...
"Hự hự!" Tiếng cắn răng của Thương Vũ Tình lại vang lên.
Dương Bách Xuyên thu nội công, lau mồ hôi trán. Lần này hắn đã tiêu hao hơn phân nửa sức mạnh thần hồn, nguyên thần đã mệt mỏi. Đương nhiên điều quan trọng nhất là âm thanh Thương Vũ Tình phát ra quá khảo nghiệm khả năng kiềm chế của hắn.
May mà thành công.
Hoa văn huyết mạch để lại ấn ký nguyên thần, hay nói chính xác hơn là năng lượng thần hồn, tức là giữa hai người đã thành lập nên mối liên hệ, đến khi hắn kích hoạt huyết mạch mới có thể cộng hưởng. Vừa phải dùng chân khí thôi động, vừa phải dùng thần hồn kích hoạt hoa văn huyết mạch của nàng. Trong bí pháp mà sư phụ để lại, không được lược bớt bất kỳ một khâu nào.
Nếu không, chẳng những không thức tỉnh được huyết mạch Tiên Thiên của Thương Vũ Tình, mà ngay cả Dương Bách Xuyên cũng bị phản phệ.
"Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi." Dương Bách Xuyên vừa nói vừa nhẹ nhàng ôm lấy Thương Vũ Tình...
Một tiếng hét đứt ruột đứt gan phát ra từ miệng Thương Vũ Tình...
...
m dương giao hợp bắt đầu, tên họ Dương nào đó vận chuyển chân khí, thần hồn thôi động. Trong tiếng "hự hự" của Thương Vũ Tình, hoa văn toàn thân dần sáng lên.
Công pháp song tu như nước chảy thành sông. Khi năng lượng thiên dương và thiên âm giao hòa, công pháp trong cơ thể Dương Bách Xuyên vận hành đến cực hạn, chuyển động trong cơ thể Thương Vũ Tình, sau đó lại vận chuyển chu thiên về cơ thể hắn. Cứ thế tuần hoàn tiếp diễn, cả hai đều đang vận động.
Khi một đại chu thiên hoàn thành, đan điền của Thương Vũ Tình đột nhiên phát ra một tiếng vang trầm đục, đồng thời hoa văn trên người nàng phát ra ánh sáng màu đỏ thẫm vô cùng chói mắt, đan điền phát ra tiếng "rắc".
Ngay sau đó, một nguồn năng lượng cực kỳ đáng sợ từ trong đan điền của Thương Vũ Tình vọt lên, trên người nàng bất chợt phát ra khí tức cường đại khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy thần hồn cũng run lên. Nhưng khí tức này đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, nháy mắt đã biến mất.
Nhưng tiếp đó, năng lượng cường đại kia trong đan điền của Thương Vũ Tình lập tức xông vào đan điền của Dương Bách Xuyên theo tuyến song tu.
Rắc rắc rắc!
Sau ba tiếng "rắc" liên tiếp, Dương Bách Xuyên cảm thấy đan điền của mình thoắt cái đã tràn đầy chân khí, nguyên anh giống như đã ăn no, cũng to ra một vòng.
Hắn phát hiện tu vi của mình đã nhảy vọt ba cấp, từ cảnh giới Phân Thần sơ kỳ đỉnh phong thoắt cái đã đạt tới cảnh giới Phân Thần đại viên mãn.
Tu vi đột nhiên tăng lên khiến Dương Bách Xuyên kinh ngạc. Sau đó, nguồn năng lượng đến từ đan điền của Thương Vũ Tình lập tức tiêu tan phân nửa, nửa còn lại quay về trong đan điền của Thương Vũ Tình.
Lần này Dương Bách Xuyên biết mình hưởng ké Thương Vũ Tình. Nguồn năng lượng cường đại vừa rồi chính là năng lượng bùng nổ sau khi hoa văn huyết mạch của Thương Vũ Tình thức tỉnh. Đương nhiên nếu không dùng phương pháp âm dương giao hợp, song tu với Thương Vũ Tình thì hắn sẽ không nhận được lợi ích lớn như vậy.
Tóm lại là lần này cả hai đều có lợi.
Huyết mạch Tiên Thiên của Thương Vũ Tình đã thành công thức tỉnh, hắn cảm nhận được điều này.
Tu vi của Thương Vũ Tình cũng đã bước vào cảnh giới Hợp Thể, vượt hai cấp liên tiếp. Mặc dù thoạt nhìn hắn tăng liền ba cấp là nhiều, nhưng thật ra Thương Vũ Tình mới là người được lợi nhất, bởi vì nàng vượt qua cảnh giới lớn.
Từ cảnh giới Phân Thần hậu kỳ lên đến cảnh giới Hợp Thể sơ kỳ, ở giữa có bình cảnh của cảnh giới lớn. Do đó, người được lợi nhất là Thương Vũ Tình.
Lúc này hai người cùng đột phá tu vi, hoa văn đỏ như máu trên mặt và trên người Thương Vũ Tình đã biến mất. Đó là hoa văn biến mất sau khi huyết mạch thức tỉnh, cũng có thể nói là hoa văn vốn là sức mạnh phong ấn, bây giờ Thương Vũ Tình giải phóng sức mạnh bị phong ấn, dĩ nhiên hoa văn sẽ biến mất. Nói một cách chính xác là hoa văn hóa thành sức mạnh của nàng, tích trữ trong cơ thể.
Dương Bách Xuyên nhẹ nhàng đặt Thương Vũ Tình xuống. Lúc này hai người đã ngừng song tu. Sau khi đột phá, quan trọng nhất là là củng cố tu vi cảnh giới.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, rốt cuộc Dương Bách Xuyên cũng củng cố xong cảnh giới, tu vi tiến vào cảnh giới Phân Thần đại viên mãn. Hắn mở mắt ra.
Làn da trắng nõn như ngọc của Thương Vũ Tình hiện ra trong tầm mắt. Dương Bách Xuyên thấy sau khi hoa văn biến mất, gương mặt nàng đẹp như tiên trên trời.
Nhất thời hắn mê mẩn ngắm nhìn Thương Vũ Tình, trái tim đập thình thịch. Trước đó, vì thức tỉnh huyết mạch của nàng nên hắn không thấy có gì sai. Bây giờ, sau khi thả lỏng, tên họ Dương nào đó rục rịch muốn động.
Đúng lúc này, Thương Vũ Tình cũng tu luyện xong, mở mắt ra.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, tên họ Dương nào đó nhìn Thương Vũ Tình mà nuốt nước bọt. Còn Thương Vũ Tình thấy Dương Bách Xuyên nhìn mình chằm chằm thì không khỏi ngượng ngùng, mặt đỏ như táo chín, vô cùng quyến rũ.
Lúc này, tên họ Dương nào đó phát ra một tiếng gầm như dã thú, không nhịn được nhào tới. Một trận mây mưa diễn ra...
...
Tính ra thì Dương Bách Xuyên và Thương Vũ Tình đã ở trong không gian bình Càn Khôn một tháng. Trong một tháng này, huyết mạch Tiên Thiên của Thương Vũ Tình đã thức tỉnh, tu vi của hai người cũng tăng vọt.
...