau cùng cấp thậm chí có thể lực ép Bắc Hoàng cùng Thạch Hoàng!

Chẳng qua là ban đầu ở Sơn Hà Lâm, Xích Hoang Cực cuối cùng vẫn bại bởi Lăng Hàn, tuy thu được không ít chỗ tốt, nhưng chung quy là trải nghiệm không vẻ vang của hắn.

Hắn vẫn canh cánh trong lòng, nhưng Thần Minh hai giới cách xa nhau, hắn tự nhiên không thể lại tìm Lăng Hàn chiến đấu, tẩy đi sỉ nhục này.

Lúc trước Vu Giác trốn nhà, Loạn Ma Cung phát động rất nhiều nhân thủ tiến hành tìm kiếm, sau đó tìm được Vu Giác, cũng thuận tiện mang về một chút hạt giống tốt, Xích Hoang Cực chính là một người trong đó.

Hắn xác thực thiên tài, vẻn vẹn hơn 100 năm mà thôi, liền bước vào Hằng Hà Cảnh, hơn nữa còn đạt đến trung cực vị, thiên phú như vậy phóng tới Tinh Sa Vũ Viện cũng là số một số hai.

Xích Hoang Cực tuyệt đối không ngờ, lại ở chỗ này gặp phải Lăng Hàn.

- Ơ, đã lâu không gặp!

Lăng Hàn phất phất tay với Xích Hoang Cực, không lo lắng bị vạch trần bí mật hắn đến từ Thần giới.

Cuồng Loạn Ma Chủ hiển nhiên biết thân phận của hắn, nhưng cũng không nói gì, vậy chỉ cần vị Ma Chủ này không ra tay, hắn cần để những người khác ở trong lòng sao?

Xích Hoang Cực có chút cắn răng, không nghĩ tới Lăng Hàn gan to bằng trời như thế, lại chạy vào Minh Giới, hơn nữa, hắn càng là hoàn mỹ dung hợp tiến vào Minh Giới, nếu không phải hắn tận mắt nhìn thấy, coi như người khác chỉ vào Lăng Hàn nói đây là gian tế Thần giới, hắn cũng sẽ không tin tưởng.

Hắn như muốn nhào tới cùng Lăng Hàn chiến thoải mái, nhưng nhìn thấy Cuồng Loạn Ma Chủ ở bên cạnh, liền vội vàng nói:

- Sư Tôn đại nhân, người này là người của Thần giới, không biết dùng biện pháp gì ẩn giấu thân phận!

Cái gì!

Nghe nói như thế, người cùng một chỗ ra đón đều kinh hãi đến biến sắc, cái này là gian tế Thần giới?

Lăng Hàn khặc một tiếng nói:

- Xích Hoang Cực, ăn có thể ăn bậy, nhưng nói không thể nói lung tung được! Ngươi nhìn ta một chút, nơi nào như là người của Thần giới?

- Hừ, ngươi không nên quên, hơn 100 năm trước, chúng ta từng gặp ở trong chiến trường hai giới, cũng từng giao thủ! Ngươi là Minh Giới hay Thần giới, lẽ nào ta không phân biệt được?

Xích Hoang Cực cười gằn.

Lăng Hàn nha một hồi:

- Ngươi nói, là lần ngươi thua ta kia sao?

Mọi người vừa nghe, lần thứ hai ồ lên.

Xích Hoang Cực lại thua? Không thể nào, mặc dù vị sư đệ này là nhân tài mới xuất hiện, nhưng thiên phú xác thực kinh người, được khen là Mạc Ly thứ hai, tương lai cho dù không thể trở thành Ma Chủ, cũng vô cùng có khả năng tu ra Hằng Hà Cực Cảnh, thành Ma khác loại!

Nhất định lúc đó tu vi của Lăng Hàn cao hơn, ỷ vào ưu thế cảnh giới mới thắng, nhất định như vậy.

Xích Hoang Cực lộ ra một tia tức giận xấu hổ nói:

- Đó là bởi vì tu vi của ta bị mạnh mẽ cắt đến Sơn Hà Cảnh, nếu buông tay chiến một trận, ta một ngón tay liền có thể trấn áp ngươi.

Ạch!

Sắc mặt của mọi người không khỏi quái lạ, nghe khẩu khí của Xích Hoang Cực, hiển nhiên hắn mới là người cảnh giới chiếm ưu. Dựa vào, người trẻ tuổi này đến cùng là ai vậy, cũng quá mạnh đi.

Lăng Hàn cười ha ha nói:

- Vậy trở lại luận bàn một chút.

Xích Hoang Cực hừ lạnh:

- Ngươi đừng nghĩ gỡ bỏ đề tài! Ngươi rõ ràng là người của Thần giới, nhưng tiến vào Minh Giới ta, đến cùng có ý đồ gì?

Cuồng Loạn Ma Chủ cuối cùng mở miệng:

- Nếu vào Minh Giới ta, được quy tắc Minh Giới ta thừa nhận, vậy Lăng Hàn chính là người của Minh Giới ta! Cái đề tài này, mãi mãi không nên nhắc lại nữa.

Đây là ý chỉ của Ma Chủ, một lời ra, thiên hạ tuân!

- Vâng, sư tôn.

- Vâng, Ma Chủ đại nhân.

Mọi người nghiêm khắc tuân theo, tuy Xích Hoang Cực không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể gật đầu.

Có điều, Ma Chủ chỉ nói không đi tính toán thân phận trước đây của Lăng Hàn, cũng không có nói không thể cùng hắn tranh tài.

- Lăng Hàn, vậy liền tái chiến một hồi!

Xích Hoang Cực nhảy ra ngoài, hắn rất được Cuồng Loạn Ma Chủ yêu thích cùng coi trọng, bởi vậy cũng có thể làm một ít chuyện đệ tử khác không dám làm, tỷ như ở trước mặt Ma Chủ phát ra khiêu chiến.

Lần này, Ma Chủ không ngăn cản, chỉ nhìn về phía Lăng Hàn cười cợt nói:

- Công bằng chiến một trận.

Lăng Hàn biết ý của hắn, nếu như hắn toàn lực ứng phó, mười một tòa sát trận cùng một chỗ phát uy, thì ngay cả Mạc Ly cũng đau đầu, Xích Hoang Cực lại tính là gì? Bởi vậy “công bằng” chiến một trận, sát trận tự nhiên là không thể dùng.

Cái này kỳ thực rất không công bằng, có thể lạc ấn sát trận, đó là bởi vì Lăng Hàn tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh, thể phách đủ mạnh, lại không phải gió to phất đến.

Có điều, Lăng Hàn cũng không thèm để ý, đánh nhau cùng cấp ai thắng không hắn? Đùa giỡn.

- Được, công bằng chiến một trận.

Lăng Hàn cười nói.

- Vậy thì lên trời cao chiến một trận.

Xích Hoang Cực bay lên trời.

Lăng Hàn lười biếng phù thăng thiên không, đánh nhau cùng cấp, Vương giả cấp ba cũng không ở trong mắt hắn, trừ khi là người từ cấm địa đi ra, tu luyện Tiên pháp, bằng không căn bản không đủ để đối kháng với hắn.

Thế nhưng, thật đến lúc đó, hắn phát động mười một tòa sát trận, vẫn có thể bình định tất cả.

Tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh, công pháp cao nhất Tiên Vực, hắn vẫn chưa thể quét ngang cùng cấp sao?

Chuyện cười!

- Tỷ tỷ, ăn hạt dưa.

Vu Giác thấy người chướng mắt vừa đi, vội vã chạy tới lấy lòng, nhìn mà mọi người trợn mắt ngoác mồm, chưa từng thấy tiểu chủ hùng hục lấy niềm vui người khác như thế.

Ngay cả khóe miệng của Ma Chủ cũng có chút co giật, tên này đối với hắn cũng không có hiếu thuận như thế a!

Tất cả mọi người nhìn về phía Thiên Phượng Thần Nữ, chỉ cảm thấy cô gái này tuy rất đẹp, nhưng cũng không có đẹp đến mức độ khiến người ta thần hồn điên đảo a, chí ít ở tinh vực này nhất định có thể tìm ra một hai người ngang hàng, làm sao để tiểu chủ tựa như biến thành người khác?

Nhưng bọn họ lại không biết, lúc trước Vu Giác ở kỳ tuổi thơ, được Thiên Phượng Thần Nữ dốc lòng chăm sóc, lưu lại ấn tượng tự nhiên là sâu sắc không gì sánh được, không phải tùy tiện một người phụ nữ có thể thay thế được.

...