...
Vì sao Dương gia có thể bước vào mười thế lực lớn trong địa giới hang ổ thổ phỉ, bởi vì có sự tồn tại của trận ma Dương Vấn Thiên.
Đông trận tiên Tây trận ma, ở trong Sơn Hải Giới không có mấy thế lực biết, nhưng có rất ít người gặp qua trận tiên Mạnh Trường Thanh.
Dù sao có thể đứng ngang hàng với Dương Vấn Thiên, tạo nghệ ở trận pháp sẽ không yếu.
Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
Hiện giờ ở trong mắt huynh đệ Nghiêm gia, trận tiên trận ma đã tề tụ, thật sự có chút kiêng kị.
Chỉ cần một trận ma Dương Vấn Thiên cũng đủ Nghiêm Cơ Sơn và Nghiêm Tông Thanh cùng ra tay, hiện tại lại thêm một Mạnh Trường Thanh, cũng là Phân Thần cảnh.
Nếu huynh đệ Nghiêm gia muốn ra tay phải cân nhắc kỹ càng.
Trong lời đồn trận ma Dương Vấn Thiên am hiểu truyền tống phòng ngự, trận tiên Mạnh Trường Thanh am hiểu trận pháp công kích, công kích đồng nghĩa với việc am hiểu sát trận.
Hiện tại hai người này đều là Phân Thần cảnh, tạo nghệ về trận pháp của hai người nổi tiếng nhất Sơn Hải Giới đã tề tụ bên nhau, hoàn toàn công thủ nhiều mặt.
Hiện tại đánh lên, Nghiêm Cơ Sơn và Nghiêm Tông Thanh hoàn toàn không tự tin.
Nhìn Mạnh Trường Thanh, Nghiêm Cơ Sơn trầm giọng nói: “Mạnh đạo hữu, đây là ân oán tư nhân của Nghiêm gia và Dương gia, không lẽ Mạnh đạo hữu cũng muốn nhúng tay?”
Mạnh Trường Thanh nhếch miệng cười níu: “Ta có giao tình sinh tử với Dương Vấn Thiên.”
Một câu vô cùng đơn giản biểu lộ thái độ của Mạnh Trường Thanh.
Những lời này của Mạnh Trường Thanh truyền vào trong tai của Dương Vấn Thiên lại cực kỳ hưởng thụ, kích động nói: “Lão Mạnh, ta lại thiếu ngươi một lần.”
“Tổng cộng hai lần, xem ngươi trả như thế nào, ha ha.” Mạnh Trường Thanh trêu ghẹo nói.
“Ha ha ha, được, ta thiếu ngươi hai đại ân tình.”
Dương Vấn Thiên và Mạnh Trường Thanh kẻ xướng người họa, nói chuyện với nhau nhẹ nhàng, căn bản không có không khí khẩn trương khi kẻ địch đang có mặt.
Sắc mặt của Nghiêm Cơ Sơn và Nghiêm Tông Thanh xanh mét.
Đúng lúc này, giữa sân đột nhiên vang lên âm thanh của một bà lão,
“Một đám đều đang làm gì? Đều là người một nhà, nháo đến mức vậy sao?”
Mọi người quay đầu nhìn lại, lại là một bà lão trắng xóa được một người đàn ông trung niên nâng đến.
Nghiêm Cơ Sơn và Nghiêm Tông Thanh, thậm chí là Dương Vấn Thiên cũng biến đổi sắc mặt.
Dương Bách Xuyên còn đang kinh ngạc không biết bà lão này là người phương nào, bên tai đã vang lên giọng nói nghị luận của con cháu Dương gia: “Là gia chủ mời lão thái quân đến.”
Dương Vấn Thiên chạy đến hành lễ nói: “Lão tổ tông, tại sao ngài lại đến đây.”
“Hừ, nếu ta không đến, các ngươi còn không lao vào đánh nhau?” Lão thái quân lạnh lùng nhìn Dương Vấn Thiên.
“Gặp qua tiểu cô tổ.” Nghiêm Cơ Sơn và Nghiêm Tông Thanh đồng thời hành lễ.
“Đứng lên đi, không đảm đương nổi.” Lão thái quân cũng không cho huynh đệ Nghiêm gia sắc mặt tốt.
Lúc này Dương Bách Xuyên thật sự tò mò, rốt cuộc lão thái quân này là ai, rõ ràng tu vi cũng chỉ là Xuất Khiếu kỳ đại viên mãn, còn không cao bằng Dương Vấn Thiên và huynh đệ Nghiêm gia, nhưng ba người này lại rất tôn kính bà ta.
Không nhịn được hỏi thanh niên bên cạnh, nói: “Có phải lão thái quân nhà ngươi là người của Nghiêm gia không?” Dương Bách Xuyên thấy huynh đệ Nghiêm gia gọi lão thái quân là tiểu cô tổ, nên suy đoán lão thái quân là người Nghiêm gia gả đến Dương gia, nhớ rõ lúc trước thanh niên từng nói, tứ đại gia tộc trong địa giới hang ổ thổ phỉ có quan hệ liên hôn.
Thanh niên gật đầu trả lời: “Đúng vậy, lão thái quân nhà ta chính là người Nghiêm gia gả đến Dương gia chúng ta, người có bối phận là gia gia của Vấn Thiên lão tổ, cũng là người có bối phận gia gia của huynh đệ Nghiêm gia. Đồng lứa của hai nhà cộng lên cũng chỉ có một mình lão thái quân, cho nên hai nhà đều rất tôn kính lão thái quân, xem ra trận này sẽ không đánh được.” Thanh niên thở ra một hơi.
Nghiêm gia huynh đệ bị lão thái quân xem thường, hai người đều rất xấu hổ, Nghiêm Cơ Sơn nói: “Tiểu cô tổ suy xét, lần này là đồ đệ của Dương Vấn Thiên tự tiện xông vào cấm địa Nghiêm gia, gi ết chết 30 đồ đệ của Nghiêm gia, hiện tại Dương Vấn Thiên còn che chở đồ đệ của hắn. Lần này không phải chúng ta vô cớ gây rối, chỉ là muốn một câu trả lời, xin tiểu cô tổ suy xét.”
Trong lòng Nghiêm Cơ Sơn rất rõ ràng, hôm nay có một tên kỳ đà Mạnh Trường Thanh xen vào giữa, trận này không dùng sức mạnh được, hơn nữa tiểu cô xuất hiện, tự tiện xông vào tòa tháp chín tầng của Dương gia sẽ không thực hiện được. Hiện tại chỉ có thể đánh con bài cảm tình, làm tiểu cô tổ làm chủ, tìm lại thể diện của Nghiêm gia.
“Được rồi, ta đã biết hết mọi chuyện, chuyện này Vấn Thiên làm không đúng, nhưng hai người các ngươi tự tiện xông vào đánh Dương gia, thậm chí còn muốn xông vào nơi an giấc ngàn thu của liệt tổ liệt linh Dương gia, không lẽ các ngươi làm đúng? Ai cho các ngươi lá ga, hả?
...