Chương 2580: Giết


...

Đây là đòn mạnh nhất của hắn, nếu như đổi thành hắn, trong cự ly gần như vậy cũng không thể tránh né, chỉ có chờ chết, hoặc là đồng dạng lấy ngoan chiêu liều, đồng quy vu tận.

Oành, đòn đánh này oanh vững vàng, tóc vàng như mũi tên, toàn bộ bắn ở thân thể của Lăng Hàn.

U Nguyên không khỏi đại hỉ, Lăng Hàn thực quá ngông cuồng, lại không hề phòng bị, để hắn một đòn kiến công.

Tuy hắn trả cái giá to lớn, tu vi ở trong vòng mấy năm rút lui kéo dài, nhưng chỉ cần bắt Lăng Hàn, chỉ là điểm này liền không biết có thể mang cho hắn bao nhiêu vinh quang, đây chính là đao phủ chôn giết hơn trăm Tổ Vương. Hơn nữa, trên người Lăng Hàn cũng có vô số bảo vật, hắn chiếm được, không chỉ có thể gia tốc việc tu luyện của hắn, còn có thể làm cho hắn có cơ hội trở thành Thiên Tôn.

- Ngươi cao hứng cái gì, miệng lại cười đến lỗ tai.

Đúng lúc này, chỉ nghe tiếng cười tràn ngập trào phúng của Lăng Hàn vang lên.

Cái gì!

U Nguyên nhất thời há to miệng, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Sao có thể có chuyện đó!

Lăng Hàn rõ ràng trúng phát tiễn của hắn, cái kia tràn ngập quy tắc Sát Lục, lực phá hoại vô cùng, dưới đòn đánh này phải ngay lập tức giết Lăng Hàn mới đúng, làm sao có khả năng mở miệng nói chuyện? Hơn nữa không chỉ nói chuyện, âm thanh lại còn thường thường vững vàng, thật giống như đánh rắm cũng không có.

- Đánh nhau cùng cấp có người có thể thắng ta, giết ta, nhưng tuyệt không phải cặn bã như ngươi.

Lăng Hàn từ tốn nói, chỉ thấy thân thể của hắn thật giống như hóa thành hư vô không gian, tuy vô số phát tiễn đánh vào trên người hắn, nhưng căn bản không có tạo thành một chút xíu thương tổn gì.

U Nguyên không khỏi nuốt ngụm nước miếng, trên mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Đối phương ở trên nắm giữ quy tắc vượt xa hắn, ngay cả có bắn trúng đối phương hay không hắn cũng không có ý thức được, chênh lệch lớn đến không cách nào hình dung.

- Ngươi không nên đắc ý, nơi này của chúng ta có rất nhiều thiên kiêu, ngươi đánh bại ta cũng không có gì, sớm muộn có một ngày, ngươi sẽ chết ở trong tay thiên kiêu của bổn vị diện, mà ở tương lai không xa, cường giả của bổn vị diện cũng giết vào Tiên Vực, tàn sát sạch sẽ tất cả mọi người ở nơi đó!

U Nguyên điên cuồng cười to, căn bản không có ý nghĩ xin tha.

- Ta sẽ ngăn cản ngày đó đến, đáng tiếc, ngươi không có cơ hội nhìn thấy!

Lăng Hàn đấm ra một quyền, nện ở trên ngực U Nguyên, nhất thời, vị Đế Tinh của Bách Chiến Học Viện này bị đánh bạo thành mưa máu.

Lăng Hàn đưa tay chộp một cái, Không Gian Thần Khí của U Nguyên liền rơi vào tay của hắn.

- Giao đồ vật ra đây!

Đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng hừ lạnh, một tên nam tử Ác Ma tộc đã từ đằng xa bay vụt tới, hai mắt chăm chú vào Không Gian Thần Khí trong tay Lăng Hàn.

Xèo xèo xèo xèo, lại bốn bóng người lướt qua, hầu như chỉ lạc hậu một chút.

Lăng Hàn suy nghĩ một chút, nha một hồi nói:

- Năm người các ngươi chính là kẻ dẫn đến đường hầm không gian đổ nát a? Hơn nữa, cũng là các ngươi đang đuổi giết U Nguyên, để hắn thật giống như ăn không ít vị đắng.

- Nếu biết chúng ta là ai, còn không ngoan ngoãn giao đồ vật ra đây, còn có thể lưu ngươi toàn thây.

Một người nói.

Năm người bọn họ mỗi người đều là Cửu Liên Tam Diệp, tùy tiện một cái ra tay liền có thể trấn áp Lăng Hàn.

Thăng Nguyên chỉ có ba cảnh giới nhỏ, tiểu thành, đại thành, viên mãn, mỗi cấp độ trong lúc đó đều có thực lực chênh lệch to lớn, cái gọi là Vương giả vô địch cùng cảnh giới, Hoàng giả có thể vượt qua một cảnh giới vô địch ở Thăng Nguyên là không thích hợp dùng.

Vương giả, Hoàng giả xác thực mạnh hơn võ giả bình thường cùng cảnh giới, nhưng coi như là Đế giả cũng không cách nào làm được vượt biên giới áp chế đối thủ, mà chỉ có thể vô địch cùng cảnh giới, vẻn vẹn Đế Tinh mới có thể nắm giữ năng lực chiến đấu vượt cấp.

Bởi vậy, năm Cửu Liên Tam Diệp bọn họ, tùy tiện người nào cũng có thể dễ dàng trấn áp Bát Liên nho nhỏ như Lăng Hàn, mặc ngươi lại yêu nghiệt cũng không thể lật trời.

Lăng Hàn nhún vai một cái nói:

- Ngược lại cũng chết, tại sao ta không đụng một cái?

- Nói như vậy... ngươi sẽ chết khổ không thể tả!

Một tên Ác Ma tộc một sừng nói, tổ hợp bọn họ rất kỳ quái, ba Ác Ma tộc lại thêm hai Thiên Sứ tộc, ở dưới tình huống bình thường đừng nói tổ đội, chỉ đi cùng một chỗ cũng sẽ ghét bỏ lẫn nhau.

Lăng Hàn cười ha ha:

- Các ngươi ngay cả U Nguyên cũng không thể bắt, nhưng ta có thể đánh giết hắn, như vậy các ngươi muốn giết ta không phải càng mơ tưởng sao?

- Mỗi người sở trường đều không giống, sức chiến đấu mạnh cũng không có nghĩa là tốc độ nhanh!

Một tên Thiên Sứ tộc nói, hai cánh của hắn đã hiện ra màu tro sắc.

- Ý của các ngươi là ta chạy không nhanh?

Lăng Hàn cười nói.

- Không cần phí lời với hắn, bắt!

Ác Ma tộc một sừng nói, ra tay tóm tới Lăng Hàn.

Thân hình của Lăng Hàn loáng một cái, nhất thời hóa ra ngàn vạn hư ảnh.

Ác Ma tộc một sừng ấn xuống một chưởng, chỉ thấy những bóng mờ kia đều dồn dập phá nát, nhưng năm tên cường giả kia đều nhướng mày, cùng nhau nhìn ra phía ngoài, cách bọn họ hơn một dặm, Lăng Hàn không hề có chút tổn thương đứng đó, còn phất phất tay với bọn họ:

- Các vị, ta liền không bồi các ngươi chơi, gặp lại.

Những người này đều là Cửu Liên Tam Diệp, Lăng Hàn biết rõ mình tuyệt đối không phải đối thủ, cho dù mình bước vào Cửu Liên cũng không được, miễn cưỡng đánh ngang tay với một cái đã là may mắn, huống chi còn muốn đánh năm.

- Quy tắc không gian!

Năm tên cường giả đều kinh ngạc thốt lên, nhưng trên mặt tràn ngập vẻ phiền muộn.

Trước tên Đế Tinh kia đã chạy đủ nhanh, để bọn họ truy kích hơn năm mươi năm, nhưng vẫn không thể nào bắt tiểu tử này. Hiện tại càng được, lại nắm giữ quy tắc không gian, để bọn họ sinh ra tuyệt vọng, sao có thể bắt được?

Trừ khi song phương chênh lệch cảnh giới quá lớn, nhưng Bát Liên Thập Nhất Diệp đủ để sánh ngang Cửu Liên Nhất Diệp, đại cảnh giới với bọn họ kỳ thực là giống nhau, điều này làm cho bọn họ muốn bắt Lăng Hàn hầu như thành không.

Chỉ từ góc độ chạy trốn mà nói, quy tắc không gian thậm chí còn trâu bò hơn quy tắc thời gian.

Lăng Hàn trốn xa, mà năm tên cường giả kia thì trực tiếp từ bỏ truy kích, đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành.

Dù tiếc thì có ích lợi gì, căn bản không đuổi kịp người, chỉ uổng phí khí lực mà thôi.

Lăng Hàn thét dài, âm thanh cuồn cuộn như Lôi, vang vọng ở trong vùng thế giới này.

...