...
Nữ tử khẽ gật đầu, thân ảnh chớp động, đấu khí bạo phát ra, mái tóc màu lam lay động, lợi kiếm hóa thành kiếm quang, phủ về phía lão giả.
- Thuấn di…
Nghệ Phong thấy nữ tử công kích sắc bén như vậy, cũng thi triển thuấn di công tới. Lão giả đỡ được kiếm ảnh của nữ tử, nhận thấy phía sau có kiếm quang sắc bén, hắn kinh hãi xoay người, cực kỳ chật vật mới tránh thoát.
Đối phương có thể tránh thoát, Nghệ Phong cũng không thấy lạ, một lần nữa thi triển thuấn di, thế tiến công của nữ tử càng thêm sắc bén, hoàn toàn tập trung đối phương lại. Trong lúc nữ tử liều mình phong tỏa đối phương, Nghệ Phong tiếp tục thi triển thuấn di, rốt cục đâm một kiếm lên cánh tay đối phương.
Lão giả không dám tin tưởng nhìn cánh tay mình bị lợi kiếm xuyên qua, thế nhưng phản ứng vẫn không chút chậm, thân ảnh lui mạnh ra ngoài, bất chấp thương thế trên cánh tay, hắn còn phải tránh nẽ một kiếm của nữ tử đang đâm thẳng tới trước ngực mình.
- Muốn chạy?
Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
Cười nhạt một tiếng, âm dương Phệ Châu trong cơ thể Nghệ Phong cũng theo Tiêm Hổ Kiếm, đánh vào trong cơ thể đối phương, trong nháy mắt khi âm dương Phệ Châu lẫn vào, miệng lão giả phun ra một ngụm máu, hai mắt càng trừng to nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn ngập vẻ kinh sợ.
- Bản thiếu đã nói, người bị chém giết chính là ngươi!
Nghệ Phong gằn lạnh một tiếng, nhìn vài cỗ khí thế dâng trào đã nhìn ra được bóng người, sắc mặt hắn cũng biến đổi, kéo lấy nữ tử đang muốn đâm tới lão giả, gấp giọng nói:
- Không còn kịp rồi! Nhanh đi thôi! Về phần hắn, có thể sống sót cũng thành phế nhân!
Đối với lực thôn phệ của Phệ Châu, Nghệ Phong hiểu rất rõ, cơ thể đối phương bị đánh vào nhiều năng lượng Phệ Châu như vậy, không chết cũng tuyệt đối trở thành phế nhân…
Nhìn vài đạo nhân ảnh bay nhanh đến, Nghệ Phong và nữ tử đều là hạng người quả đoán, lập tức buông bỏ lão giả, bay nhanh về phía xa.
Hai người chưa đi được bao lâu, ba Tôn cấp liền xuất hiện ở bên người lão giả, trong đó có một Tôn cấp ngồi xuống cẩn thận điều tra lão giả đã ngất xỉu đi, sắc mặt liền biến thành cực kỳ khó coi:
- Hắn… Phế đi!
Những lời này khiến trong lòng mọi người phát lạnh, một người khác trầm giọng nói:
- Cứu tỉnh hắn! Hỏi hắn một chút xem có chuyện gì xảy ra? Nàng đã bị chúng ta hạ phong tỏa, tuyệt đối không có khả năng phế bỏ một Tôn cấp nhị giai đỉnh phong được!
Được đối phương đề nghị, người kia tốn hao một phên công phu, rốt cục cứu tỉnh lão giả…
- Có chuyện gì xảy ra? Ngưng công chúa đâu?
Lão giả kia một lần nữa phun ra một ngụm máu, cất giọng yếu ớt đáp:
- Đi cùng với một thiếu niên!
- Thiếu niên? Ngưng công chúa liên thủ với hắn đánh ngươi thành thế này?
Một người trong đó hỏi, cảm thấy rất kinh ngạc, trừ phi đối phương đạt được Tôn cấp, bằng không lấy thực lực hiện tại của Ngưng công chúa, không có khả năng làm được điều này. Vừa rồi bọn họ ở xa cũng mơ hồ cảm nhận được có ba cỗ khí thế tranh đấu, đây cũng là lý do bọn họ lấy hết sức chạy tới từ xa, hi vọng lão giả này có thể ngăn cản được đối phương, chờ đợi bọn họ cùng nhau đến vây bắt Ngưng công chúa. Thế nhưng thật không ngờ, bọn họ vẫn đến chậm!
Người còn lại trong ba người nhíu nhíu mày, bỗng nhiên quay qua nói với hai người kia:
- Các ngươi có nghe nói một chuyện đang làm sôi sục đế quốc Mãnh Hổ, thiếu niên kia, sẽ không phải là hắn chứ?
Nghe câu thế, ánh mắt cả ba đều ngưng lại:
- Rất có thể, là thiếu niên, thực lực đạt được Tôn cấp... Ngoại trừ hắn cũng không có ai làm được! Nếu như hắn liên thủ với Ngưng công chúa mà nói, đối phương thành công trước khi chúng ta tới cũng không có gì lạ. Chỉ bất quá, chỗ này thế nhưng rất xa thành trì có truyền tống trận kia, đối phương sao có khả năng vượt qua vòng truy tìm nghiêm mật của Kim Ưng Tông, chạy đến được tận nơi này.
- Sáu thánh quả!
Ánh mắt mọi người nhất thời sáng lên, chỉ là lập tức lại ảm đạm xuống.
- Quên đi, mục tiêu của chuyến này là Ngưng công chúa, bắt được nàng đưa về cho chủ tử mới là nhiệm vụ chính. Còn có, thông tri người Kim Ưng Tông, nói ở đây phát hiện người bọn họ muốn tìm. Ngưng công chúa và đối phương đều không phải nhân vật đơn giản, lần này tuyệt đối không thể sai lầm, thánh quả không cần cũng được!
Nghe được nam tử dẫn đầu nói, hai người kia gật đầu, thi triển thân pháp đuổi theo hướng Nghệ Phong và nữ tử chạy trốn.
…
- Ngươi có phải nên buông tay ta ra không?
Nữ tử lạnh lùng nói, tuyệt không nể tình Nghệ Phong đã cứu mình.
- A! Ta còn tưởng rằng nàng kéo tay ta không muốn buông ra đây!
Nghệ Phong rất kinh ngạc nhìn về chỗ nắm tay, lúc này mới bừng tĩnh đại ngộ, lập tức buông ra.
Đối với những lời này của Nghệ Phong, nữ tử không chút biểu hiện dị trạng, toàn thân trên dưới tản ra vẻ mị hoặc xinh đẹp, đồng thời còn có một cỗ lãnh ngạo khiến người ta hơi lạnh trong lòng, cảm giác nàng cao cao tại thượng, không thể trêu đùa.
- Lần này đa tạ ngươi hỗ trợ!
Nữ tử đối với ánh mắt đảo qua đảo lại trên người mình của Nghệ Phong, nàng thấy không nhưng thể trách, chỉ có thể nói lời cảm tạ với hắn.
- Cũng chỉ là lời cảm tạ trên miệng?
Nghệ Phong thuận miện cười nói.
Nữ tử sửng sốt, lập tức chăm chú nói:
- Ngày khác sẽ đưa tới lễ vật!
Thấy đối phương nghiêm túc như vậy, Nghệ Phong cười cười, cũng không nói gì thêm, quay đầu nhìn về một phương hướng, nói:
- Sợ rằng không bao lâu nữa bọn họ sẽ đuổi qua đây, ta và nàng chuẩn bị cùng nhau đi hay định thế nào?
- Mục tiêu chuyến này của họ là ta, ngươi chỉ cần không đi cùng với ta, bọn họ sẽ không đối phó với ngươi.
Nữ tử nhìn Nghệ Phong, trực tiếp nói:
- Thế nên, ngươi không muốn bị liên lụy, hay nhất là ngươi đừng nên ở cùng một chỗ với ta.
Nghe đối phương nói trực tiếp như vậy, Nghệ Phong cười cười, cũng không nói gì thêm, hắn dò hỏi:
- Vậy được rồi! Có điều, nàng một mình chống đỡ được nhiều người truy sát như vậy sao?
- Tự ta có bạn của mình!
Nữ tử nói một câu này, không định nói gì thêm.
Thấu nữ tử như vậy, Nghệ Phong cười cười, khom người nói:
- Sau này gặp lại!
Nói xong, Nghệ Phong thi triển thân pháp bay nhanh về một hướng. Nghệ Phong tự nhiên không sợ bị nữ tử liên lụy, hơn nữa thấy đối phương không muốn hắn phải liên lụy, hắn cũng không định liên lụy tới nàng. So với nữ tử, người truy sát hắn còn đông hơn nhiều lắm! Hai người bọn họ ở chung một chỗ, ai liên lụy tới ai còn chưa biết.
Tính toán như vậy, Nghệ Phong mười phần cấp tốc… Nhanh tới nỗi nử tử cũng không kịp phản ứng. Có điều nhìn bóng lưng Nghệ Phong biến mất, nữ tử mới lắc mình, hóa thành một đạo nhân ảnh bay nhanh về một hướng khác.
…
Nghệ Phong bay thẳng một đường, chú ý thu liễm khí tức, trong lòng cũng minh bạch, lần này xuất thủ, tin tức sẽ nhanh chóng truyền tới trong tai Kim Ưng Tông, nghĩ vậy, Nghệ Phong cũng tìm một chỗ bí ẩn, ngồi xếp bằng xuống.
Hiện tại thi triển Lôi Đình Phá Nhật Kiếm, tuy rằng không phải hư thoát như trước, thế nhưng tiêu hao cũng không nhỏ, lấy thần kỳ của Lăng Thần Quyết và Phệ Châu, đấu khí trong cơ thể hắn cũng bị lấy đi hơn phân nửa. Đây cũng là may mắn lắm rồi, nếu đổi thành người khác thi triển Lôi Đình Phá Nhật Kiếm lâu như vậy, sợ là đã sớm hư thoát.
Có điều, uy lực vũ kỹ Địa giai thật mạnh, trọng thứ sáu Lôi Đình Phá Nhật Kiếm khiến lực lượng của hắn cũng được đề thăng tới một loại trình độ kinh khủng.
Lôi Đình Phá Nhật Kiếm, trong số vũ kỹ Địa giai hẳn cũng có đẳng cấp không tệ. Tuy nói bởi vì có thêm lực thôn phệ kinh khủng của Phệ Châu khiến uy lực của nó được đề cao rất nhiều, thế nhưng bằng vào trọng thứ sáu có thể chiến đấu với đối phương lâu như vậy, đã là một chuyện kinh khủng rồi. Nếu có thể thi triển ra trọng thứ tám mà nói, lần này cũng không cần phải liên thủ chiến đấu với đối phương. Đáng tiếc, lực lượng trong cơ thể không đủ để chống đỡ trọng thứ tám.
Nghệ Phong bất đắc dĩ thở dài một hơi, tuy rằng Lôi Đình Phá Nhật Kiếm kinh khủng, thế nhưng hắn lại không phát huy được uy lực mạnh nhất của nó.
Nghệ Phong thi triển thủ ấn, linh khí bốn phía xung quanh cũng nhanh chóng tụ tập lại phía hắn, có thêm Phệ Châu thôn phệ năng lượng, từng đạo năng lượng tinh thuần dũng mãnh tiến vào cơ thể hắn…
Tuy rằng muốn dùng tốc độ nhanh nhất rời đi địa phận đế quốc Mãnh Hổ, thế nhưng Nghệ Phong lại càng không dám khinh thị. Thế nên mỗi thời mỗi khắc hắn đều phải bảo trì trạng thái toàn thịnh, có như vậy mới đủ lực liều mạng với đối phương.
Tại tình huống Nghệ Phong điên cuồng vận dụng Phệ Châu, tốc độ khôi phục cũng được đẩy nhanh kinh khủng, ngắn ngủi trong vòng hai canh giờ, toàn bộ chỗ tiêu hao của Nghệ Phong đã được bổ sung đầy đủ.
Lúc này, Nghệ Phong mới từ chỗ ẩn thân bí mật đi ra, hóa thành một đạo tàn ảnh nhắm về phía đế quốc Trạm Lam, bay nhanh đi.
Hiện tại Nghệ Phong cũng không dám nghênh ngang như trước, qua hồi chiến đấu vừa rồi, sợ rằng địch nhân cũng suy đoán được hắn đã dịch dung.
- Thực đau đầu a, ngày tháng kiêu ngạo phóng khoáng không còn nữa.
Nghệ Phong thở dài một hơi, nhớ tới nữ tử kinh diễm tuyệt sắc kia, thầm nghĩ nữ nhân này thực ra còn trẻ, so với hắn cùng lắm chỉ hơn vài tuổi, nàng lại có thể tu luyện đến tình trạng này, tuyệt đối không bình thường. Nhất là thủ đoạn thuộc tính băng của nàng, lực sát thương cực lớn!
- Đây là cường giả từ đâu toát ra, so với Trữ Huyên cũng không hề thua kém. Cũng không biết nhiều năm như vậy, Trữ Huyên đã đạt được trình tự gì rồi, chỉ là lấy thiên phú của nàng, tấn cấp mấy giai hẳn là không khó.
Nghệ Phong nhớ tới Trữ Huyên cũng là kỳ tài ngút trời, hai nữ nhân này thật ra có vài phần tương đồng. Đều có thực lực kinh khủng, đồng thời đều có khí tức cao quý. Có điều khác biệt chính là, một người tao nhã thanh lịch, một người lại lãnh ngạo thần bí.
- Hắc hắc, cũng không biết có bao nhiêu Tôn cấp truy sát nàng, lấy thực lực nữ nhân này, một hai gã thật ra không làm gì được nàng!
Nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi cười khổ, cảnh ngộ hai người bọn họ nghĩ đến rất trùng hợp, đều bị một đám lão gia hỏa truy sát chạy trối chết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nghệ Phong bay nhanh một đường, phát hiện một chuyện cực kỳ quỷ dị, đó chính là trên đường cư nhiên không hề thấy một người truy tìm hắn, điều này khiến cho Nghệ Phong khẽ cau mày, loại khác thường này khiến trong lòng hắn mơ hồ có loại cảm giác bất an.
Nhìn cách không xa chính là chỗ giao giới giữa đế quốc Mãnh Hổ và đế quốc Trạm Lam, tuy rằng Nghệ Phong biết đối phương đang có mưu đồ gì đó, nhưng hắn vẫn bay nhanh về phía đế quốc Trạm Lam.
Mặc kệ đối phương có âm mưu thần bí gì, chỉ cần tới đế quốc Trạm Lam rồi, lực ảnh hưởng của bọn họ sẽ giảm xuống tới trình độ kinh khủng, cho dù muốn đuổi theo truy giết hắn, cũng không phải chuyện tình dễ dàng nữa. Thế nên, cho dù có âm mưu bí mật, cũng sẽ bị hạn chế cực lớn.
...