...
Lặng phắc như tờ.
Văn phòng vốn đã an tĩnh nay lại càng im lặng đến nỗi có thể nghe được tiếng kim rơi.
An Nina mím môi, cố chấp nhìn Tư Thành bằng ánh mắt xen lẫn tuyệt vọng và bất an.
Cô ta thật sự đã bị buộc đến đường cùng, bằng không có ăn một trăm lá gan hùm cũng không dám nhắc đến cái tên này trước mặt anh.
Đó là điều cấm ky của Tư Thành. Từ ngày Lộc An An rời đi, không còn có ai dám thốt lên cái tên ấy.
Cô nhớ có lần một người bạn của Tư Thành uống say buột miệng nói ra ba chữ này, sau đó bị Tư Thành đánh đến nhập viện.
Người nhà họ Lộc cũng từng dùng cái tên này đến †ìm Tư Thành, trong đó trường hợp nghiêm trọng nhất là cậu của Lộc An An đến nay vẫn không rõ tung tích.
Khi ấy Tư Thành đã tuyên bố, không cho phép bất kỳ ai nhắc đến ba chữ này, bằng không tự chịu mọi hậu quả.
Từ đó trở đi, mọi người đều ngoan ngoãn ngậm miệng, không dám phát ngôn bừa bãi nữa.
Hai nhà họ An và họ Tư đã thân nhau từ nhiều đời, với Tư Thành lớn hơn An Nina vài tuổi, thường hay chơi đùa cùng nhau từ bé.
Mà Lộc An An lại là chị họ của An Nina, lúc nhỏ thường hay sang nhà chơi.
Duyên phận giữa Lộc An An và Tư Thành cũng là do nhà họ An mà nên.
An Nina và Lộc An An thân nhau như thể tay chân, hầu như không có chuyện gì giấu nhau, vì vậy An Nina là người đầu tiên biết chuyện giữa chị mình và Tư Thành.
Tuy anh chưa bao giờ công khai thừa nhận Lộc An An là người yêu mình nhưng cũng chưa bao giờ thanh minh mối quan hệ này.
An Nina biết ý nghĩa của Lộc An An đối với Tư Thành hoàn toàn khác với bản thân cô ta.
Cô ta cũng từng ghen lồng ghen lộn vì điều này, nhưng không ngờ Lộc An An lại bất ngờ qua đời.
Đó là lúc Lộc An An vừa cùng mẹ cô ấy thành lập nên Amphile rôi thuyết phục An Nina gia nhập làm cổ đông. Nhờ vào tài năng xuất chúng, Lộc An An đã khiến Amphile tỏa sáng giữa những nhấn hiệu nhỏ; cộng thêm tài kinh doanh siêu quần của An Nina, họ đã cùng nhau đưa Amphile vượt qua muôn trùng sóng gió, bay thẳng lên trời cao.
Khi ấy họ hăng hái biết bao nhiêu.
Nhưng sau khi Lộc An An ra đi, Amphile mất đi trụ cột của mình bèn bắt đầu ngả nghiêng lảo đảo, trên bờ vụn vỡ.
Vào thời điểm đó, An Nina thật sự không còn biện pháp nào khác mới lựa chọn mở xưởng may mô phỏng chất lượng cao.
Dù sao thì Lộc An An để lại rất nhiều bản thiết kế.
Trước đó Amphile vẫn bán sản phẩm theo con đường giới hạn số lượng. Đó là quyết định đúng đản của Lộc An An đã giúp công ty trở nên nổi tiếng.
Nhưng An Nina không có Lộc An An thì lại không là gì cả.
Mà Amphile mất đi một tổng thiết kế tài ba thì chẳng chóng thì chầy cũng sẽ sụp đổ.
Khi ấy An Nina vừa dấy lên hùng tâm tráng chí, thầm nhủ phải làm mọi cách giữ lại Amphile để nâng tầm bản thân, làm sao có thể cho phép nó ngã xuống?
Trong lúc bất đắc dĩ, cô ta bèn chấp nhận lời đề nghị hợp tác của một người bạn, bước lên con đường kinh doanh của mình mà bỏ mặc mọi lời quở trách lẫn phản đối của Tư Thành.
Ban đầu cô ta cũng thấp thỏm vô cùng, sợ rằng hành động của mình sẽ bị mắng là hèn hạ, nhưng khi thấy Amphile một lân nữa đứng vững gót chân nhờ vào. khoản đầu tư lớn, lại còn bước lên một tầm cao mới thì cảm thấy hết thảy đều đáng giá.
Những con số cuồn cuộn chảy vào tài khoản không chỉ thỏa mãn lòng hư vinh của cô ta mà còn cứu lấy Amphile giữa lúc lâm nguy. Đã hơn một lần An Nina cảm thấy may mắn vì đã không nghe lời Tư Thành mà làm ra quyết định đúng đắn này.
Cuộc gặp gỡ với Can sau này khiến Amphile vốn im hơi lặng tiếng nhiều năm lại tạo ra một bước nhảy vọt, An Nina cũng đã từng nghĩ đến việc kết thúc những mối hợp tác không tốt kia.
Nhưng đứng trước lợi nhuận khổng lồ, chút lương tri còn sót lại cũng nhanh chóng bị vùi lấp.
Cô ta không ngừng tự nhủ rằng mình chỉ đang dùng bản quyền của công ty hợp tác cùng lao động phổ thông mà thôi, chứ không phải là đang xâm phạm quyền tác giả.
Nhà thiết kế giao bản vẽ cho công ty tương đương với giao bản quyền cho công ty rồi, công ty muốn dùng thế nào là quyền của công ty.
Nếu công ty đạt lợi nhuận cao thì Amphile càng phát triển, Amphile phát triển thì nhà thế kế và nhân viên sẽ nhận lương cao hơn, đãi ngộ tốt hơn.
Cô ta chỉ đang làm tất cả vì công ty, chỉ đang suy nghĩ cho tất cả nhân viên mà thôi.
Với chiêu ám thị tâm lý này, An Nina không những không ngừng tay mà còn phát triển theo chiêu hướng tệ hại hơn, ngày càng lớn lối hơn.
Can không chỉ giỏi thiết kế mà còn đần độn, không quan tâm hỏi han bất cứ điều gì nên An Nina càng không thèm nể nang.
Nhờ có Can, Amphile nhanh chóng trở thành nhà thiết kế lễ phục đứng đầu toàn cầu. Nhưng An Nina lại không ngờ rằng, Amphile thành tại Can, bại cũng tại Can.
Lần này bị mời đến đồn cảnh sát đã khiến cô ta nhận thức được nguy hiểm đến gần, cho thấy Amphile sẽ tiếp tục gặp rắc rối.
Can và LM đều trở thành những quả bom hẹn giờ có thể hủy diệt Amphile bất kỳ lúc nào.
An Nina không cho phép niềm kiêu hãnh và tâm huyết trong nhiều năm qua của mình bị quật ngã như vậy.
Nên cô ta quyết định đi tìm Tư Thành.
Người duy nhất có thể giúp cô ta giải quyết khó khăn này.
"Cô không xứng nhắc đến tên em ấy", giọng nói lạnh lẽo như gió mùa đông của anh cắt ngang luồng suy nghĩ của An Nina.
Ngay khi cô ta cho rằng anh sẽ nổi cáu, Tư Thành lại phất tay rời đi.
An Nina muốn đuổi theo nhưng lại bị ánh mắt của anh khiến cho không còn dũng khí.
Chỉ đành sững người tại chỗ hồi lâu mới hoàn hồn.
"Tiêu Minh!", thấy Tiêu Minh đi ra, An Nina vội chạy đến hỏi: “Anh Thành và Phương Hạ của LM thật sự là một đôi sao?"
Anh ta dửng dưng đáp: “Xin lỗi cô, đây là chuyện riêng của sếp, tôi không biết”.
"Anh là trợ lý đắc lực của anh ấy, làm sao mà không biết?"
Tiêu Minh vẫn lãnh đạm nói: “Cô An cũng biết tính sếp thế nào, tôi xin khuyên cô đừng nên hỏi nhiều”.
Rồi cũng nhanh chóng rời đi.
Để lại An Nina nghiến răng kèn kẹt tại chỗ, trên gương mặt âm u là vẻ không cam tâm.
Vì sao chứ?
Cô ta chờ đợi Tư Thành ngần ấy năm, phải khó khăn lắm mới trở thành người phụ trách chính của Amphile. Tất cả đang đi theo hướng vô cùng tốt đẹp, vì sao người mà cô ta yêu thích nhiều năm qua lại bị một kẻ khác. giành mất?
Nếu là ai khác thì thôi đi, nhưng cố tình lại là Phương Hạ của LMI
An Nina càng nghĩ càng thấy uất nghẹn, hai mắt trở thành vực sâu.
Phải mất một thời gian mới ổn định lại tâm trạng, cô †a đi xuống lầu, bất ngờ thấy xe của Tư Thành còn đậu bên ngoài.
Chẳng lẽ... anh ấy đang đợi mình?
An Nina kích động chạy đến, vừa nhìn thấy bóng. người cao ngất đứng bên xe thì toan mở miệng, nào ngờ chưa kịp phát ra âm thanh nào thì đã bị người thít chặt cổ họng.
"Khụ khụ— khặc— anh... anh Thành...”, An Nina kinh hoàng nghẹn ra.
Sắc mặt Tư Thành như đám mây đen kịt, mắt như lưỡi dao sắc lẻm lụi thẳng vào trái tim cô ta.
...