...
- Được rồi, tùy tiện các ngươi ở nơi nào cũng được.
La tiên sinh cũng lười đau đầu, đơn giản giao quyền cho bốn người bọn họ.
- Ở Dược Sơn đi.
Lăng Hàn nảy sinh ý nghĩ bất chợt.
- A?
La tiên sinh làm sao cũng không nghĩ đến Lăng Hàn sẽ chọn như vậy, cho dù hắn là cường giả Thăng Nguyên Cảnh cũng ngẩn ra, chỉ cảm thấy đầy đầu đều là hắc tuyến.
- Các ngươi chắc chắn chứ?
Thấy ba người Vũ Hoàng vẫn không có phản đối, La tiên sinh không nhịn được hỏi.
- Xác định.
Bốn người Lăng Hàn đều gật đầu.
Ngược lại tìm hiểu quy tắc có Thiên Địa Bản Nguyên, di cốt Tiên Vương, mà muốn tu luyện, Hắc Tháp gia tốc mười vạn lần càng thêm mạnh mẽ, căn bản không cần phải mượn điều kiện của ngoại giới.
Lăng Hàn cần, chỉ là tài nguyên Thánh Nguyên Học Viện cung cấp.
- Được thôi.
La tiên sinh gật gù, hắn được Tiên Vương chỉ thị, phải cho bốn người Lăng Hàn đủ quyền tự chủ, nên không có khuyên nữa.
Bốn người ở trên Dược Sơn tìm bốn động phủ liền nhau, sau đó vào ở. Đương nhiên, Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu khẳng định là cùng Lăng Hàn ở chung một chỗ, Vũ Hoàng thì sẽ ở lúc tu luyện tiến vào Hắc Tháp.
Hai huynh đệ thảo luận võ đạo một hồi, trao đổi tâm đắc, đều rất có ích lợi.
Bọn họ ở cửa học viện gây ra náo động, rất nhanh tất cả mọi người đều biết, Lăng Hàn cùng Vũ Hoàng đều là vô thượng Đế giả tương đương đám người Kỷ Vô Danh, Hồng Hoang, rõ ràng chỉ là Thiên Hồn Cảnh, nhưng có thể ngang hàng Nhất Bí Đế giả, thậm chí trấn áp.
Tất cả mọi người nghị luận sôi nổi, bốn người Kỷ Vô Danh, Hồng Hoang quá mạnh mẽ, thậm chí hấp dẫn đến Đế giả cũng cam tâm tình nguyện bái ở dưới trướng, làm cho thế lực của bốn người này mạnh mẽ chưa từng có.
Nhưng hiện tại lại nhiều hai Đế giả vô thượng như vậy, hơn nữa còn là huynh đệ kết bái, nếu bọn họ tiến thêm một bước nữa, cũng trở thành Tiên Phủ Cảnh, vậy có phải sẽ trở thành thế lực mạnh mẽ nhất trong học viện không?
Bốn người Kỷ Vô Danh lại sẽ trơ mắt nhìn tình cảnh này phát sinh sao?
Đáp án rất nhanh liền đi ra.
Vẻn vẹn chỉ sau một ngày, trước động phủ bọn người Lăng Hàn liền đến một người.
Đây là một Nhất Bí Đế giả, ngọn lửa sinh mệnh thiêu đốt thời gian chí ít mười ức năm trở lên, Lăng Hàn nhìn thấy hắn đầu tiên là có loại cảm giác mắt bị đâm đau, vận chuyển nguyên lực, cái cảm giác này mới biến mất.
Người này cực kỳ mạnh, chí ít mạnh hơn Kế Ngọc Đường.
- Tại hạ Hồ Ngôn.
Nhất Bí Đế giả này nhoẻn miệng cười, nụ cười rất ôn hòa.
- Từng ở Ngự Hư Giáo một quãng thời gian.
Ngự Hư Giáo?
Còn đã từng là có ý gì? Tiến vào Ngự Hư Giáo còn có thể phản loạn đi ra ngoài sao?
- Lần này tại hạ tới, chính là phụng danh nghĩa của Hồng Hoang đại nhân, muốn mời bốn vị gia nhập Hoang Minh chúng ta.
Hồ Ngôn cực kỳ có lực tương tác, nụ cười rất khiêm tốn.
- Ồ?
Lăng Hàn cũng không tỏ rõ ý kiến, lúc này chỉ có hắn cùng Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Vũ Hoàng là cuồng nhân tu luyện, muốn nhanh một chút tu đến Thiên Hồn viên mãn, vì lẽ đó vẫn bế quan ở trong Hắc Tháp.
- Hồng Hoang đại nhân biết Hàn huynh cùng Vũ huynh thiên tư trác việt, thành tựu tương lai cũng tất nhiên kinh người, vì lẽ đó cố ý để trống hai vị trí phó minh chủ, chờ Hàn huynh cùng Vũ huynh.
Hồ Ngôn tiếp tục nói.
Lăng Hàn cười ha ha, lúc đang muốn nói chuyện, chỉ thấy lại có một người xuất hiện.
Đây là một cô gái xinh đẹp, một thân quần áo đỏ, nóng bỏng mê người.
- Bổn cô nương Tề Á.
Phong cách nói chuyện của cô gái này cũng rất nóng bỏng.
- Già Lan tiên tử nhà ta muốn mời bốn vị đi qua ngồi một chút, thương thảo đại sự.
Hồ Ngôn hơi nhướng mày nói:
- Tề Á, mọi việc cũng phải nói một cái trước sau, ta đã mời Hàn huynh trước, ngươi vẫn là chờ sau đi.
- Chuyện cười, ở trong thế giới Võ Giả chúng ta nào có chuyện trước sau, tất cả đều xem thực lực!
Tề Á đầy mặt xem thường.
- Già Lan tiên tử nhà ta ngày sau chắc chắn uy trấn Tiên Vực, trở thành Nữ Đế độc nhất vô nhị, phụ tá tiên tử nhà ta thượng vị mới là cử chỉ sáng suốt!
- Hoàn toàn là nói bậy!
Hồ Ngôn trách mắng.
- Hồng Hoang đại nhân tài chính là Đại Đế duy nhất kia, quét ngang cổ kim, trấn áp vạn thế!
- Hừ, hiện tại ngươi có thể mạnh miệng, không bao lâu nữa tiên tử nhà ta sẽ dạy Hồng Hoang làm người như thế nào.
Tề Á vẫn xem thường như cũ.
- Chờ đã!
Lăng Hàn đưa tay ấn ấn.
- Các ngươi cũng đừng giằng co, ta đối với gia nhập bên nào cũng không có hứng thú, vì lẽ đó, các ngươi vẫn là mời về đi.
Lời vừa nói ra, Hồ Ngôn cùng Tề Á đều ngậm miệng lại, sau đó nhìn về phía hắn, ánh mắt có chút lạnh.
- Hàn thiếu, đây chính là Hồng Hoang đại nhân mời!
Hồ Ngôn uy nghiêm đáng sợ nói, thay đổi dáng dấp ôn hòa lúc trước, phảng phất như một mãnh hổ kéo xuống ngụy trang, lộ ra bộ mặt thật hung ác.
Tề Á càng thêm trực tiếp, lấy ra một cây trường thương nói:
- Nếu Tiên tử nhà ta nói muốn mời bốn vị qua, vậy ta liền nhất định phải làm được!
Lăng Hàn phất ống tay áo một cái nói:
- Con người của ta ghét nhất là bị người uy hiếp, vì lẽ đó, các ngươi nhân lúc ta chưa có nổi giận mà mau chóng rời khỏi a.
- Hàn thiếu thật không nể mặt mũi sao?
Hồ Ngôn cuối cùng hỏi một câu, chiến ý đã sôi trào, hóa thành từng thanh đao kiếm cùng phù hiệu, còn có tiếng leng keng, chấn động bầu trời, cực kỳ bá đạo.
- Ngươi là đang uy hiếp ta?
Lăng Hàn hỏi ngược lại.
- Tại hạ chỉ muốn mời Hàn thiếu suy nghĩ thêm một chút.
Hồ Ngôn nói, ngữ khí đã mất đi hiền lành, tỏa ra khí thế hùng hổ doạ người.
- Ha ha!
Lăng Hàn chủ động ra tay, tóm về phía Hồ Ngôn.
Oanh, bàn tay lớn mở ra, như một mảnh mây đen.
Hồ Ngôn cười gằn:
- Hàn thiếu, ngươi cho rằng ta là Kế Ngọc Đường sao?
Hắn đấm ra một quyền, đón lấy bàn tay lớn của Lăng Hàn.
Oành, tiếng vang truyền đến, thân thể của Lăng Hàn cùng Hồ Ngôn đều run lên, có vô số ánh sáng phun trào, hóa thành phù văn liên miên.
Ở trên đòn đánh này, hai người lại cân sức ngang tài.
Lăng Hàn kinh ngạc, Hồ Ngôn này cũng không có nói khoác, hắn xác thực mạnh hơn Kế Ngọc Đường, ở trong Đế giả cũng có thể xếp vào cấp bậc hàng đầu. Chỉ là so với đám người Lăng Hàn, Kỷ Vô Danh lại chênh lệch một đoạn dài, bằng không hắn chiếm ưu thế một cảnh giới lớn, hoàn toàn có thể nghiền ép Lăng Hàn.
Hồ Ngôn đầy mặt ngạo nhiên nói:
- Ta trùng tu bảy lần Trảm Trần, tổng cộng chém mình ba mươi lăm lần, tuy không thể tu ra chín Phân Hồn, nhưng sức chiến đấu của ta cũng sẽ không thua kém chín Phân Hồn bao nhiêu!
...