Chương 1821: Tỷ lệ đền tiền


...

Giải quyết tỷ đệ Liễu gia tỷ đệ xong tâm tình Lăng Hàn tốt đẹp cùng Nữ Hoàng trở lại khách điếm.

Chưa chờ xin vào thành được phê duyệt Nữ Hoàng đã cảm ứng có cơ hội đột phá, nàng không đi ra ngoài thành, phó thành không nhỏ hơn Thương Nguyệt thành, tìm đại một núi rừng không có người là được, không sợ hại lây ai.

Hơn nữa trong Tiên Vực Sáng Thế cảnh độ thiên kiếp thanh thế không lớn, vì kết cấu nơi này rất ổn định, sức phá hoại không quá lớn.

Rất nhanh Nữ Hoàng độ kiếp trở về, nàng vào Thánh Vương cảnh trước. trong Hắc tháp, một đám người sắp đột phá, xin đi ra. Trong Cổ giới đều là thiên tài chịu khổ đi tới, vào thánh địa tu luyện Tiên Vực đương nhiên tiến bộ như bay.

Ít nhất đám người này trước khi đến Trảm Trần sẽ không có cửa ải tu luyện khó khăn nào, tất nhiên muốn ở Hằng Hà cảnh tu ra cực hạn ngàn vạn ngôi sao thì vô cùng khó khăn, hiện chỉ có Lăng Hàn, Nữ Hoàng, Vũ Hoàng làm được.

Tin tốt là mọi người nắm giữ quy tắc hai giới có bước tiến dài, vì Tiên Vực không có quy tắc hai giới, trời sinh một thể, không cần lĩnh ngộ hai đầu. Như ở Cổ giới chỉ cần lĩnh ngộ quy tắc trong Thần Giới hoặc Minh Giới, rất đơn giản.

Nhưng cũng vì đơn giản mà người khác dù dung hợp quy tắc hai giới thì sức chiến đấu không thể sánh bằng Lăng Hàn, Nữ Hoàng, Vũ Hoàng cùng đẳng cấp. Dường như trời cũng biết ba người Lăng Hàn khó khăn khi dung hợp quy tắc hai giới trong Cổ giới, nên cho bọn họ sức chiến đấu càng mạnh.

Người đã dung hợp quy tắc hai giới đều rời khỏi Hắc tháp, nơi này có mảng lớn núi hoang rừng vắng không người, đủ cho bọn họ ẩn cư, không thể cứ ở mãi trong Hắc tháp được.

Bọn họ sẽ dựng tạm chỗ ở tại đây làm căn cứ phát triển ra một Đại Lăng Triều mới.

A, Tiên Vực không thịnh hành lập quốc vậy gọi là Đại Lăng giáo đi.

Lăng Hàn không hứng thú thành lập thế lực, tùy ý mấy người thích làm gì thì làm. Bây giờ đa số người đều rời khỏi Hắc tháp, chỉ còn Nữ Hoàng, Thiên Phượng Thần Nữ ở bên hắn.

Vũ Hoàng cô đơn rời đi, gã muốn đi du lịch Tiên Vực, đạo của gã không thích hợp tĩnh tu mà phải một đường chiến đấu.

Lăng Hàn nói cho Vũ Hoàng biết hai cách Trảm Trần, gã gật đầu.

Vũ Hoàng là kẻ cuồng võ đạo, hoàn toàn không ngại cắt đứt duyên trần. Nhưng người cuồng võ đạo thì kiếm chỉ mạnh nhất, nếu có cách Trảm Trần mạnh hơn thì gã sẽ không dùng kiểu bình thường.

Một đao kia không phải mỗi người đều có thể chém vào thiên địa, vì vĩnh sinh nhiều người nơi này phải vứt bỏ duyên trần mình để ý nhất trong lòng.

Lăng Hàn buông tiếng thở dài.

Trở về khách điếm, mọi người đang chờ Lăng Hàn và Nữ Hoàng, thì ra đã được duyệt đơn xin vào thành.

- Đi thôi.

Bọn họ đến khu vực trung tâm phó thành, nơi này có một truyền tống trận có thể đưa người dưới đất lên Hắc Nguyệt thành trên trời.

Long Cao Phi đưa tín vật vào thành ra, nộp một trăm hai mươi khối Tinh Thạch đắt đỏ, tức là mỗi người mười khối Tinh Thạch phí vào thành. Người canh giữ truyền tống trận mới thả cho bọn họ đi vào, nhưng không khởi động trận pháp ngay.

Mười hai người Lăng Hàn chờ một lúc lâu, nơi này góp đủ trăm người truyền tống trận mới khởi động.

Thì ra vì tiết kiệm năng lượng truyền tống trận, phải chờ đủ người mới khởi động.

Trước quy định như vậy lão tổ Trảm Trần như Long Cao Phi cũng đành ngậm bồ hòn. Long Cao Phi chỉ là Nhất Trảm, thành nhị tinh không nói lão tổ Trảm Trần nhiều như cá tôm nhưng chắc chắn có mấy ngàn người, một đống người mạnh hơn gã. Long Cao Phi dám huênh hoang thì sẽ bị trấn áp ngay, huống chi Hắc Nguyệt thành có cường giả Tiên Nhân cảnh.

Ong ong ong ong ong!

Trận pháp dâng lên ánh sáng trắng, mọi người chỉ cảm thấy thân thể có cảm giác bị lôi kéo đã đến nơi khác, cũng là một truyền tống trận nhưng khác với cái trước.

Bọn họ đã đi tới Hắc Nguyệt thành thật sự.

Đám người Mạo Thư Ngọc kinh kêu:

- Linh khí đậm quá!

Lúc trước bọn họ chưa đi thành nhị tinh, lần đầu tiên cảm ứng linh khí đậm đặc như vậy nên rất kích động.

Long Cao Phi cũng thầm kích động, mặt ngoài thì không lộ vẻ, trầm giọng nói:

- Đi trạm dịch thôi.

Trạm dịch là Hắc Nguyệt giáo chuyên xây cho thành thị dưới quyền, để tiện quản lý, truyền tấn dễ tìm được người.

Trạm dịch ở vị trí rất hẻo lánh, cách truyền tống trận bảy ngày đi đường. Lúc này đã có người nhiều tòa thành đến trước. Thấy Long Cao Phi mang người tới, một số chào hỏi, một số thì trừng mắt nhìn nhau.

Hơn hai trăm thế lực dưới quyền Hắc Nguyệt giáo có quan hệ cực kỳ phức tạp, có là kẻ thù truyền kiếp, có là chi nhánh gia tộc nào đó khai chi tán diệp ra, có là liên nhân, có là kẻ thù không đội trời chung.

Tiên Vực cũng có cổ tích, bí cảnh nên không tránh khỏi cướp báu vật, kết thù rất dễ.

Hắc Nguyệt giáo không can thiệp nội đấu, ví dụ ba gia tộc lớn trong Thương Nguyệt thành nếu có năng lực chiếm Thương Nguyệt thành thì có thể chiếm làm của riêng, chỉ cần nộp cống lễ nên giao là được. Cái này tương đương với dung túng thế lực bên dưới, không thì Thương Nguyệt thành đã chẳng dùng nhiều tài nguyên vào thành phòng, nó chiếm phần lớn nhất thu nhập mỗi năm.

Đám người dàn xếp xong Long Cao Phi kêu bọn họ hãy nghỉ ngơi, tuyệt đối đừng ra ngoài gây sự.

Nơi này là chủ thành của Hắc Nguyệt thành, trên đường đi người nào đều có thể là bối cảnh Tam Trảm, Tứ Trảm, thậm chí Phân Hồn cảnh. Đừng nói đám Sáng Thế cảnh bọn họ, chính Long Cao Phi cũng sẽ bị chém không nể mặt ai.

Hai ngày sau, đội dự thi hơn hai trăm thành thị đến đông đủ.

Long Cao Phi đi ra ngoài, trở về mang theo một phần tư liệu.

Tư liệu ghi tỷ giá đền tiền mỗi đội đại biểu thành thị giành giải quán quân.

Đúng vậy, mỗi lần bắt đầu so tài thế này sẽ là thịnh hội trong Hắc Nguyệt thành, thế lực các nơi có thể đặt cuộc mỗi trận tỷ thí, cược đội quán quân. Cược càng sớm tỷ giá đền tiền càng cao, đạo lý rất đơn giản, so tài càng vào sâu thì đội dự thi càng ít dần nên tỷ lệ đền phải được điều chỉnh.

Với đội dự thi thì tỷ lệ đền tiền từ ý nghĩa nào đó là xếp hạng thực lực mỗi đội.

Mạo Thư Ngọc xem lướt qua, nhảy cẫng lên:

- Chúng ta xếp ở... vị trí hai trăm hai mươi bốn!

Quá coi thường bọn họ, đặt tỷ giá đền tiền cược bọn họ là hai mươi hai!

Hắc Nguyệt giáo quản lý hai trăm ba mươi bảy thành nhất tinh, đội Thương Nguyệt thành xếp vị trí thứ mười bốn đếm ngược.

Lăng Hàn thầm lắc đầu, tại sao bọn họ không xếp chót? Vậy thì tỷ giá đền càng cao, hắn sẽ lời nhiều hơn.

...