...
Tư Thành bế Hạ Phương đi tìm Nam Phong.
Nhìn anh ôm người vội vã chạy tới phòng cấp cứu, Nam Phong cứ tưởng xảy ra chuyện gì nghiêm trọng.
Cho đến khi Tư Thành nói chân Hạ Phương bị thương, bảo Nam Phong xem thử rồi kê ít thuốc cho cô bôi, Nam Phong ngồi xổm trước mặt Hạ Phương, nhìn cái chân còn nguyên vẹn thì rơi vào trầm tư.
Rốt cuộc là trình độ y thuật của anh ta kém cỏi nên không. nhìn ra chân này bị thương sao?
Hay là cậu chủ nhà họ quá yêu mợ chủ, chân chỉ hơi đỏ. do đi lại quá nhiều và giày bị chặt đã là vết thương nghiêm trọng à?
“Khụ khụ...” Cảm thấy Nam Phong xấu hổ, Hạ Phương hơi mất tự nhiên.
“Bác sĩ Nam, có thể là đã lâu không vận động, chân này n động mạnh một chút, mũi chân hơi đau, bắp chân hơi tê, anh kê cho tôi ít thuốc lưu thông máu là được”
Mặc dù thuốc trong tay cô không tệ hơn thuốc Nam Phong kê.
Nhưng mà cậu Thành nhà họ không phải đang đau lòng cho cô sao?
Vậy thì cho anh thể hiện chút.
Dù sao, nếu cô biết tất cả, chắc Tư Thành sẽ cảm thấy anh rất vô dụng?
Hơn nữa, thỉnh thoảng hưởng thụ dáng vẻ được người bảo vệ, cảm giác cũng khá tốt.
Trước đây Hạ Phương chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, cũng chưa bao giờ mong đợi người khác sẽ bảo vệ mình.
Nhưng giờ phút này, cô cảm thấy mình trở nên hơi khác biệt.
Có lẽ đây là cảm giác yêu đương?
Sẽ lo lắng cho an nguy của anh, sẽ đau lòng anh vất vả, cũng sẽ mong chờ tình yêu và sự quan tâm của anh dành cho. cô...
Cảm giác rất kỳ diệu, nhưng cô cũng không ghét bỏ.
Nam Phong nhìn ra ánh mắt bất đắc dĩ của Hạ Phương, cười gật đầu: “Được thôi, xin mợ chủ chờ một chút.”
Nói xong, thấy Tư Thành vẫn có vẻ lo lắng, Nam Phong khẽ cười, nói: “Cậu chủ, nếu ngài xoa bóp cho mợ chủ thư giãn, cô ấy sẽ nhanh khỏi hơn.”
Hai mắt Tư Thành sáng lên: “Có lý."
Sau đó mặc kệ Nam Phong còn ở đây, anh ngồi xổm trước mặt Hạ Phương, cẩn thận nâng bắp chân cô lên, xoa bóp cho cô.
Nam Phong:...
Người này có còn là Tư Thành mà anh ta biết không?
Nhưng anh như vậy, ngược lại có tình người và sống động hơn nhiều.
Không giống trước đây, luôn là dáng vẻ không để ý tới bất kỳ điều gì, thậm chí nụ cười còn máy móc.
Không thể không nói, kỹ thuật xoa bóp của Tư Thành rất tuyệt.
Cường độ năm bắt vừa phải, mỗi động tác đều làm cho. người ta thoải mái thư giãn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
...