Chương 1376: Nhị thành chủ Mộc thành


...


Hai bộ vũ kỹ Địa Cấp, mười bảy viên đan dược bát giai. Nếu như những thứ này vứt tới đế quốc, có thể khiến hoàng đế nằm mơ cười tỉnh. Thế nhưng, tại nơi này dễ dàng bị quẳng đi.

Nghệ Phong thoáng liếc nhìn vũ kỹ Địa Cấp Hạo Thiên tung ra, bất quá vũ kỹ loại thuộc tầng áp chót, kém xa Lôi Đình Phá Nhật Kiếm. Bất quá, vũ kỹ Địa Cấp suy cho cùng cũng là vũ kỹ Địa Cấp, có thể khiến rất nhiều người điên cuồng.

Khi bộ công pháp đưa tới tay Hạo Thiên, Hạo Thiên quay về phía Nghệ Phong nói:

- Nếu như Phong huynh nguyện ý, có thể cùng tu luyện.

Nghệ Phong cười cười lắc đầu nói:


Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
- Không cần!

Hắn sở hữu Nhiếp Hồn Thuật chính thống, cần gì tu luyện bộ công pháp này. Mô phỏng dù sao cũng chỉ là mô phỏng, còn chênh lệch quá nhiều so với chính thống, trong mắt Nghệ Phong ngay cả công pháp Nhật Cấp cũng không bằng. Đương nhiên đối với võ giả mà nói, giống như hổ mọc thêm cánh, cho nên nữ tử tịnh lệ nói sánh ngang công pháp Thiên Cấp cũng không quá đáng.

- Nếu sàn bán đấu giá kết thúc, vậy đi thôi.

Nghệ Phong quay về phía Hạo Thiên nói.

Lần này rốt cục Dương Linh không còn ngược giọng với Nghệ Phong, trong lòng có chút bội phục Nghệ Phong. Năm viên đan dược bát giai, cho dù đổi lấy một bộ vũ kỹ Địa Cấp không phải không thể.

- Năm viên đan dược bát giai kia của Phong huynh. Sau này ta sẽ trả lại Phong huynh.

Hạo Thiên quay về phía Nghệ Phong nói.

- Uhm!

Nghệ Phong gật đầu, rời khỏi phòng riêng trước tiên.

Cùng lúc, Nghệ Phong thấy Túc Âm rời khỏi phòng riêng. Nhìn đôi mắt u ám của Túc Âm nhìn phía chính mình, Nghệ Phong khẽ nhíu nhíu mày. Thầm nghĩ, e là người này oán hận chính mình, bất quá đối với nhân vật như vậy Nghệ Phong không quá để tâm. Tuy rằng không muốn gặp phiền phức, thế nhưng không đến mức sợ một Á Quân.

- Phong huynh... Cẩn thận một chút, e là hắn sẽ tìm ngươi gây phiền toái.

Hạo Thiên quay về phía Nghệ Phong nói.

- Hắn không dám!

Nghệ Phong quay về phía Hạo Thiên cười cười, bước tiến rời khỏi sàn bán đấu giá.

Dương Linh vốn thay đổi suy nghĩ đối với Nghệ Phong, thế nhưng nghe Nghệ Phong ngạo mạn nói câu này, không kiềm chế nổi trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong nói:

- Ngay cả Hạo Thiên ca ca cũng không phải đối thủ của hắn, nếu như hắn tìm tới ngươi gây phiên phức, ngươi hãy tránh xa một chút.

Đối với lời nói của Dương Linh, Nghệ Phong không chú ý tới, dù sao Nghệ Phong không thể nói với nàng, ngay cả Quân Cấp ngũ giai ta còn không sợ, còn sợ một Á Quân sao?

...

Ngay khi Nghệ Phong bước ra khỏi sàn bán đấu giá, thâm âm chế nhạo vang lên:

- Thiếu gia Hạo gia thực sự rất oai phong. Cho dù không phải ở Hạo gia ngươi, cũng có chó săn lấy lòng ngươi.

Dương Linh nghe đối phương nói, nàng quay về phía Nghệ Phong bĩu môi nói:

- Ngươi không phải nói hắn không dám chọc ngươi sao?

Nghệ Phong còn chưa mở miệng, Túc Âm âm trầm quay về phía Nghệ Phong quát dẹp đường:

- Tiểu tử, về sau đi đứng cẩn thận một chút.

Nghệ Phong nhìn túc âm, đột nhiên nở nụ cười:

- Vừa nãy ta còn nói với nữ nhân, ngươi không dám tìm ta gây phiền phức. Không ngờ hiện tại ngươi lại tới đánh mặt mũi ta rồi, xem ra vừa nãy giáo huấn ngươi chưa đủ.

Nghe những lời này, Túc Âm ngẩn người. Không rõ Nghệ Phong có ý tứ gì, bất quá nhìn Nghệ Phong tươi cười, trong lòng hắn không kiềm chế nổi tức giận, dùng tay chỉ vào mặt Nghệ Phong cười lạnh nói:

- Ngay hôm nay ta nói ngươi biết, người nào không được đắc tội. Đừng tưởng dựa vào quan hệ với Hạo gia, hắn có thể bảo vệ ngươi.

Nghệ Phong thấy dáng vẻ đối phương, khẽ cười nói:

- Xem ra vết máu trên tay ngươi chưa giáo huấn được ngươi, cũng được, Bản Đế sẽ giáo huấn ngươi một lần nữa.

Nói xong, thân ảnh Nghệ Phong chợt lóe, đấu khí bạo phái, mạnh mẽ đánh về phía Túc Âm.

- Thiếu gia! Cẩn thận!

Quân Cấp ngũ giai nghe Nghệ Phong nói những lời này, hắn biết chính là Nghệ Phong lúc trước ám toán bọn họ. Hắn thấy Nghệ Phong đột nhiên xuất thủ, vội vàng kéo Túc Âm về phía sau hắn, đông thời lực lượng trong cơ thể bạo phát, đón đỡ Nghệ Phong.

Lúc này sàn bán đấu giá vừa mới giải tán, hai người nguyên bản ngồi hai phòng riêng đối chọi gay gắt, lúc này xảy ra đánh nhau. Toàn bộ đám người đều dừng bước, ánh mắt chăm chú nhìn về phía bọn họ.

Nghệ Phong thấy Quân Cấp ngũ giai phía đối phương xuất thủ, năng lượng trong cơ thể lại tăng mạnh lần nữa. Lực lượng kinh khủng giống như cự long bao quanh năng lượng Phệ Châu, một quyền mạnh mẽ đánh về phía đối phương.

- Cút ngay!

Nghệ Phong rống giận, ngữ khí tràn đầy tự tin.

Bịch...

Lực lượng hai người giao phong cùng một chỗ, dưới kích này, sắc mặt Quân Cấp ngũ giai đại biến, thân ảnh lảo đảo lui về phía sau, khóe miệng rỉ máu, sau đó trên mặt đất hiện lên dấu chân thật sâu. Túc Âm bị chấn động quỳ trên mặt đất.

Cùng lúc đó, thân ảnh Nghệ Phong chợt lóe, mạnh mẽ tát về phía Túc Âm. Cái tát này, vang lên tiếng ròn tan, Túc Âm lộn người đập mạnh xuống mặt đất, răng cửa rơi lả tả.

Tuồng kịch biến đổi khiến tất cả mọi người ngây dại tại chỗ, nhìn khuôn mặt Nghệ Phong thản nhiên như không. Đám người dùng tay xoa xoa mắt, không ngờ thanh niên này thoạt nhìn không quá to lớn, cư nhiên sở hữu thực lực khủng bố như vậy.

Đặc biệt là Dương Linh lại càng há to miệng, chằm chằm nhìn trên mặt đất, thậm chí miệng đủ nhét quả trứng gà.

Nàng dùng sức lắc lắc đầu, xác thực thanh niên trước mặt chính là thanh niên đơn bạc lúc trước nàng nhận thức, không khỏi hít thật sâu.

- Ngươi có thể đánh giá Bản Đế?

Nghệ Phong nhìn Túc Âm với khuôn mặt sưng phù, trong mắt lóe lên quang mang. Nghệ Phong nguyên bản không muốn so đo với hắn, dù sao tại bên ngoài giảm lôi thôi đỡ phiền phức, hiện tại mục đính hàng đầu chính là lĩnh hội năng lượng thuộc tính mộc. Nghệ Phong hiểu rất rõ, sẽ có người nhận ra hắn. Thân phận Tà Đế quá mẫn cảm, rất nhiều người mong hắn chết.

Quả nhiên, Nghệ Phong vừa dứt lời, Quân Cấp ngũ giai kia liền trừng mắt nhìn Nghệ Phong hô:

- Nghệ Phong?

Nghệ Phong không phủ nhận, một cước đá về phía Túc Âm, tùy tùng đứng bên cạnh Túc Âm vội vàng lắc mình tiếp nhận. Nghệ Phong thấy đối phương đỡ được, khinh thường liếc nhìn đối phương nói:

- Không muốn chết, mau cút đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Quân Cấp ngũ giai âm trầm nhìn Nghệ Phong, trong mắt toát lên vẻ không dám tin. Lực lượng quyền vừa nãy hắn cảm thụ, so với hắn còn mạnh hơn một bậc.

- Phong Dật? Phong Dật! Nghệ Phong!

Hạo Thiên cười khổ, nhìn Nghệ Phong dùng một quyền tùy ý bức lui Quân Cấp ngũ giai, hắn cảm giác bị đả kích thật lớn. So với đối phương, hắn không có gì được coi là thiên tài.

Nghệ Phong thấy đối phương chằm chằm nhìn chính mình, hừ lạnh một tiếng, lại lần nữa tát về phía đối phương, nếu như không tránh né, khó có thể chống lại Nghệ Phong.

Nghệ Phong xuất thủ mạnh mẽ đánh về phía Quân Cấp ngũ giai, sắc mặt đối phương đại biến, vội vàng vận chuyển lực lượng chống đỡ. Thế nhưng, vẫn bị Nghệ Phong gây chấn động liên tục lui lại phía sau.

- Tất cả đồng loạt xuất thủ, ngăn cản hắn!

Quân Cấp ngũ giai quay về phía các Quân Cấp khác hô.

Nghệ Phong cười nhạt, thầm nghĩ mấy người các ngươi có ích lợi gì?

Lực lượng trong cơ thể tăng vọt, năng lượng Phệ Châu hội tụ, mạnh mẽ đánh về phía hắn. Thế nhưng, khi Nghệ Phong sắp đánh về phía đối phương, lực lượng của Nghệ Phong lại bị một võ giả khác đón đỡ.

- Ha ha, không biết Tà Đế có thể nể mặt ta, dừng tay lại hay không?


...