...
Tiên Vương nguyên bản không cần ẩn nhẫn như vậy, nhưng ai bảo Côn Bằng Cung có một đại địch, thực không thích hợp kéo nhiều cường địch hơn nữa.
Ánh mắt của Thạch Hoành không khỏi sáng lên, Lữ Hải Dung không có trực tiếp đánh bay hắn, mà nhẫn nhịn nói chuyện với hắn, nói rõ đối phương tất nhiên có kiêng kỵ rất lớn với Kim Ô Giáo, bằng không đường đường Tiên Vương cần ẩn nhẫn như vậy sao?
Hắn vái chào nói:
- Đại nhân, Thánh tử giáo ta thiên phú võ đạo kinh người, nguyên bản tiền đồ vô lượng, rất được Giáo chủ đại nhân yêu thích, hiện tại bị người liên thủ đánh giết, chết không nhắm mắt, mà Giáo chủ đại nhân cũng không cách nào khoan dung bất công như vậy!
Bất công?
Rõ ràng là bốn người Thiên Thanh Nguyệt liên thủ muốn giết Lăng Hàn cùng Kỷ Vô Danh... Không đúng, là bọn họ liên hợp tất cả mọi người tiến vào Thần Long Sơn cô lập, vây quét Lăng Hàn cùng Kỷ Vô Danh, không nghĩ tới còn có hình người màu đen tồn tại, để bọn họ thông minh quá sẽ bị thông minh hại, bị giết hầu như không còn.
Chuyện này làm sao gọi bất công? Chỉ là bởi vì Lăng Hàn cùng Kỷ Vô Danh thực đủ mạnh, để bọn họ tự nâng đá đập chân mình.
Lữ Hải Dung không biết là chuyện gì xảy ra, nhưng thứ nhất nàng không thể lui bước, thứ hai càng không thể tiếp thu một tên Thăng Nguyên Cảnh uy hiếp, mặt cười nhất thời lạnh lẽo, điềm nhiên nói:
- Từ đâu tới nói nhảm nhiều như vậy?
- Kính xin đại nhân cân nhắc!
Thạch Hoành vái chào đến cùng, xếp đặt tư thái đến mức cực thấp, để Lữ Hải Dung không tiện phát tác.
- Thái độ của Vân Lãng Cốc ta cũng giống như vậy.
Ngải Ngọc đã bay trở về, tóc có chút tán loạn, khóe miệng mang máu, nhưng không có bị trọng thương, cái này không phải thực lực của nàng mạnh mẽ, mà là Lữ Hải Dung hạ thủ lưu tình.
Lữ Hải Dung sát khí ẩn động, hai Thăng Nguyên Cảnh này lại dám uy hiếp mình, thật sự cho rằng nàng không dám giết người sao?
Tuy hiện tại Côn Bằng Cung ở vào trong nguy cơ rất lớn, nhưng có một vị Tiên Vương tầng chín tọa trấn, cho dù đang khó khăn, nhưng muốn giết Tiên Vương tầng tám vẫn như cũ là có thể làm được.
- Ha ha, đạo hữu vẫn là cân nhắc sau đó làm mới tốt.
Trong tiếng cười sang sãng, một nam tử đột nhiên xuất hiện, quanh người thình lình có bốn màu ánh sáng vờn quanh.
Đó là một vị Tiên Vương!
Bốn màu ánh sáng chói lọi, như có bốn thiên đạo bảo vệ, mạnh mẽ đến cực điểm.
Đó là một vị Tiên Vương, hơn nữa còn là tồn tại tầng bốn.
Lữ Hải Dung lộ ra vẻ thận trọng, cho dù nàng đến từ thế lực tầng chín, cũng không dám coi khinh đối phương chút nào, bởi vì có thể bước vào Tiên Vương, lại có người nào không phải hạng người kinh diễm tuyệt thế?
Đặc biệt là Tiên Vương tầng bốn, không biết trải qua bao nhiêu mài giũa, sức chiến đấu tuyệt đối như thiên kiếm, có thể chém chết tất cả.
- Xưng hô như thế nào?
Lữ Hải Dung nhìn về phía tên Tiên Vương này.
Tên Tiên Vương này lộ ra nụ cười nhàn nhạt:
- Đà La Giáo, Toàn Phong.
Lữ Hải Dung gật gù:
- Côn Bằng Cung, Lữ Hải Dung.
- Hóa ra là Hải Thiên Vương đại danh đỉnh đỉnh!
Toàn Phong Tiên Vương cười ha ha, chắp tay.
- Nghe đại danh của Hải Thiên Vương đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng được thấy, vinh hạnh.
- Khách khí.
Lữ Hải Dung cũng hiện lên nụ cười, đối phương là một tên Tiên Vương, không thể coi thường.
- Côn Bằng Cung chỉ lấy nữ đệ tử, người này cùng quý giáo sẽ không có quan hệ gì mới đúng.
Toàn Phong Tiên Vương đổi đề tài, lại đến trên người Lăng Hàn.
- Vì lẽ đó, kính xin Hải Thiên Vương cho ta một bộ mặt, giao người này cho ta.
Lữ Hải Dung lắc đầu:
- Cái này thứ khó tòng mệnh.
- Hải Thiên Vương, ngươi đây là đang làm khó dễ ta a!
Toàn Phong Tiên Vương thở dài, trên mặt lộ ra ngượng nghịu.
- Ha ha.
Lữ Hải Dung nở nụ cười, nàng xác thực kiêng kỵ thực lực của đối phương, cũng xác thực không muốn thay Côn Bằng Cung kéo cường địch, nhưng muốn chiến một trận, nàng nửa điểm cũng không kinh sợ.
- Vậy cũng chỉ có so tài xem hư thực.
Toàn Phong Tiên Vương nói.
- Lĩnh giáo một hồi!
Lữ Hải Dung ngạo nhiên nói.
Nàng tuyệt không dám coi khinh đối phương, nhưng tràn ngập tự tin đối với thực lực của mình, một cái đến từ thế lực tầng tám, một cái khác là tầng chín, đừng xem chỉ cách một tầng, nhưng đã sớm nói, Tiên Vương chín tầng, một bước một thiên địa, có thể so sánh sao?
Đại giáo Tiên Vương tầng chín, truyền xuống công pháp kinh người ra sao, đây là tồn tại đứng ở đỉnh cao của Tiên Vực, không biết có bao nhiêu thứ tốt.
Bởi vậy, đánh nhau cùng cấp, nàng có đủ tự tin có thể thắng.
- Ha ha, cho phép ta cũng xía vào một chân.
Trong tiếng cười khẽ, chỉ thấy đó là một nam tử đạp trời mà đến, hắn rõ ràng không cao to lắm, nhưng trời xanh phảng phất như nằm rạp ở dưới chân của hắn, có ráng lành vạn trượng, ánh sáng bốn màu vờn quanh ở quanh người hắn.
Đó là một tên Tiên Vương tầng bốn!
Thấy Lữ Hải Dung nhìn mình, vị Tiên Vương này lộ ra nụ cười ôn hoà:
- Vân Lãng Cốc, Nguyên Phương.
Ngang, một tiếng thú thét, chân trời xuất hiện mây lửa, sau đó mây lửa này bằng tốc độ kinh người bay tới, tầng mây tản đi, lộ ra một tráng hán vóc người cao to.
Trên người hắn để trần, ngực có một hình xăm con sói, dữ tợn không nói ra được.
Cái này không phải xăm lên, mà là trời sinh thì có, mơ hồ có ánh sáng đại đạo lưu chuyển, tỏa ra áp lực ép người.
- Kim Ô Giáo, Thanh Lang!
Đại hán này nói, âm thanh ầm ầm như Lôi Động, phía dưới nhất thời có rất nhiều người bị chấn ngất đi.
Tiên Vương chi uy kinh thiên động địa, một ý nghĩ liền có thể chấn nát tinh thần.
Con mắt của Lữ Hải Dung không khỏi hơi căng thẳng, cuối cùng lộ ra vẻ kiêng dè.
Tiên Vương thành tựu quá khó, có thể trở thành Tiên Vương, người nào không phải kỳ tài ngút trời, thiên kiêu trong thiên kiêu? Một chọi một, nàng có niềm tin tất thắng, một chọi hai, nàng cũng tự tin sẽ không thua, nhưng một đôi ba... Cái này liền không nói được rồi.
Then chốt là, Hổ Nữu còn ở đây, Cung chủ tương lai của Côn Bằng Cung, là tương lai của tất cả mọi người Côn Bằng Cung, tuyệt đối không thể có một chút xíu tổn thất.
Vậy thì làm cho nàng tràn ngập kiêng kỵ, không dám buông tay chiến một trận.
Then chốt là, nếu như Hổ Nữu bị người bắt, Tứ Hải Cung tuyệt đối sẵn lòng ra giá tiền kinh người trao đổi, mà bảng giá như vậy khả năng ngay cả Tiên Vương tầng tám cũng không cách nào từ chối.
Tỷ như, Tiên dược niên đại kỷ nguyên, hay là Thiên Địa Bản Nguyên… chỉ cần không đạt tới tầng chín, Thiên Địa Bản Nguyên đối với Tiên Vương cũng có ý nghĩa tham khảo.
- Chúng ta chỉ cần tiểu tử này.
Nguyên Phương Tiên Vương chỉ vào Lăng Hàn.
...