Chương 668


...

Thân thể vặn vẹo, nghiêng người tránh đi, giơ thi thể của lão nhân yêu nhắm thẳng vào một đao của tên ninja.

“Phụt~”, thi thể của lão nhân yêu bị tên ninja chém thành hai đoạn, cuối cùng bóc khỏi người anh, rơi xuống đất.

Chính lúc này, bên tai Dương Bách Xuyên vang lên tiếng hét thảm thiết của Đoan Mộc Hành Thiên, khóe mắt thấy được Đoan Mộc Hành Thiên bị hòa thượng rởm đánh bay ra ngoài.

Lúc này Dương Bách Xuyên mới hiểu thanh cổ kiếm bay tới kia chính là của Đoan Mộc Hành Thiên, liều mạng bị thương ném qua chỗ anh.

Nhưng lại làm trong tay của Đoan Mộc Hành Thiên không có kiếm, bị hòa thượng rởm đánh thương nghiêm trọng.

Đột nhiên trong lòng của Dương Bách Xuyên bùng lên ngọn lửa giận dữ, hai tay bùng lên chân khí và Chân Hỏa, gầm lên một tiếng, đánh thẳng vào người tên Nhật Bản,

Đây là cơ hội duy nhất, cũng là cơ hội được Đoan Mộc Hành Thiên liều mạng sáng tạo, lần này anh sẽ không để tên chó Nhật này thoát khỏi tay mình.

“Ầm đoàng ~”

“A ~”

Một đao của tên ninja thất bại, đón nhận một quyền một chưởng của Dương Bách Xuyên.

Trong tay có lửa, trong quyền có khí.

Vững chắc nện trên người tên ninja, khiến hắn ta kêu rên thảm thiết, bay ngược ra ngoài.

Thân thể bốc cháy.

“A a a a a ~”

Sau khi bay ngược ra xa tám chín mét, rơi xuống đất, cả người tên ninja Nhật Bản chìm trong ngọn lửa, quay cuồng lăn lộn trên mặt đất.

Dương Bách Xuyên bước lên, dùng chân đá mạnh vào chiếc đao võ sĩ rơi trên mặt đất của tên ninja.

“Phụt ~”

Đao võ sĩ xuyên qua đầu của tên ninja, giết chết hắn ta.

Lúc này, thân thể của Dương Bách Xuyên nghiêng ngả, cảm thấy choáng váng ngồi bệt xuống mặt đất.

Trận chiến này Dương Bách Xuyên đã giết chế hai cao thủ Ám Kình tầng chín thượng đoạn đỉnh phong.

Sau khi mạnh mẽ va chạm với lão nhân yêu, tuy có chân khí hộ thân nhưng Dương Bách Xuyên vẫn bị nội thương.

Nội lực của võ cổ giả Ám Kình tầng chín đỉnh phong đúng là không phải chuyện đùa.

Anh nhận ra, nếu như đấu tay đôi, năng lực của anh sẽ đè đầu võ cổ giả Ám Kình tầng chín đỉnh phong, nhưng cùng lúc đánh với hai người lại hơi cố hết sức, trước mặt chỉ có thể ứng phó.

...