Chương 735: Một đòn mạnh nhất


...


Từng đạo năng lượng từ mặt đất bắn ra. Nghệ Phong biết cứ mãi né tránh cũng không có tác dụng. Với tốc độ này, sợ là không thể tránh né được bao lâu. Trong lòng Nghệ Phong đã hạ quyết tâm. Hắn đứng ở tại chỗ cũng không còn né tránh nữa. Đấu khí trong cơ thể vọt ra, bảo vệ chặt chẽ lấy hắn. Nghệ Phong thoáng suy nghĩ một chút, cũng khống chế năng lượng Phệ Châu bao trùm ở phía trên đấu khí. Một tầng hào quang màu lam vây quanh Nghệ Phong, khiến khí tức Nghệ Phong có thêm vài phần tà mị.
Có năng lượng Phệ Châu gia nhập, Nghệ Phong phát hiện lớp đấu khí vốn bao trùm trên áo giáp hắn càng ngưng tụ hơn vài phần. Từng đạo năng lượng trong hư không cũng bổ sung vào đấu khí phía trên áo giáp của Nghệ Phong.
Nghệ Phong cũng thấy chưa đủ, đấu khí của hắn vọt tới phía trên cánh tay, đụng vào năng lượng đánh đánh về phía hắn.
Ầm...
Đấu khí trộn lẫn mang theo năng lượng Phệ Châu, đụng vào năng lượng bắn ra từ phía trên mặt đất, không chút bất ngờ, năng lượng này bị một kích mà vỡ vụn, sau đó tan tác khắp bầu trời như những vì sao, rồi biến mất trong hư không.
Mặc dù Nghệ Phong có chút hiểu biết về Phệ Châu, nhưng dưới sự trợ giúp của Phệ Châu, dễ dàng đánh tan năng lượng có lực lượng cường đại này, trong lòng hắn vẫn mơ hồ cảm thấy cao hứng.
Thổ Thạch ở ngoài trận nhìn thấy cảnh tượng này cũng thoáng có chút sững sờ. Hắn biết rõ trận pháp này khủng khiếp, tuy rằng năng lượng dưới nền đất bắn ra không bằng một chiêu của Vương giai, nhưng cũng không kém mấy. Cho dù lấy thực lực của hắn muốn dễ dàng đánh tan năng lượng này thì thật sự không có khả năng. Nhưng thiếu niên trước mặt lại dễ dàng làm được.
Ban đầu Thổ Thạch vốn tưởng rằng trong số người Thánh Âm Tông tới, Thi Đại Nhi là cường hãn nhất. Nhưng hiện tại hắn hiểu được mình đã nhìn nhầm. Trong lòng mơ hồ hiểu được vì sao Thi Đại Nhi đối với hắn lại là nói gì nghe nấy.
Tuy nhiên điều Thổ Thạch cảm thấy rất nghi hoặc chính là, từ lúc nào Thánh Âm Tông lại xuất hiện một anh tài còn trẻ như vậy?
Nghệ Phong thấy tính uy hiếp của năng lượng này đối với hắn cũng không phải quá lớn, hắn cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng năng lượng bắn đến từ phía trên mặt đất càng lúc càng nhiều, nhưng Nghệ Phong vẫn đứng tại chỗ, lần lượt đánh tan năng lượng này, không hề uổng phí chút khí lực nào. Nguồn: http://truyenfull.vn
Thổ Thạch nhìn Nghệ Phong ở phía trên không gian thoải mái không gì sánh được, hắn thoáng nhíu mày. Theo lý thuyết một Vương cấp thi triển lăng không, vốn sẽ tiêu hao đấu khí là thật lớn. Hơn nữa năng lượng đối kháng từ trong trận pháp này bắn ra. Không bao lâu sau, lực sẽ không đủ. Nhưng thiếu niên trước mặt lại vẫn yên tĩnh như nước, không có chút cảm giác mỏi mệt. Điều này khiến Thổ Thạch cảm thấy rất nghi hoặc.
Tuy nhiên dù sao Thổ Thạch cũng là một tông chủ. Mặc dù kinh ngạc, nhưng nhân vật kiệt xuất trên đời nhiều lắm, luôn luôn sẽ có một hai khiến hắn ngạc nhiên. Cho nên hắn nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm tình, nhìn đệ tử quát một tiếng:
- Ngưng!
Đám đệ tử nghe Thổ Thạch nói, liếc mắt nhìn nhau, tay mọi người lại bắt đầu dừng lại. Một cỗ đấu khí truyền lại theo vòng tròn người. Nhanh chóng tập trung đến một người đứng giữa. Người đệ tử này đặt tay đặt trên lớp gạch. Hào quang phía trên bàn tay hắn tăng mạnh, tản ra hào quang chói mắt. Thậm chí ngay cả Thi Đại Nhi cũng không kìm lòng được phải nhắm mắt. Tập trung năng lượng của toàn bộ những đệ tử này, lại không kém gì một cường giả Vương cấp.
- Công tử, đây là công kích mạnh nhất bên trong trận pháp của chúng ta. Nếu ngươi có thể ngăn được, chúng ta xem như đã bị đánh bại. Nếu ngươi không thể ngăn cản, vậy mời rời khỏi Thánh Thổ Tông!
Thổ Thạch nhìn Nghệ Phong đứng ở trong không gian trầm giọng nói.
- Mời!
Nghệ Phong vẫn dùng giọng điệu hờ hững nói.
Thổ Thạch thấy thế, cũng không nói những lời vô nghĩa, thân ảnh hắn vọt đến bên cạnh, hào quang phía trên bàn tay tăng vọt, sau đó toàn bộ xâm nhập vào trong lớp gạch. Lập tức, mặt đất vốn điên cuồng cuồn cuộn chỉ một lát sau liền yên ắng. Phía trên mặt đất lại hiện ra một đạo hào quang tinh trạng.
Năng lượng vốn bắn về phía không gian cũng dừng lại, toàn bộ xâm nhập vào trong đồ án tinh trạng. Ban đầu vốn không phải là hào quang màu xám chói mắt tản ra lục tinh rất rõ ràng.
Nghệ Phong cảm giác được năng lượng dâng trào trong đó, trong lòng không khỏi có chút ớn lạnh. Cho dù hắn có Phệ Châu, lại cũng có một loại cảm giác không thể địch nổi.
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu. Hắn không có chút giữ lại, đấu khí toàn thân vọt ra, trong nháy mắt tập trung tạo thành Toái Phá. Sau đó Nghệ Phong thêm Tà Đế lực, còn nữa còn tập trung toàn bộ năng lượng Phệ Châu ở phía trên thân quyền.
Năng lượng Phệ Châu điên cuồng thôn phệ năng lượng trong không gian tập trung ở phía trên thân quyền của Nghệ Phong. Tuy rằng Nghệ Phong cũng không thể lợi dụng được quá nhiều năng lượng Phệ Châu, nhưng sức thôn phệ kia đã cho Nghệ Phong cảm giác hết sức an toàn.
Nghệ Phong cảm giác được đấu khí của đồ án lục tinh trong lòng đất vẫn không ngừng dâng lên. Hắn cũng không dám lại khinh địch, ngay cả Nhiếp Hồn Thuật cũng thi triển ra. Nhiếp Hồn Thuật mang theo toàn bộ năng lượng tập trung trong không gian, tạo thành một phòng hộ ở trước mặt Nghệ Phong.
Điều khiến Nghệ Phong ngạc nhiên chính là, mặc dù Nghệ Phong không dùng tới năng lượng Phệ Châu, nhưng bên trong Nhiếp Hồn Thuật lại tự phát ra chút năng lượng Phệ Châu. Nghệ Phong có thể cảm giác được thi triển Nhiếp Hồn Sư mạnh hơn so với trước kia không chỉ một bậc. Lúc này Nghệ Phong mới hiểu được, thì ra trợ giúp của Phệ Châu đối với võ giả xa xa không bằng trợ giúp đối với Nhiếp Hồn Sư. Chẳng qua hiện tại Nghệ Phong căn bản không thể lợi dụng một cách hiệu quả hơn mà thôi.
Nghệ Phong làm xong tất cả điều này, không gian xung quanh người hắn cũng bắt đầu thoáng vặn vẹo. Năng lượng Nghệ Phong tập trung được cường đại nhất từ lúc hắn chào đời tới nay, Nghệ Phong không biết năng lượng do hắn thi triển toàn lực mạnh tới mức nào, nhưng nghĩ hẳn là có thể sánh ngang với Vương cấp ngũ giai.
Tuy nhiên ngay cả như vậy, Nghệ Phong vẫn cảm giác kinh hãi, năng lượng dưới lòng đất kia cũng khiến toàn bộ không gian vặn vẹo một cách khủng khiếp, lục tinh đồ án kia đã chói mắt đến mức không thấy rõ.
Thi Đại Nhi nhìn phía trên mặt đất bắt đầu xuất hiện từng khe hở, nàng kinh hãi hô lớn:
- Phong ca ca, chúng ta nhận thua đi, ca ca nhanh quay trở về!
Thi Đại Nhi thấy Nghệ Phong không để ý đến lời của nàng, đã tập trung năng lượng, trong lòng nàng kinh hãi, hung hăng chà chà chân, đấu khí cũng vọt ra, người nhẹ nhàng lăng không bay như tên bắn về phía Nghệ Phong.
- Ầm...
Nhưng tốc độ của Thi Đại Nhi sao có thể so sanh được với tốc độ bạo phát của năng lượng trên mặt đất. Năng lượng trên mặt đất giống như một cột nước rất lớn, đánh thẳng về phía Nghệ Phong. Nơi nó đi qua không gian đều bị vỡ vụn. Từng mảng từng mảng không gian trong suốt nhỏ rơi lả tả.
Trong nháy mắt năng lượng khổng lồ này thôn phệ lấy Nghệ Phong. Rốt cuộc người ngoài cũng không nhìn rõ tình hình của Nghệ Phong.
- Phong ca ca!
Thi Đại Nhi tê tâm liệt phế kêu một tiếng, trong con mắt rơi xuống những giọt nước mắt trong suốt. Một cường giả vừa bước vào Vương cấp, làm sao có thể ngă cản được năng lượng khủng khiếp như vậy.
Sắc mặt Thi Đại Nhi trở nên cực kỳ dữ tợn, ánh mắt nhìn chăm chú vào đám người Thổ Thạch, đôi mắt đẹp kia vốn ẩn chứa sương mù, lúc này đã trở thành đỏ ngầu.
- Các ngươi đều phải chết!
Thi Đại Nhi lạnh lùng nhìn Thổ Thạch, trong nháy mắt lợi kiếm xuất hiện phía trên cánh tay của nàng. Đấu khí vọt ra. Đấu khí màu lam gần như đã bao trùm toàn thân nàng.
Đám người bên Thi Đại Nhi nhìn thấy cảnh tượng này, cũng rút binh khí ra, vây quanh đám người Thổ Thạch bên trong.
Thổ Thạch hoảng hốt, hắn liếc mắt nhìn một người bị năng lượng bao trùm ở trung tâm trận pháp, lại thoáng nhìn về phía Thi Đại Nhi với hai mắt đã trở nên đỏ ngầu. Hắn cũng thật sự không ngờ được thiếu niên này trong lòng nàng có địa vị lớn như vậy.
Tuy rằng Thổ Thạch hối hận, nhưng cũng hiểu được với năng lượng kia, sợ là Nghệ Phong dữ nhiều lành ít. Dù sao hắn ở dưới năng lượng kia, chỉ có thể bị mất mạng.

...