Chương 1503: Phân phó của Triệu lão


...


Trong lúc Nghệ Phong toàn tâm toàn ý đắm chìm trong việc tu luyện, thì tại Thánh địa, Tiền bối Thánh cấp Tà Tông ở bên ngoài Vũ Kỹ Các khom người hô to:

- Triệu lão!

Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh của Triệu lão lăng không xuất hiện. Triệu lão khẽ cười nhìn hắn hỏi:

- Tề Lâm, sao hôm nay lại rảnh rỗi tới thăm lão đầu tử ta vậy?

Tiền bối Tà Tông Tề Lâm ngượng ngùng cười nói:


Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
- Triệu lão nói đùa, ngài không thích bị quấy rầy, vì thế ta nào dám tới gặp ngài. Nếu không phải vì mấy tên Thánh lão ở Tiên Cảnh, ta cũng không tới phiền nhiễu ngài.

Triệu lão cười cười hỏi:

- Nói đi, có chuyện gì?

- Vẫn là sự tình về Nghệ Phong, Tà Tông nhận được tin tức, Tiên Phủ đã phái Thánh cấp tiến về Huyết Sắc Thiên Đường. Chắc hẳn muốn ra tay với Nghệ Phong, tuy rằng không biết hiện giờ hắn đang ở đâu, nhưng những người tới truy lùng hắn đều là là Thánh cấp.

Tề Lâm có chút lo lắng nói.

- Ngươi nghĩ như thế nào?

Triệu lão hỏi.

- Nếu Tiên Phủ dám phái người tới thì cũng ta cũng phái Thánh cấp ra. Chỉ có điều nếu Thánh cấp ra tay thì hậu quả không giống như chuyện của Liễu Nhiên năm đó nữa rồi.

Tề Lâm nói.

Triệu lão khẽ gật đầu, trầm mặc một hồi nói:

- Tiên Cảnh không để ý tới, chúng ta cũng không cần thiết phải cố kỵ điều gì. Bọn họ muốn đấu thì chúng ta chiều, đại lục đã trầm mặc hơi lâu, cũng nên bộc phát một lần.

Tề Lâm nghe thấy Triệu lão nói như vậy, hắn thở phào một hơi:

- Hắc hắc, có những lời này của Triệu lão thì ta có thể phóng tay làm rồi.

- Ừ! Ngươi phái người tiến về Huyết Sắc Thiên Đường bảo hộ Nghệ Phong, không thể để cho hắn gặp chuyện không may, Tà Tông nhiều năm như vậy mới xuất hiện một người có đầy đủ Ngũ Hành. Đây là bảo vệ cho người giữ gìn lịch đại tổ huấn của Tà Tông. Bất quá, các ngươi cũng không thể khiến hắn quá an nhàn, không gặp nguy hiểm tới tính mạng thì không cần phải ra tay. Nghệ Phong vẫn còn đang phát triển, từ trước tới cấp bậc như thế này, nguy hiểm hắn gặp không ít, nhưng vẫn có thể vượt qua. Nếu lần này hắn không thể thì tương lai sẽ không đi được quá xa.

Triệu lão phân phó

Tề Lâm gật gật đầu:

- Ta biết rõ, ta sẽ an bài tốt. Bất quá, Nghệ Phong đạt được nguyên bộ quyển da cừu, hơn nữa còn bị nó truyền tống đi. Triệu lão, ngài hiểu biết nhiều, có phải quyển da cừu này có quan hệ với chuyện tiến vào Thánh cấp không?

Triệu lão suy nghĩ một chút rồi nói:

- Điều này ta cũng không rõ ràng lắm. Bất quá ta biết một truyền thuyết, nghe nói Viễn cổ Chí Tôn năm đó cùng các Thánh cấp của đại lục kiến tạo một nơi gọi là Trường Sinh Bí Cảnh, mà chìa khóa để tiến vào nơi đó chính là quyển da cừu trong tay của Nghệ Phong.

- Trường Sinh Bí Cảnh?

Tề Lâm ngẩn người hỏi lại.

Triệu lão lập tức cười cười nói:

- Chỉ là truyền thuyết mà thôi. Ha ha, nhưng truyền thuyết này cả đại lục chỉ có hai ba người biết.

Nghe thấy Triệu lão nói như vậy, Tề Lâm đột nhiên hỏi:

- Có lẽ cũng không phải truyền thuyết, lúc trước trong điển tịch của Tà Tông ta cũng có ghi lại. Trong một đêm toàn bộ Thánh cấp trên đại lục dường như biến mất không còn mấy người. Mà trong đêm đó, Chí Tôn Tà Tông ta cũng bị nữ nhân của chính mình giết.

Triệu lão nở nụ cười, nói với Tề Lâm:

- Ngươi tin tưởng một Chí tôn có thể bị chính nữ nhân của mình giết sao? Một người thống nhất thánh Tông, một trong những tối cường giả của đại lục, sao có thể bị nữ nhân của mình giết được?

Tề Lâm lặng lẽ cười nói:

- Tuy rằng không tin, thế nhưng trên quyển trục rõ ràng ghi lại như thế.

Triệu lão lắc đầu nói:

- Điều đó chỉ là giả mù sa mưa mà thôi, Thánh tông đời trước là nhân vật có một không hai. Không người nào có thể ngăn cản phong mang của Thánh tông. Những người khác trên đại lục chỉ có thể liên hợp để ngăn cản. Cũng chính vì cường đại như vậy mới khiến hắn lo lắng, Thánh tông đắc tội quá nhiều người. Đêm hôm đó không chỉ hắn biến mất mà toàn bộ Thánh cấp cũng vậy, Thánh tông không có họ thì sao có thể chống đỡ sự vây công của tất cả các thế lực trên đại lục. Vì thế mới nghĩ ra một biện pháp phân liệt Thánh Tông, hình thành cục diện nội đấu. Như vậy có thể khiến địch nhân buông tha địch ý, bảo tồn Thánh tông.

Tề Lâm nói:

- Khó trách tranh đấu Thánh tông chỉ dành cho các võ giả dưới Quân cấp, trên cấp bậc này không còn tham dự nữa.

Triệu lão gật đầu nói:

- Đúng là nguyên nhân này, những người đó luôn dấu kín. Sau khi tiến vào Quân cấp, tiến vào thánh thành mới thật sự là Thánh tông.

- Ha ha! Khi Lam Hinh đạt tới Quân cấp liền biết được hết thảy, khó trách không chịu an bài của Thánh lão. Tranh đấu nhiều năm như vậy, nhưng lại phát hiện cao tầng Thánh tông vẫn là một thể, sao nàng có thể thừa nhận được.

Nhớ tới hành động của Yêu Hậu, Tề Lâm nói. Chỉ có điều trong lòng đang tiêu hóa tin tức Tà Tông Chí Tôn còn chưa chết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Nói như vậy, Trường Sinh Bí Cảnh thật sự có độ tin cậy nhất định.

Nếu là thật có Trường Sinh Bí Cảnh, nói không chừng tiểu tử kia có thể tiến vào Thánh cấp.

Triệu lão lắc đầu nói:

- Trường Sinh Bí Cảnh thực sự, nhưng chưa chắc có thể khiến Nghệ Phong tiến vào Thánh cấp. Có lẽ bên trong còn có bí mật mà người khác không biết, chỉ là thứ hư vô mờ mịt như vậy, ngay cả ta cũng không thể tin.

- Được rồi, nếu hắn đạt tới Thánh cấp chúng ta cũng yên tâm hơn. Tiểu tử này có lẽ đã tức giận, trước khi đi còn tuyên bố, sau khi xuất quan sẽ huyết tẩy Huyết Sắc Thiên Đường. So với Liễu Nhiên còn hung hăng càn quấy hơn nhiều.

Tề Lâm nói.

Triệu lão lắc đầu, thầm nghĩ tiểu tử này đúng là bị chọc tới nổi giận, kĩ năng truyền thừa của Tiên Phủ cũng truyền bá khắp nơi. Tiên Phủ hiện tại hận không thể lột da lóc xương hắn. Những hành động này thực sự chọc giận đối phương, sự tình thú vị như thế khiến hắn thật cao hứng.

- Chuyện của Liễu Nhiên ngươi có ý kiến gì không?

Triệu lão đột nhiên hỏi.

Tề Lâm lập tức nở nụ cười khổ:

- Còn có thể làm gì nữa, người hắn cũng mang ra ngoài rồi. Theo lý mà nói, nữ nhân Tiên Phủ chúng ta không thể tiếp nhận, nhưng ngài cũng biết tính cách của Liễu Nhiên, nếu ép hắn e rằng hắn sẽ thoát ly khỏi tà Tông.

Triệu lão gật đầu nói:

- Đã như vậy, ngươi không cần quản nữa. Tà Tông cũng không cần nhúng tay vào, hai người họ có thể đi tới đâu thì phải xem duyên phận của họ.

Tề Lâm gật đầu, bất quá trong lòng cũng không vì vậy mà buông lỏng. Trong lòng nghĩ thầm, nếu thực lực của Nghệ Phong đạt tới Thánh cấp, chắc chắn sẽ đứng về phía sư tôn hắn. Lúc đó Liễu Nhiên nhờ và Nghệ Phong dùng lực lượng Tà Tông xử lý Tiên Cảnh thì phải làm sao?

- Đối với nữ nhân của Liễu Nhiên, ta chỉ coi trọng Hiên huyên, thế nhưng…

Mặc dù Triệu lão cũng yêu thích Liễu Nhiên, nhưng đối với chuyện hắn tìm nữ nhân trong Tiên Phủ thì trong lòng vẫn có chút oán khí. Quan niệm của hắn không cho phép Liễu Nhiên ở cùng với nữ nhân này.

- Hiên Huyên nghe nói đã trùng kích Thánh cấp, không biết thành công hay không? Ha ha, nàng may mắn đạt được một phần Thánh Ngọc Thạch.

Tề Lâm nói.

- Ừ! Nếu Hiên Huyên xuất quan, nhớ rõ gọi nàng tới gặp ta một chuyến.

Triệu lão suy nghĩ một chút rồi nói.


...