Chương 424


...

Chương 425

Nhà sản xuất vừa đến là đã hào phóng bao trọn nhà hàng lớn nhất địa phương, mời tất cả mọi người trong đoàn làm phim ăn một bữa, theo nguyên tắc “có sữa thì là mẹ”, không ít nhân viên còn đang bất bình thay cho Tư Đạc, bây giờ đều cảm kích rớt nước mắt vì Nam Mẫn.

Sau khi đoàn làm phim giải tán, Triệu Tĩnh tẩy trang về khách sạn, nhưng khách sạn đột nhiên thông báo đổi phòng cho anh ta, phòng tiêu chuẩn ban đầu thành phòng đơn sang trọng, nhìn căn phòng rộng rãi sáng sủa, anh ta lại hỗn loạn, quản lý Tôn Việt không ngừng tặc lưỡi: “Đây hoàn toàn là đãi ngộ với diễn viên hàng đầu đấy, A Tĩnh, chắc chắn tổng giám đốc Nam này thích cậu rồi”.

Triệu Tĩnh bỗng mở to mắt, trong lòng anh ta cũng nghĩ như vậy, nhưng bị người quản lý nói ra, không tránh khỏi có chút thấp thỏm, tai cũng đỏ bừng, lắp bắp nói: “Không, không thể chứ…”

Bất luận là tuổi tác hay vẻ bề ngoài, anh ta đều không bằng Tư Đạc.

Tổng giám đốc Nam này là cô chủ nhà giàu, đàn ông đẹp trai thế nào mà chưa từng thấy qua thử qua, sao có thể để ý đến một người đàn ông thô kệch như anh ta chứ?

Nhưng người quản lý rất chắc chắn: “Sao lại không thể, vừa khen cậu trước mặt mọi người, lại vừa đổi vai cho cậu, còn đổi phòng cho cậu, những biểu hiện này còn không đủ chứng minh à? Chỉ thiếu đưa thẻ phòng cho cậu thôi”.

Khuôn mặt Triệu Tĩnh lại đỏ bừng, anh ta từng làm chuyện như này một lần, đến từng tuổi này anh ta cũng không phải là chàng trai trong sáng thuần khiết gì nữa rồi, anh ta vốn là đàn ông thẳng, xem xét một cách công tâm, so với người chế tác mặt béo bụng phệ, bất luận về tư sắc hay về thân hình, tổng giám đốc Nam cũng đẹp cấp mỹ nữ thần tiên, anh ta phải cảm thấy vinh dự mới phải.

Nhưng không biết tại sao, trong lòng lại có chút sợ hãi và căng thẳng.

Là hạnh phúc đến quá đột ngột sao?

“Cô ấy đã đến thành phố Thanh?”

Hẹn Nam Mẫn lại thất bại, Dụ Lâm Hải bảo Hà Chiếu điều tra hành trình của Nam Mẫn, không ngờ cô lại rời khỏi thành phố Nam đến thành phố Thanh.

Dụ Lâm Hải cau chặt mày: “Có nói bao giờ quay về không?”

“Không nói, nhưng tổng giám đốc Nam đi rất đột ngột, còn không mang cả hành lý, chỉ mua mấy bộ quần áo và đồ dưỡng da đồ trang điểm ở cửa hàng miễn thuế trong sân bay thôi”.

Hà Chiếu mím môi: “Tôi đã hỏi nhân viên của cửa hàng miễn thuế rồi, theo như số lượng của tổng giám đốc Nam mua thì đủ dùng trong một năm, có thể là định ở lâu dài?”

Anh ta là đàn ông nghiêm túc, vạn năm độc thân, cũng không biết bình thường đồ dưỡng da của phụ nữ có thể dùng trong bao lâu, nhưng dùng một năm, cũng quá nhiều rồi! Dọa cho anh ta phải mau chóng báo cáo với Dụ Lâm Hải.

Dụ Lâm Hải cũng không có kinh nghiệm về mặt này, nghe đến hai chữ “một năm”, sắc mặt vốn không vui càng trở nên thâm trầm.

“Biết cô ấy đến thành phố Thanh làm gì không?”

Lần này Hà Chiếu làm rất đến nơi đến chốn, những việc có thể điều tra được thì điều tra hết rồi: “Tập đoàn Nam thị cũng có chi nhánh ở thành phố Thanh, nhưng lần này tổng giám đốc Nam không đến chi nhánh công ty, mà chạy thẳng đến Thanh Sơn. Đoàn làm phim ‘Thương Hải Nguyệt Minh’ đang quay ở Thanh Sơn, đây là bộ phim do truyền thông Nam Tinh đầu tư sản xuất, hơn nữa tôi nhận được thông tin, Tư Đạc bị thương nặng trong quá trình quay phim, đoán chừng sở dĩ tổng giám đốc Nam đến thành phố Nam là để thăm Tư Đạc”.

Dụ Lâm Hải khẽ cau mày, đáy mắt nhuốm tia lạnh lẽo.

...