...
Băng nhưng nhìn Nghệ Phong không ngừng thôn phệ năng lượng thuộc tính thủy bốn phía. Nghệ Phong ngồi xếp bằng, an vị tròn một ngày một đêm. Một ngày một đêm thôn phệ năng lượng thuộc tính thủy liên miên không ngớt.
Mật độ năng lượng kinh khủng như vậy, khiến trong lòng Băng Ngưng có chút ao ước. Thầm nghĩ có sự trợ giúp của ba viên Phệ Châu. Thực sự khiến người ta phải oán hận đố kỵ.
Ngày thứ hai, Nghệ Phong vẫn không thay đổi. Đột nhiên hét lớn một tiếng:
- Phá...
Theo tiếng hét lớn, khí tức trong cơ thể Nghệ Phong lại lần nữa đề cao. Bắng ngưng đứng phía xa xa cũng chỉ có thể nghe được tiếng vỡ vụn. Mà Băng Ngưng nhìn tràng cảnh này, nàng càng sững sờ nhìn Nghệ Phong, không ngờ Nghệ Phong lúc này cư nhiên lại tấn một cấp lần nữa. Nếu như nàng nhớ không nhầm, lúc này Nghệ Phong đã đạt tới Quân Cấp tam giai.
Trong khoảng thời gian ngắn, tại cấp bậc Quân Cấp liên tục tấn hai cấp, không thể không kinh hãi. Băng Ngưng từng nghe Thái gia gia nói qua, Thái gia gia của nàng trung bình năm năm mới tấn một cấp. Sau đó đạt tới trình tự hắn hiện tại, đã hơn mười năm không hề thêm cấp nào.
Mà trong khoảng thời gian một tháng ngắn ngủi, Nghệ Phong liên tục tấn hai cấp, điều này so với ăn xuân dược còn mạnh mẽ hơn nhiều!
Tuy rằng Băng Ngưng cũng đề cao ba cấp, thế nhưng nguyên nhân lớn chính là bởi vì thể chất của nàng và được lão tổ tông trợ giúp. Còn Nghệ Phong dựa vào thực lực của chính mình, thực sự đề cao hai cấp. Đồng thời hắn còn đang ở Quân Cấp.
Năng lượng bốn phía vẫn không ngừng dũng mãnh tiến vào cơ thể Nghệ Phong, khí tức trong cơ thể Nghệ Phong rất nhanh ổn định tại tam giai. Khi đạo năng lượng sau cùng bao vây Nghệ Phong tiến vào cơ thể Nghệ Phong, Nghệ Phong chậm rãi nhổ một ngụm trọc khí, tay nắm chặt. Lúc này biển lớn bạo tạc, từng đạo bọt sóng bay lên, xông thẳng trời cao.
Cảm được cổ lực lượng cường đại này, khóe miệng Nghệ Phong nhếch lên tươi cười. Với thực lực của hắn hiện tại, cho dù chính diện giao phong Quân Cấp ngũ giai cũng không sợ. Mà không cần dựa vào Phệ Linh Nộ Bào vẫn có thể giết chết đối phương.
Thân ảnh Nghệ Phong lóe lên, chạy tới bên cạnh Băng Ngưng. Băng Ngưng vui vẻ quay về phía Nghệ Phong nói:
- Chúc mừng!
Nghệ Phong gật đầu, thế nhưng con mắt không dời khỏi thân thể Nghệ Phong. Băng Ngưng lúc này bởi vì nước biển, toàn thân ướt đẫm, y phục mỏng manh dán trên thân thể nàng, khiến nàng lộ ra thân thể quyết rũ mị hoặc. Nghệ Phong từng tận mắt chứng kiến thân thể yêu kiều trắng sáng như ngọc, thế nhưng loại cảm giác như ẩn như hiện lại càng dụ hoặc người khác. Điều này khiến Nghệ Phong không khỏi nghĩ tới chuyện mây mưa cùng Băng Ngưng.
Băng Ngưng thấy nhãn thần Nghệ Phong ngây dại, nàng nghi hoặc chuyển ánh mắt dời đến thân thể chính mình. Khí ánh mắt nàng phát hiện bộ ngực như ẩn như hiện. Nhịn không được a một tiếng, trong lòng xấu hổ không thôi.
Nghệ Phong có thể cảm giác được trong lòng chính mình trực tiếp bốc lên cổ hỏa diễm, loại hỏa diễm này khiến Nghệ Phong mơ hồ không thể áp chế. Thậm chí Băng Ngưng có thể cảm giác được khí tức của Nghệ Phong trong lúc hít thở truyền đến nhiệt khí. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhận thấy Nghệ Phong biến hóa, Băng Ngưng khẽ cắn môi, đột nhiên nhắm nghiền hai mắt.
Nghệ Phong sững sốt thấy tràng cảnh như vậy, lập tức vui mừng khôn xiết. Quẳng Yêu Ngọc trong lòng chính mình về một phương nào đó, sau đó lắc mình ôm Băng Ngưng. Chậm rãi tiến ra ngoài khơi, từ từ chìm trong nước biển.
Tuy rằng ngoài khơi sóng biển liên tục cuộn trào, thế nhưng trong biển lại yên tĩnh dị thường. Nghệ Phong dùng đấu khí mở một khoảng không gian, nhìn đôi môi đỏ sẫm của Băng Ngưng cong lên. Cảm giác ôn nhuận mềm mại, khiến Nghệ Phong có chút tham lam không ngừng cuốn lấy.
Băng Ngưng nhận thấy bàn tay của Nghệ Phong cởi quần áo của nàng, thân thể không khỏi run lên, trong lúc đó lông mi rung động không ngớt. Thực sự không thể ngăn lại.
- Nếu như hắn lĩnh hội năng lượng thuộc tính thủy. Vậy ta tặng hắn một chút lễ vật.
Băng Ngưng âm thầm an ủi chính mình, thân thể nguyên bản cứng ngắc chậm rãi khôi phục bình thường.
Sau khi Nghệ Phong trút bỏ toàn bộ quần áo của Băng Ngưng, lúc này tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo hoàn toàn hiện ra trước mặt Nghệ Phong. Nghệ Phong từng nhìn qua vài lần, thế nhưng chưa lần nào cảm thấy cường liệt như lần này.
Đôi gò bồng trắng mịn vểnh lên, xương quai xanh mỹ lệ dị thường, trên người không một tia vết tích. Làn da trong suốt như tuyết, đường cong mỹ lệ ôm trọn thân thể.
Nghệ Phong không kiềm chế được, xoay người đè nên Băng Ngưng.
- A...
Băng Ngưng đau đớn thất thanh, động tác của Nghệ Phong khẽ dừng lại, nguyên bản khuôn mặt nàng nhăn lại mới từ từ dẹp loạn. Khi đầu lâu mày Băng Ngưng hoàn toàn xòe ra, Nghệ Phong lại chuẩn bị động tác vừa nãy, Băng Ngưng đột nhiên ôm chặt Nghệ Phong, lắc đầu nói:
- Đừng cử động!
Trong khi kinh ngạc, Nghệ Phong cảm giác được một cổ băng hàn kỳ dị thông qua nơi nào đó chậm rãi tiến vào cơ thể chính mình.
Trên khuôn mặt Băng Ngưng ửng đỏ, nói:
- Ngươi hãy để tâm tiếp nhận, ngươi đã lĩnh hội năng lượng thuộc tính thủy. Và tiếp cận rất gần năng lượng thuộc tính băng. Với thể chất của ta, có thể truyền thừa năng lượng thuộc tính băng cho ngươi.
Nghe vậy, Nghệ Phong vô cùng nghi hoặc. Thế nhưng Nghệ Phong lại có thể cảm giác một cổ năng lượng thuộc tính băng kỳ dị tiến vào cơ thể chính mình. Loại năng lượng này mang theo băng tinh khiết, giống như thể chất của Băng Ngưng.
- Nữ nhân này dùng thể chất của nàng truyền thừa năng lượng cho ta?
Nghệ Phong kinh ngạc. Từ khi bắt đầu dung nạp năng lượng đến khi hoàn thành, Nghệ Phong phát hiện cho dù chính mình không thể lý giải thuộc tính băng, lúc này hắn cũng lĩnh ngộ được năng lượng thuộc tính băng. Lĩnh ngộ này hình như đến từ chỗ sâu linh hồn.
Băng Ngưng run run giải thích:
- Người sở hữu thể chất băng hàn tinh khiết, vị hôn phu của nàng cho dù chỉ hiểu được thuộc tính thủy, dựa theo phương truyền thừa trong tông môn, đều có thể giúp hắn sở hữu một phần thể chất băng hàn. Mà người sở hữu thể chất băng hàn, trời sinh đã có thể nắm năng lượng thuộc tính băng trong tay.
Khi Băng Ngưng nói, Nghệ Phong có thể cảm giác được năng lượng thuộc tính băng Băng Ngưng truyền tới càng lúc càng nhiều. Nghệ Phong khẽ nhíu mày nói:
- Chuyện này đối với nàng không ảnh hưởng xấu đấy chứ?
Băng Ngưng lắc đầu nói:
- Không ảnh hưởng. Duyên cớ bởi thực lực của ngươi, thực ra có thể giúp ta dựa vào cảm ngộ của ngươi linh hội một chút năng lượng trong không trung.
Nghe Băng Ngưng nói vậy, Nghệ Phong khẽ thở dài. Bất quá, hai loại cảm giác ấm áp và băng hàn đan xen vào nhau, khiến Nghệ Phong càng rạo rực. Nghệ Phong khẽ giật giật thân thể.
- A...
Băng Ngưng xấu hổ hô lớn:
- Đừng nhúc nhích!
Thế nhưng Nghệ Phong không hề phải ứng Băng Ngưng, ngược lại động tác càng lúc càng nhanh. Từng đợt trùng kích tiến tới Băng Ngưng. Băng Ngưng thực sự còn nhạy cảm hơn Nghệ Phong. Khi Nghệ Phong chạy nước rút, chính nàng lập tức không thể kiềm chế. Nếu không được Nghệ Phong thi triển đấu khí ngăn lại bên trong, thâm âm có thể xuyên thấu khoảng không.
Trong không gian khép kín, ẩn chứa một màn trình diễn nhân sinh.
Đến sau cùng, Băng Ngưng hiển nhiên cũng quên ngượng ngùng. Phối hợp với Nghệ Phong thực hiện động tác nguyên thủy nhất.
…
Trận giao chiến này, không biết kiên trì được bao lâu. Sóng ngoài khơi vẫn không ngừng cuộn lên. Thanh âm bốn phía điên cuồng vang vọng, dưới sóng biển cuồng bạo, tại chỗ sâu trong biển cũng tồn tại một hồi cuồng bạo khác.
...