Chương 2278


...

Thì ra từ trí nhớ của Đại Tôn Ma Đầu, Dương Bách Xuyên biết được sau khi cơ thể Bộ Thanh Mai bị Trương Thiến phá huỷ, nàng ta đã hút nguyên thần của Bộ Thanh Mai ra, rồi ném vào suối nguồn m Sát sâu trong lòng núi Ma Quật, để lúc nào cũng bị lửa m Sát thiêu đốt, m Phong xâm nhập.

Tất cả đều là chuyện tốt do một mình Trương Thiến gây ra.

Dương Bách Xuyên thật sự không biết vì sao người phụ nữ tên Trương Thiến này lại hận Bộ Thanh Mai đến thế, phải biết rằng Bộ Thanh Mai lúc nào cũng đối xử với nàng ta như tỷ tỷ thân thiết, nếu không vì vậy thì lúc trước Bộ Thanh Mai cũng sẽ không bị Trương Thiến lừa rời khỏi Vân Môn để bị bắt đi.

Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'

Sau khi nhìn thấy những ký ức này toàn thân Dương Bách Xuyên giận run lên, hận không thể đày Trương Thiến xuống mười tám tầng địa ngục.

Trong một khung cảnh ký ức khác, Dương Bách Xuyên đã tìm được mẫu thân, bà và thiếu chủ thứ ba mươi lăm của Ma Quật đều ở trên tế đàn, bị hiến tế sự sống cho ma long mà Đại Tôn Ma Đầu đang ấp, may mà chỉ mới có một ngày, nếu như sau ba ngày thì mẫu thân Đoan Mộc Uyển Nhi và tất cả mọi người trên tế đàng sẽ bị hút hết sinh lực mà chết.

Bây giờ vấn đề là Trương Thiến đang nắm giữ chí bảo chuông Trấn Hồn trong tay, trong trí nhớ của Đại Tôn chuông Trấn Hồn được giao cho Trương Thiến là một chí bảo còn mạnh hơn cả pháp khí linh bảo, đến cả lão ta cũng không biết rõ nó thuộc cấp bậc gì, dù là cấp bậc gì thì chỉ cần tu vi đủ mạnh thì có thể hấp thu thần hồn, làm ảnh hưởng đến tâm trí người khác.

chuông Trấn Hồn khống chế được thần hồn của tất cả phụ nữ trên tế đàn, tương đương với việc có thể phong ấn và chấn nhiếp thần hồn của mẫu thân, hơn nữa chuông Trấn Hồn còn có thể triệu hồi con ma long được Đại Tôn Ma Đầu nuôi dưỡng trong vực sâu ra bất cứ lúc nào.

Dựa theo trí nhớ của Đại Tôn Ma Đầu, ma long thật ra là một ma hồn được hình thành từ suối nguồn m Sát sâu trong lòng đất ở núi Ma Quật, được Đại Tôn thi triển pháp thuật Thu Vĩ Kỷ Dụng, lão ta dùng sức sống cực âm của phụ nữ để nuôi nấng ma long, rồi sau đó tích thành Ma Châu, đến lúc đó ma long sẽ hoàn toàn được sinh ra, Đại Tôn có thể dẫn nó tế đàn đã được bố trí sẵn, luyện hóa ma long lấy Ma Châu sử dụng, sau đó lão ta có thể khôi phục lại tu vi thời kỳ đỉnh cao của mình.

Nói cách khác chuông Trấn Hồn trong tay Trương Thiến là quan trọng nhất, không chỉ nắm trong tay thần hồn của nhóm người mẫu thân trên tế đàn, mà bên trong chuông Trấn Hồn còn có ấn ký thần hồn của ma long trong vực sâu.

Bây giờ hắn mới hiểu tại sao Đại Tôn Ma Đầu lại dám để một tu sĩ Nguyên Anh cảnh như Trương Thiến ngăn cảnh phụ thân là tu sĩ Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn, hóa ra là nhờ có chí bảo chuông Trấn Hồn này.

Để đề phong Trương Thiến triệu hồi ma long trong vực sâu ra, Dương Bách Xuyên quyết định cướp lấy chuông Trấn Hồn, chỉ cần cướp được chuông Trấn Hồn trong tay Trương Thiến, tất cả mọi việc đều có thể giải quyết dễ dàng.

Bây giờ nhìn lại chỉ thấy trên tế đàn Trương Thiến đang cầm chuông Trấn Hồn trong tay, mỗi lần lắc đều kiến đòn tấn công của phụ thân giảm đi rất nhiều, hơn nữa trên tế đàn còn có kết giới, phụ thân điên cuồng tấn công dường như cũng không có nhiều tác dụng lắm.

Suy nghĩ một lát hắn nói với linh trùng đang bay vòng vòng bên cạnh: "Trùng Tử có chắc chắn phá vỡ được kết giới của tế đàn không?"

"Trước kia thì không nhưng bây giờ tất cả các loại kết giới của thế giới phàm tục chỉ là đồ trang trí." Trùng Tử trả lời xấc xược.

Dương Bách Xuyên nhìn Trùng Tử nói không nên lời, trầm giọng nói: "Nghe cho kỹ, sau khi phá vỡ kết giới phối hợp với ta cưới lấy chuông Trấn Hồn trong tay Trương Thiến, việc này có liên quan đến tính mạng của mẫu thân ta và rất nhiều phụ nữ trên tế đàn, không được bất cẩn chút nào, ta muốn ngươi thể hiện hết tất cả bản lĩnh xuất chúng của ngươi, biết chưa?"

"Chủ nhân yên tâm Trùng Tử hiểu rồi." Trùng tử vẫn trả lời bằng giọng của một đứa trẻ còn bú sữa mẹ, lập tức lóe lên rồi biến mất.

Dương Bách Xuyên cảm giác được Trùng Tử đang lại gần tế đàn, nhưng lại không nhìn thấy bất kỳ dấu vết nào của Trùng Tử.

Nếu không phải giữa hắn và Trùng Tử giữa có cảm ứng, Dương Bách Xuyên cũng không nhận ra được Trùng Tử, bản thân Trùng Tử có thiên phú pháp thuật vô thị, Bây giờ sau khi tiến hóa lại càng ngày càng thần bí, hắn nghĩ rằng bây giờ có sự giúp đỡ của Trùng Tử, việc cướp lấy chuông Trấn Hồn chắc sẽ không có vấn đề gì.

Cơ thể Dương Bách Xuyên lóe lên trong nháy mắt đi vòng qua tế đàn, ra lệnh cho Trùng Tử trong suy nghĩ: "Trùng Tử phá kết giới."

Mặc dù kết giới của tế đàn rất mạnh, nhưng bây giờ không là gì với Trùng Tử cả.

Sau khi nghe Dương Bách Xuyên ra lệnh, Trùng Tử lập tức xuất hiện, lao vọt tới kết giới của tế đàn, vầng sáng bảy màu bùng lên mạnh mẽ trong cơ thể, Dương Bách Xuyên cảm nhận được kết giới đã bị phá vỡ, trong lòng hắn vui mừng khôn xiết lập tức xông về phía Trương Thiến.

Giờ phút này Trương Thiến quay lưng về phía Dương Bách Xuyên, tay lắc chuông Trấn Hồn, cơ thể không nhúc nhích, miệng lẩm nhẩm niệm chú.

Khi Dương Bách Xuyên đưa tay bắt lấy Trương Thiến lại cảm thấy có chút kỳ quái, sao người phụ nữ này không nhúc nhích chút nào, trong lòng có chút nghi ngờ, nhưng vẫn không suy nghĩ nhiều dù sao hắn cũng sắp chạm đến nàng ta rồi.

Còn ở trước mặt Trương Thiến Trương, phụ thân Dương Quốc Trung sau khi thấy kết giới bị Trùng Tử phá vỡ cũng lập tức xông về phía Trương Thiến.

Cha con hai một trước một sau bao vây Trương Thiến.

Tình hình chung đã chắc chắn.

Tất cả rất thuận lợi.

Những cũng có thể bởi vì nó diễn ra quá thuận lợi nên khiên cho Dương Bách Xuyên đột nhiên cảm thấy có một dự cảm xấu trong lòng.

Bởi vì cho dù Trương Thiến đang đối mặt với việc bị bao vây tấn công cả trước lẫn sau nhưng vẫn không hề nhúc nhích chút nào, nàng ta chỉ là một Nguyên Anh nhỏ bé nhưng khi đối mặt với hai tu sĩ Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn lại có thể bĩnh tĩnh đến như vậy, quá bất ổn.

...