Chương 302: Xin mời Lăng đại sư ra tay


...

Thật quá mức, đuổi bọn họ về Bắc Hoang đã không tính, lại còn muốn đánh cướp!

- Thành đại sư, ngài không muốn nói vài câu sao?

Có người hỏi Thành Phi Quân. Đối phương là người tổ chức võ đạo trà hội lần này, hiện tại phát sinh chuyện như vậy, chẳng lẽ chủ nhân vẫn muốn ngồi xem?

Bị người hỏi, Thành Phi Quân không thể làm gì khác hơn là đứng lên nói:

- Bao Tín Nhiên, đây chính là Lạc Nguyệt Hạp, là địa bàn của Tinh Diệu Điện ta, ngươi tới đây diễu võ dương oai thật quá mức.

- Ồ, Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm?

Ánh mắt của Bao Tín Nhiên đảo qua, không khỏi móc lỗ tai:

- Ngươi không phải là giả mạo chứ, nhìn qua cũng không lớn hơn ta bao nhiêu tuổi, sao lại thành Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm?

Trên ngực đối phương mang ba huy chương màu bạc, hắn đương nhiên không thể không biết.

Sắc mặt của Thành Phi Quân tối sầm lại. Hiện tại mọi người đều không để hắn ở trong mắt sao? Hắn hừ một tiếng nói:

- Ta là Thành Phi Quân. Hiện tại lập tức lui ra khỏi trấn cho ta, nếu không, Tinh Vệ đội sẽ đuổi ngươi ra ngoài.

Nghe nói như thế, tất cả mọi người đều uất ức. Bị người giẫm lên mặt, nhưng chỉ có thể mời đối phương đi, thực là đáng hận!

- Thật sao?

Bao Tín Nhiên cười nhạt, tiện tay lấy ra một lá cờ, cắm xuống đất. Vèo, lá cờ đón gió lớn lên, hóa thành một đại kỳ cao tới mười mét.

Trên cờ vẽ một dòng sông, bốn phía là tuyết trắng mênh mang. Chỉ nhìn một chút liền khiến người ta cảm thấy toàn thân phát lạnh, phảng phất tiến vào băng thiên tuyết địa.

Không không không! Đây không phải là cảm giác, mà là thật như vậy. Có thể rõ ràng cảm giác được, nhiệt độ bốn phía đã giảm rất nhiều. Hơn nữa còn đang không ngừng giảm xuống.

- Lệnh kỳ của Hàn Thủy Tông!

Thành Phi Quân kinh ngạc thốt lên, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Bao Tín Nhiên cười ha ha nói:

- Không sai, bản tông muốn mượn nơi đây làm ít chuyện, hi vọng Thành đại sư cho cái mặt mũi. Bằng không, cũng đừng trách bản tông không nể mặt!

Lồng ngực của Thành Phi Quân chập trùng kịch liệt, cho thấy trong nội tâm giãy dụa, nhưng cuối cùng hắn vẫn đặt mông ngồi xuống. Võ đạo trà hội này là hắn lấy danh nghĩa của mình tổ chức, không quan hệ gì tới Tinh Diệu Điện.

Bởi vậy, hắn không cách nào kéo Đan sư hiệp hội ra. Mà Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm xác thực rất trâu, ngay cả đại tông môn cũng không dám sát hại, nhưng không có nghĩa là đối phương nhất định phải nể tình.

Bao Tín Nhiên hoàn toàn có thể gạt hắn sang một bên, lẽ nào hắn còn dám chạy tới Hàn Thủy Tông kháng nghị sao?

Thấy Thành Phi Quân cũng kinh sợ, tất cả mọi người tuyệt vọng. Lẽ nào mấy ngàn người bọn họ lại bị một người cướp sạch sao? Dù cho người này là Linh Hải Cảnh?

Chạy!

Ngược lại hắn chỉ có một người! Mọi người cùng nhau chạy, lẽ nào hắn còn có thể ngăn cản sao?

- Chạy không được.

Bao Tín Nhiên nhoẻn miệng cười:

- Đây chính là lệnh kỳ của bản tông. Một khi triển khai, trong chu vi một dặm đều bị phong toả. Không có sự đồng ý của ta, ai cũng đừng nghĩ rời đi.

- Hiện tại, ngoan ngoãn giao đồ vật ra đi.

Hắn uy nghiêm đáng sợ nói.

Hắn là phụng sư mệnh đến, ngăn cản người nơi này tiến vào Bắc Vực tham gia Đông Nguyệt Tông sát hạch. Bởi vì Hàn Thủy Tông và Đông Nguyệt Tông không hợp. Có thể suy yếu đối phương một ít, thậm chí là buồn nôn đối phương một hồi cũng tốt rồi.

Có điều, sau khi tới đây, hắn lại phát hiện nơi này còn có lượng lớn nhân sâm, linh chi trăm năm, nhất thời để hắn đại hỉ. Lần này hắn có thể phát tài a!

- Lăng đại sư, lần này chỉ có thể dựa vào ngươi!

Bọn người Thích Vĩnh Dạ vây quanh nói.

- Lăng đại sư, đánh chết tên khốn kiếp này!

- Đúng, tên kia quá đáng ghét!

Mọi người dồn dập nói. Nơi này là có một vị Đan sư Địa Cấp, ngay cả Hàn Thủy Tông Tông chủ đích thân tới cũng phải cho mấy phần mặt mũi. Như Thần Thai Cảnh là phàm, Sinh Hoa Cảnh là thần, một khi đẳng cấp Đan sư vượt qua Địa Cấp, vậy địa vị cũng tăng vụt, căn bản không phải Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm có thể so sánh.

Huống chi, sức chiến đấu của Lăng Hàn đều được mọi người công nhận. Đánh bại Phong Viêm, Nghiêm Thiên Chiếu, quả thực là yêu nghiệt.

Lăng Hàn không khỏi cười nói:

- Không phải các ngươi không cho ta ra tay sao?

Tất cả mọi người quẫn bách. Trước kia bọn họ hi vọng Lăng Hàn không ra tay, chỉ là vì muốn cướp đoạt quán quân. Nhưng hiện tại đến một người ngoài, lấy thực lực Linh Hải Cảnh quét ngang, chỉ có thể mời Lăng Hàn ra trấn áp.

Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền cũng giựt giây. Nếu như Lăng Hàn đứng ra, lấy tư thái vô địch oanh bại Bao Tín Nhiên, này tương đương với xác lập địa vị số một của hắn ở Bắc Hoang Cửu Quốc.

Các nàng tự nhiên hi vọng người mình yêu có thể thắng được mỹ danh như vậy.

Lăng Hàn cười cợt, đứng lên. Không có cách nào a, Bao Tín Nhiên muốn cướp sạch bọn họ, vậy thì trực tiếp xung đột lợi ích với Lăng Hàn rồi.

Muốn cướp đồ vật của hắn? Vậy thì không có gì để nói… Giết!

Sát khí của Lăng Hàn lưu chuyển. Nơi này không phải Vũ Quốc, có Vũ Hoàng ở một bên kiềm chế. Hơn nữa, hiện tại hắn trở thành Đan sư Địa Cấp, luận địa vị còn trên Vũ Hoàng. Muốn giết người nào... Ai có thể ngăn cản hắn?

- Ngươi muốn cướp đồ vật của ta?

Lăng Hàn đi tới trước mặt Bao Tín Nhiên, hỏi đối phương. Hổ Nữu thì cầm góc áo của Lăng Hàn đứng ở một bên, không khỏi nhe răng. Muốn cướp đồ vật của Lăng Hàn?

Lăng Hàn là của Nữu, như thế đồ vật của Lăng Hàn tự nhiên cũng là của Nữu, vậy ngươi cướp đúng là đồ vật của Nữu rồi!

Hổ Nữu rất tức giận!

- Dũng Tuyền tầng một?

Bao Tín Nhiên xì một tiếng.

- Lúc nào ngay cả phế vật Dũng Tuyền tầng một cũng dám đứng ở trước mặt ta nói chuyện? Còn không quỳ xuống cho ta!

Hắn khẽ quát một tiếng. Sóng âm hoá hình, rung động về phía Lăng Hàn.

Hắn không có tu luyện võ kỹ âm luật, nhưng nương theo tu vi của Linh Hải Cảnh, một tiếng hét này vẫn như Sư Tử Hống, có thể đánh nứt da thịt của Dũng Tuyền Cảnh.

Vèo, Lăng Hàn vẫn chưa ra tay, nhưng Hổ Nữu đã phát động trước. Thân thể nho nhỏ của nàng hóa thành một vệt sáng, trong nháy mắt liền xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Bao Tín Nhiên.

Đùng đùng đùng đùng đùng, tiểu nha đầu bạt tai liên tục, dồn dập đánh lên mặt Bao Tín Nhiên.

Phốc!

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều phun ra ngoài. Một tiểu nha đầu năm sáu tuổi cuồng quất Bao Tín Nhiên, đây là đang nằm mơ sao?

Chỉ có võ giả Vũ Quốc thì lộ ra vẻ kiêu ngạo. Lúc trước mạnh như Nghiêm Thiên Chiếu cũng bị Hổ Nữu khắc chế đến thảm. Cuối cùng phải phóng đại chiêu, kết quả bị Lăng Hàn chém đến gần chết.

Một lớn một nhỏ này, tuyệt đối là quái vật trong quái vật. Hiện tại Lăng Hàn thành Đan sư Địa Cấp, để những người khác chỉ có thể chảy mồ hôi. Yêu nghiệt này mình không thể so!

- A…

Bao Tín Nhiên bị đánh phát mộng, nhưng ngay lập tức đã tỉnh lại. Hắn uy phong bá đạo nửa ngày, nhưng hiện tại lại bị người đánh mặt, đây là sỉ nhục thế nào?

Hắn vội vung quyền đánh tới Hổ Nữu.

Nhưng tốc độ của Hổ Nữu quá nhanh, vèo… liền xuất hiện ở phía sau hắn. Lại là công kích liên tiếp quất tới.

Sau lưng Bao Tín Nhiên nở hoa, máu tươi tung toé.

- Đáng chết! Đáng chết!

Sau mấy lần đều không bắt được Hổ Nữu, Bao Tín Nhiên liền biết tốc độ của đối phương hơn xa mình. Hắn vội tung người đi tới bên cạnh lệnh kỳ, tay nắm chắc, sau đó quát to.

- Hàn Thủy Vô Địch, Băng Phong Thiên Lý!

Oanh… Một tia hàn khí màu trắng từ trong lệnh kỳ phun ra, trong nháy mắt đóng băng phạm vi mười trượng.

Lăng Hàn, Hổ Nữu cũng không ngoại lệ, đều bị đóng băng.

---------------

...