...
Nghệ Phong suy nghĩ một chút, cảm thấy hắn cần phải quay về thánh địa một chuyến. Lão đầu tử thần long thấy đầu không thấy đuôi, bỏ thánh địa gần như không chỗ nào có thể tìm được hắn. Cho dù là thánh địa, xác suất có thể tìm được hắn cũng rất nhỏ.
Nhưng dù sao Linh Nhi đã dần dần lớn lên. Mặc dù đợi thêm vài năm nữa mới tu luyện cũng không có việc gì. Tuy nhiên Nghệ Phong lại muốn Linh Nhi có cơ sở tốt nhất, bằng không cũng không đến mức tốn nhiều đan dược như vậy cho Linh Nhi dùng.
Đương nhiên, Nghệ Phong còn có một nguyên nhân rất quan trọng là, hiểu biết của Nghệ Phong đối với quyển ngũ hành kia thật sự có hạn, hắn cảm thấy cần thiết lên núi thỉnh giáo Triệu lão một chút. Có thể thấy được khí tức thuộc tính ngũ hành, lại không thể vận dụng năng lượng thuộc tính ngũ hành, như vậy khiến trong lòng Nghệ Phong có một cây kim châm.
Đúng lúc mượn cơ hội tìm lão đầu tử, nhân tiện đi tới thánh địa giải quyết vấn đề này. Chỉ có thể có thể nắm trong tay lực lượng thuộc tính ngũ hành, Nghệ Phong liền có niềm tin trực diện đối phó Vương cấp ngũ giai.
Nghệ Phong giao việc quản lý Tĩnh Hinh Chi Thành và Tội Ác Chi Thành cho Lý U quản lý. Có lực uy hiếp của Liễu Lão, còn có Tử Âm phụ trợ từ bên cạnh, Nghệ Phong tin tưởng Lý U có thể quản lý tốt toàn bộ thành trì. Trong suy nghĩ của Nghệ Phong tiểu tử này rất thông minh. Bằng không Nhiếp Hồn Thuật cũng không đạt đến mức ngũ tinh.
Tuy rằng Lý U giải thích với hắn nguyên nhân vì không ngừng sử dụng bí pháp của sư tôn thần bí kia, nhưng thân là Nhiếp Hồn Sư Nghệ Phong hiểu rất rõ, Nhiếp Hồn Sư tu luyện, cho dù có bí pháp trợ giúp, nếu muốn đột phá cũng kém nhiều so với võ giả.
Huống chi, Lý U là Nhiếp Hồn Sư đồng thời còn là một võ giả Sư cấp cao giai.
Đồng dạng, Nghệ Phong cũng cho Tử Âm vẽ ra một khu vực, cho nàng sử dụng để kiến tạo Kim Lâu. Khu vực kia, ngoài thành chủ phủ là toàn bộ nơi đẹp nhất trong Tĩnh Hinh Chi Thành, ở trong này cải tạo thành Kim Lâu, Nghệ Phong có niềm tin có thể vượt qua Kim Lâu ở Đế Đô.
Bên trong tòa Duy Mỹ Chi Thành này, có thể khiến tâm thần của bất luận kẻ nào cũng phải bị mê hoặc. Huống chi, nếu so về sa đọa, lại có chỗ nào hơn Tội Ác Chi Thành?
Mặc kệ là người Tội Ác Chi Thành có tính cách vặn vẹo, vẫn thấy vẻ duy mỹ của Tĩnh Hinh Chi Thành đủ để thu hút vô số người. Nếu lại ở trong này thành lập một Kim Lâu hưởng thụ hết sức xa hoa, vậy lực hút càng thêm thêm một tầng.
Cũng bởi vì như thế, Tử Âm cực kỳ chú ý tới Kim Lâu này. Tất cả hẳn sẽ phải cúi đầu. Với kinh nghiệm trước kia, Tử Âm tiến hành vô cùng thuận buồm xuôi gió. Chỉ thiếu nhân viên. Nghĩ vậy, Tử Âm suy nghĩ một chút vẫn thấy nên phái người đi tới Đế Đô, từ Đế Đô điều động một bộ phận qua. Huống chi Phủ đệ thành chủ to như vậy, cũng phải có người trông nom.
Đối với yêu cầu này của Tử Âm, Liễu Mộng Nhiên cũng tán thành. Ngay ngày thứ hai sau khi Nghệ Phong rời khỏi, Liễu Mộng Nhiên cũng phái người và huynh đệ họ Triệu đi tới Đế Đô. Liễu Mộng Nhiên cũng muốn thuyên chuyển một bộ phận người ở Nghệ phủ tới. Ở trong Nghệ phủ, ngoài Nghệ Phong và Tần Y, chính là do Liễu Mộng Nhiên quản lý. Liễu Mộng Nhiên cũng là người luôn nhớ tới người xưa.
Mặc kệ là Tĩnh Hinh Chi Thành hay là Tội Ác Chi Thành, dưới sự quản lý của đám người Lý U và bá chủ trước kia của Tội Ác Chi Thành, càng ngày càng có xu hướng đi vào chính quy. Duy Mỹ Chi Thành sa hoa cũng dần dần khôi phục vẻ mỹ lệ trước kia.
...
Mà Nghệ Phong làm thành chủ, lúc này lại cũng không biết về biến hóa của Tĩnh Hinh Chi Thành, hắn đang tiến về phía thánh địa.
Khoảng cách giữa Tội Ác Chi Thành và thánh địa cũng không gần, thậm chí khoảng cách còn xa hơn từ Đế Đô tới thánh địa. Ở Đế Đô, Nghệ Phong còn có thể mượn học viện Trạm Lam Truyền Tống Trận, nhưng ở Tội Ác Chi Thành, Nghệ Phong chỉ có thể dựa vào hai chân.
...
Trong hạp cốc, Cát đại thúc và huynh đệ Áo Hỏa Áo Thủy cùng với đoàn người dong binh đoàn, nhìn đán người đang bao vây bọn họ, trong mắt một đám có vẻ hoảng sợ.
Mặc dù sau khi Nghệ Phong rời khỏi hạp cốc, Cát đại thúc và huynh đệ Áo Hỏa Áo Thủy đều thuận lợi bước vào Tướng cấp. Trong hạp cốc này coi như là số một số hai trong đám dong binh đoàn, cũng bởi vì ba người đều đạt được thực lực Tướng cấp, dong binh đoàn tham gia vào đám người bọn họ cũng dần dần nhiều lên.
Nhưng, cho dù bọn họ là số một số hai trong dong binh đoàn ở hạp cốc này, nhưng đối mặt với nhóm người đang vây quanh bọn họ, bọn họ vẫn bắt đầu có cảm giác không thể chống lại được. Đối phương lại có năm Tướng cấp, hơn nữa còn có một đã đạt được Tướng cấp đỉnh phong. Chỉ cần một người này, cũng có thể tiêu diệt sạch dong binh đoàn của bọn họ.
Cát đại thúc nhìn nam tử đầu lĩnh kia, trong mắt có vẻ tức giận:
- Độc Hạt, thứ đó đã bị các ngươi đoạt đi, các ngươi còn muốn thế nào nữa?
Cát đại thúc nhìn chằm chằm nam tử trước mặt, trong mắt mười phần lạnh ý. Cách đây không lâu hắn ngẫu nhiên nhận được một viên châu thể. Viên châu thể xinh đẹp kia gần như khiến thần trí hắn bị mê mẩn. Cũng chính bởi vì vậy, không kịp giấu châu thể, lại Hộc Hạt đoạt mất.
Thế không bằng người, mặc dù Cát đại thúc tức giận, nhưng cũng chỉ có thể cắn răng nuốt vào trong bụng. Một cường giả Tướng cấp đỉnh phong, không phải người hắn có thể trêu chọc được.
Cát đại thúc tưởng rằng đối phương thấy hắn thức thời như vậy, cũng sẽ buông tha hắn. Nhưng thật sự không ngờ được chính là, khi mình gần như đã đối phương, đối phương lại quay lại giết mình.
Dong binh đoàn của bọn họ, đã có hơn mười người chết dưới kiếm của bọn họ. Xem bộ dạng bọn họ, giống như muốn tiêu diệt toàn bộ dong binh đoàn của Cát đại thúc.
Quả nhiên, nam tử chỉ có một mắt kia, phát ra nụ cười âm hiểm nói:
- Có trách thì trách ngươi nhận được thứ rất trân quý như vậy, khiến ta không thể không giết người diệt khẩu.
Cát đại thúc nghe Độc Hạt nói, tâm mạnh mẽ nhắc lên. Không thể tưởng tượng được đối phương thật sự tiêu diệt toàn bộ dong binh đoàn của hắn. Cát đại thúc liếc mắt nhìn Áo Hỏa Áo Thủy và thành viên của dong binh đoàn hiện tại cũng đã lộ ra vẻ hoảng sợ, hắn mạnh mẽ hít một hơi thật sâu. Ánh mắt lại quay lại nhìn Độc Hạt. Hắn biết nếu đối phương muốn tiêu diệt hắn gần như quá dễ dàng.
- Độc Hạt, thứ đó chỉ có ta biết. Bọn họ đều là người không biết gì về chuyện này. Ngươi thả bọn họ đi, ta sẽ tự kết liễu. Ngươi thấy như thế nào?
Cát đại thúc nhìn Độc Hạt trầm giọng nói.
- Đội trưởng!
Áo Hỏa và thành viên của dong binh đoàn gấp giọng kêu lêu.
- Độc Hạt, ngươi thấy như thế nào?
Cát đại thúc không để ý đến đám người Áo Hỏa, vẫn chăm chú nhìn thẳng vào Độc Hạt.
- Ha ha!
Độc Hạt cười âm hiểm hai tiếng.
- Không thể được!
- Ngươi!
Cát đại thúc giận dữ, nhìn Độc Hạt trầm giọng nói.
- Cuối cùng ngươi muốn thế nào?
- Không muốn thế nào. Muốn giết tất cả các ngươi, sẽ không có người nào sống để có thể tiết lộ tin tức.
Độc Hạt cười ha ha nói.
Cát đại thúc nghe Độc Hạt nói, tim mạnh mẽ trầm xuống. Hắn biết đối phương là muốn huyết tẩy toàn bộ dong binh đoàn bọn họ. Nhìn cường giả phía bên đối phương, Cát đại thúc hít một hơi thật sâu. Mặc dù biết không thể ngăn cản, nhưng vẫn cố gắng nâng cao đấu khí.
- Hừ! Không biết tự lượng sức mình!
Độc Hạt thấy đối phương chỉ là một Tướng cấp tam giai, còn dám ở trước mặt hắn nâng cao đấu khí, hắn hừ một tiếng, đấu khí ầm vọt ra. Đấu khí khổng lồ ép lên khiến không khí rung động. Sau khi đám người Áo Hỏa nhìn thấy, sắc mặt đại biến. lực lượng khổng lồ như vậy, Cát đại thúc sao có thể ngăn cản?
- Đi tìm chết đi!
Mang theo điệu cười âm hiểm, Độc Hạt nắm tay lướt qua hư không, đánh về phía Cát đại thúc. Nơi trọng quyền đi qua, cơn lốc tàn sát bừa bãi, mọi người nhìn Cát đại thúc, tuy rằng quyền thế của hắn cũng cường đại, nhưng ở trước mặt Độc Hạt, liền chênh lệch giống như tiểu hài tử và người lớn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tình huống như vậy, khiến sắc mặt bọn họ đều trắng bệch. Một quyền này của Cát đại thúc nếu như bị đánh trúng, không chết cũng phải trọng thương.
Một quyền này dường như ẩn chứa lực lượng vô cùng, trong nháy mắt liền đập tới trước người Cát đại thúc, mọi người đã không kìm lòng được nhắm hai mắt lại, không dám lại nhìn.
...