...
Đây chính là ngưu nhân Top 300 a, lại bị Lăng Hàn một tay bắt tới, dễ như trở bàn tay, như diều hâu vồ gà con, một chút sức chống cự cũng không có.
- Lăng Hàn, ngươi quá mức!
Liễu Thập Sương quát, hắn không cam lòng bị nhục nhã như thế, ông, Thiên Tôn Bảo Khí đã tế ra, hắn muốn liều mạng một lần.
- Quá em gái ngươi!
Lăng Hàn run tay một cái, xương cốt trong cơ thể Liễu Thập Sương lập tức đụng nhau, ba ba ba, nhao nhao vỡ vụn, trong nháy mắt liền mất đi chiến lực, ngất đi.
Mà Thiên Tôn Bảo Khí mất đi ý chí của chủ nhân thôi phát cũng ảm diệt, ba, rơi xuống đất.
Ở tầng không gian thứ hai, căn bản là Thiên Tôn mới lên cấp, còn không thể làm đến một người một kiện Thiên Tôn Bảo Khí. Mặc dù Viêm Sương vị diện là vị diện siêu cấp, nhưng cũng không thể có nhiều Phệ Kim thiết như vậy.
Thiên Tôn uy tín lâu năm từ vị diện của mình tới, vậy khẳng định có Thiên Tôn Bảo Khí, nhưng Thiên Tôn mới lên cấp liền ít đến đáng thương.
Lăng Hàn tiện tay vứt Liễu Thập Sương qua một bên, hắn lại nhìn hai tên Tiên Vương tầng chín kia, ánh mắt lạnh lẽo.
Đây là chiến trường mà các dũng sĩ chống cự đại quân Cuồng Loạn, không phải sân chơi của các thiếu gia, có loại người này tồn tại, quả thực là nhục nhã đối với các anh hùng chết đi.
Hai Tiên Vương tầng chín kia không khỏi sợ đến toàn thân phát run, kết quả như vậy quá bất ngờ.
Trước kia, vô luận bọn hắn xông ra đại họa gì, Liễu Thập Sương luôn có thể dọn dẹp cho bọn hắn, mà bọn hắn cũng không phải đồ đần, tuyệt sẽ không đi gây người Top 500, hoặc người có tương quan, bởi vậy, bọn hắn một mực thuận buồm xuôi gió.
Không nghĩ tới, hôm nay đá vào tấm sắt.
- Ngươi, ngươi muốn làm gì?
Hai người đều run giọng nói, ngăn không được sợ hãi.
Lăng Hàn phất tay, ba, một cái tát rút qua, hai người đồng thời ngã trên mặt đất, cái cằm bị rút mất, máu tươi phun ra, vô cùng thê thảm.
- A...
Hai người kêu thảm, từ nhỏ đến lớn bọn hắn chưa từng nhận qua dạng khổ sở này?
Bọn người Phương Hoành Điển nhìn ở trong mắt, trong lòng đều thầm kêu sảng khoái, bọn hắn muốn đánh hai người này cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, nhưng bởi vì Liễu Thập Sương, chuyện này chỉ có thể trở thành một huyễn tưởng mỹ hảo.
Bây giờ, Lăng Hàn thay bọn hắn thực hiện, chỉ là trong mộng không có chuyện Liễu Thập Sương cũng bị Lăng Hàn đánh ngất xỉu, để tâm tình của bọn hắn hết sức phức tạp, không biết nên làm sao đối mặt Lăng Hàn.
Lăng Hàn rút hai Tiên Vương tầng chín một trận, trực tiếp phế đi Tiên chủng, để bọn hắn trở thành phế nhân.
Loại cặn bã này, không có muốn mạng của bọn hắn đã không tệ rồi.
- Không!
Hai người kia thần trí rất thanh tỉnh, phát hiện mình trở thành phế nhân, ai cũng khóc ròng, không có tu vi, bọn hắn làm sao kháng được Thiên Nhân chi ách, khẳng định sẽ bị Thiên Địa chém rụng.
Lăng Hàn không để ý đến, đi tới bên cạnh đám người Nguyên Ứng Long.
Lúc này, Nguyên Ứng Long cùng những tiểu đệ của hắn nhìn về phía Lăng Hàn càng thêm khác biệt, phảng phất như nhìn không phải một Thiên Tôn cùng giai, mà là cường giả chí ít Tam Bộ.
- Đi thôi.
Bọn hắn vũ động thân hình, nghịch thác nước bay lên.
Thác nước này quá dài, bọn hắn bay đi, ròng rã ba ngày cũng không nhìn thấy cuối, thẳng đến năm ngày sau, bọn hắn mới rốt cục đi tới cuối cùng.
Ở chỗ này, ngọn núi xuất hiện một lỗ thủng cự đại, có vô số hắc thủy từ bên trong tuôn ra, phảng phất như kết nối lấy một đại thế giới, có thể nhìn thấy từng khối đại lục vỡ vụn từ bên trong chảy ra.
Hai bên thác nước thì có một khối nham thạch to lớn, hiện tại phía trên đứng rất nhiều người, mỗi một cái đều khí vũ hiên ngang, tản ra bá khí vô tận.
Phần lớn đều là Thiên Tôn.
Đoàn người Lăng Hàn cũng rơi xuống, đứng ở trên tảng đá.
Ánh mắt của Nguyên Ứng Long đảo qua, không khỏi hít vào một hơi:
- Thật không nghĩ tới, cái bí cảnh này chẳng những hấp dẫn rất nhiều thiên tài trên hiện bảng, thậm chí để cường giả ở tầng thứ ba, tầng thứ tư cũng kinh động.
- Bên kia...
Hắn dùng miệng nao chỉ.
- Vị mặc trường bào màu đỏ, chính là Thạch Trung Hà tiếng tăm lừng lẫy ở tầng thứ tư, danh xưng Cửu Kiếm Ma Tôn, kiếm thuật kinh thần, trong chín kiếm liền có thể giết chết bất kỳ một đối thủ nào.
- Còn có bên kia, người bận váy dài lục sắc.
Nguyên Ứng Long lại nói.
- Sư Mộng Ngọc, cũng là thiên kiêu tầng thứ tư, tựa như là nhân vật trên hiện bảng, phong hào Ngọc Diễm Thiên Tôn.
- Tê, lần này cường giả tới cũng quá nhiều đi!
Vốn cho rằng đây chỉ là cường giả tầng thứ hai đọ sức, lại không nghĩ rằng hấp dẫn cường giả tầng thứ ba, tầng thứ tư tới.
- Chúng ta đánh giá thấp lực hấp dẫn của Thiên Tôn ký hiệu rồi.
Nguyên Ứng Long thở dài.
Xác thực như thế, ngay cả thiên kiêu của tầng thứ ba, tầng thứ tư cũng tới, đối với Võ Giả tầng thứ hai mà nói, mấy cái này đều là đại nhân vật.
- Bất quá, đây là tầng thứ hai, có lực lượng thiên địa áp chế, đừng nói bọn hắn, dù các đại nhân vật từ tầng thứ sáu tới cũng phải bị áp chế.
Dị nói.
Tất cả mọi người gật đầu, ở chỗ này khai chiến, ngay cả Ngũ Bộ Thiên Tôn cũng không chiếm được tiện nghi.
Lăng Hàn đưa mắt nhìn:
- Nơi này có lực lượng gì áp chế sao, nhiều người như vậy đều không đi vào.
- Hỏi một chút.
Nguyên Ứng Long nghe ngóng, rất nhanh liền đạt được đáp án.
Nguyên lai, cửa hang có áp lực cực lớn, càng tiến vào sâu, áp lực càng lớn, căn bản không phải Nhất Bộ Thiên Tôn có thể địch nổi, xông vào là tự mình muốn chết.
Cho nên tất cả mọi người đang chờ, cái bí cảnh này đã xuất hiện, nói rõ Thiên Địa hoàn cảnh biến hóa, khẳng định có thể tiến vào.
Nguyên Ứng Long ở chỗ này thời gian dài, còn đi qua tầng thứ ba, tầng thứ tư thậm chí tầng thứ năm, cho nên hắn nhận biết phần lớn người, giới thiệu từng cái cho mọi người.
Lần này, Top 100 trên hiện bảng tầng không gian thứ hai tới chí ít một nửa, xếp hạng cao nhất chính là vị thứ bảy, tên Cảnh Huyền Đan, ở tầng thứ hai đã dừng lại hơn bảy vạn ức năm, ma luyện tu vi đến cực hạn, chỉ nói chiến lực, có thể tranh nhóm mạnh nhất.
Tầng thứ ba, tầng thứ tư cũng có người thực lực cường đại, dù nơi này áp chế tu vi, nhưng thực lực của bọn hắn cũng không thể khinh thường.
Lăng Hàn không sợ, coi như nơi này không có áp chế tu vi, hắn cũng không sợ Tam Bộ Thiên Tôn, huống chi hiện tại.
- Ta đi xem tình huống một chút.
...