...
Nghệ Phong đang chìm đắm trong tu luyện, không biết tình hình bên ngoài, lúc này hắn đang điên cuồng thôn phệ năng lượng từ hư không hóa thành thực chất, năng lượng dũng mãnh ùa vào trong cơ thể hắn hóa thành ba cỗ, hai viên Phệ Châu mỗi viên chiếm một cỗ, còn lại một cỗ tất nhiên là bị Yêu Ngọc thôn phệ.
Yêu Ngọc hiển nhiên cực kỳ hưng phấn, tuy rằng lúc này nó đã giúp đỡ Nghệ Phong dung nhập Phệ Châu vào trong năng lượng châu, cũng không cần nó hỗ trợ nữa, thế nhưng nó vẫn không ra khỏi khí hải của Nghệ Phong, mà ở lại trong khí hải của Nghệ Phong điên cuồng thôn phệ năng lượng đang cuộn trào tuôn vào.
Ngay lúc năng lượng xung quanh như sóng biển thủy triều dũng mãnh tuôn vào trong cơ thể Nghệ Phong, tôn giả của Văn Linh Cốc đã dẫn theo một đoàn người bay lơ lửng trên vách núi, nhìn cơn lốc xoáy năng lượng khủng bố kia, ai nấy đều cảm thấy hết sức kinh ngạc, cho dù là tôn giả của Văn Linh Cốc cũng phải lộ vẻ mặt kinh hãi.
- Đây là thiếu niên đã đánh trọng thương Thiếu cốc chủ sao? Hắn lại có thể quấy động được luồng năng lượng kinh khủng như vậy, thảo nào Thiếu cốc chủ và Phong Khiếu của Phong cốc lại bị đối phương một chiêu giết chết.
Trong lòng tôn giả Văn Quyết của Văn Linh Cốc kinh hãi than thầm, bởi vì do nguyên nhân năng lượng ngăn cản, hắn cũng không cảm nhận được khí tức của Nghệ Phong chính là của thiếu niên lúc trước ở di chỉ.
- Hẳn là hắn đang đột phá! Khà khà, chỉ có thể trách mạng của tiểu tử ngươi không tốt, lúc khác không đột phá mà lại chọn ngay lúc này để đột phá, thế thì chờ chết đi!
Trong lòng Văn Quyết lẩm bẩm tự nói, ở trạng thái đột phá như thế này mà bị người khác quấy rối, hoặc là thực lực tiêu tán, hoặc là tẩu hỏa nhập ma. Nói chung, lúc này đối phó với hắn là thời gian tốt nhất.
Thế nhưng, ngay lúc đối phương tiến lên trước một bước vừa mới chuẩn bị động thủ thì một bóng người mờ ảo thoáng cái xuất hiện trên hư không, nhìn đám người trước mặt, đôi môi hồng nhuận gợi cảm khẽ mở, một lời từ chiếc miệng nhỏ nhắn đó phát ra:
- Cút!
Văn Quyết nhìn Điệp Vận Du che chắn phía trước bọn họ, trong mắt hắn bỗng cảm thấy có chút tức giận, đối với nữ nhân có sức mê hoặc đến cực điểm này của Trạm Lam đế quốc, hắn cũng từng nghe qua, chỉ bất quá, tuy đã qua nhiều ngày luôn truy sát đối phương, thế nhưng thủy chung vẫn không gặp được, bỗng nhiên lại nhìn thấy nàng, hắn nhất thời dâng lên một cảm xúc kinh diễm và cơn giận không thể kiềm chế được.
Đương nhiên, những suy nghĩ trong lòng Văn Quyết tất nhiên sẽ không biểu lộ ra ngoài, tuy rằng nữ nhân trước mặt rất có sức hút, thế nhưng bối cảnh lại không nhỏ chút nào. Tông chủ của Hộ quốc tông, lúc này Hộ quốc tông tuy đã có phần rạn nứt, nguyên khí đại thương, nhưng cũng không phải Văn Linh Cốc có thể xem thường!
Vẻ mặt Văn Quyết tươi cười nhìn sang Điệp Vận Du nói:
- Điệp tông chủ, biệt lai vô dạng!
- Hừ!
Điệp Vận Du hừ một tiếng nói tiếp:
- Lá gan của Văn Linh Cốc càng lúc càng lớn!
- Điệp tông chủ nói đùa. Cho dù Điệp tông chủ ngăn cản thế nào thì hôm nay ta cũng phải giết chết thiếu niên phía sau ngươi!
Văn Quyết cười nói, trước mặt nữ nhân này, quả thực hắn có chút cố kỵ, thế nhưng hắn không phải chỉ có một người, phía sau còn có bảy tám Vương cấp, đủ để thu thập tên thiếu niên không hề có sức chiến đấu vì đang trong trạng thái đột phá.
- Nếu ngươi dám động hắn, ta nhất định huyết tẩy Văn Linh Cốc!
Điệp Vận Du gàn từng chữ nói.
Văn Quyết chẳng thèm quan tâm đến sự uy hiếp của Điệp Vận Du:
- Ha ha! Điệp tông chủ cứ tự lo cho mình đi, dám chạy đến Nam đế quốc, lá gan cũng thật không nhỏ, chờ khi ngươi có thể sống sót ra khỏi Nam đế quốc rồi hãy nói những lời này với ta.
Điệp Vận Du cũng không phí lời vô ích với đối phương, đấu khí vận chuyển, trong lúc cánh tay huy động, toàn thân lập tức khiến cho người khác cảm thấy trìu mến và kiều diễm, nhất cử nhất động đều hết sức mê người, sức quyến rũ này như xuất phát từ trong xương cốt, toàn bộ thân thể mang đến một cảm giác nhu hoà kỳ diệu, mấy cường giải Vương cấp đứng phía sau lưng Văn Quyết, ai nấy đều cảm thấy mặt đỏ tới mang tai, miệng khát lưỡi khô, đấu khí trong cơ thể bắt đầu bạo động một cách điên cuồng, dường như đang muốn xông ra khỏi cơ thể bọn họ.
Văn Quyết cũng cảm thấy hô hấp của mình cũng dần nặng nề gấp gáp, đấu khí trong cơ thể cũng mơ hồ bắt đầu bạo động, tình trạng này khiến sắc mặt hắn đại biến, mạnh mẽ quát lớn một tiếng, âm hưởng vang vọng trong hư không, cuối cùng cũng giúp cho các cường giả sau lưng hắn kinh hãi tỉnh lại, những người tỉnh lại liền nhanh chóng khống chế đấu khí bạo động trong cơ thể, ai nấy đều không còn dám nhìn lên người Điệp Vận Du nữa, trong lòng kinh hãi vô cùng, vừa mới đối phương chỉ tùy ý có một chút cử động đã khiến cả đám bọn họ thiếu chút nữa mê muội trong đó.
- Họa thủy hại nước hại dân của Trạm Lam đế quốc quả nhiên danh bất hư truyền!
Trong lòng mọi người đồng thời cùng có ý nghĩ như vậy, cho dù là hiện tại, bọn họ cũng không thể bình ổn lại lửa dục trong cơ thể. Vưu vật xinh đẹp như vậy, thảo nào ai nấy cũng đánh giá là hoạ thuỷ hại nước hại dân.
Văn Quyết thiếu chút nữa bị thua thiệt, hắn nhìn Điệp Vận Du hừ một tiếng nói:
- Điệp tông chủ quả là hảo thủ đoạn!
- Hừ!
Điệp Vận Du thấy đối phương lại có thể vùng thoát ra khỏi mị thuật của nàng, trong lòng cũng có chút bất đắc dĩ, hừ lạnh một tiếng, đấu khí tuôn ra trên người, nhưng cũng không chủ động động thủ.
Văn Quyết thấy thế, cười ha ha một tiếng, thân ảnh hóa thành một cái bóng, hung hăng đánh một quyền mạnh mẽ về phía Điệp Vận Du:
- Các vị trưởng lão, xuất thủ giết chết tên tiểu tử này đi, Điệp Vận Du để ta chặn lại.
- Vâng! Tôn giả đại nhân!
Mấy Vương cấp đứng phía sau khom người gật đầu, bọn họ cũng cảm giác được lực thôn phệ cường đại kia, chỉ là bọn họ đã bị thiệt thòi một lần từ lần trước tại di chỉ, cho nên cường giả đạt đến ngũ giai của Văn Linh Cốc đều được trang bị đan dược chống lại lực thôn phệ mang theo trên người, đây cũng là để phòng bị trong tương lai khi chạm mặt với thiếu niên này, hiện tại đúng lúc lấy ra sử dụng!
Sau khi bọn họ nuốt đan dược vào, nhưng nếu muốn hoàn toàn ngăn trở lực thôn phệ của Phệ Châu tất nhiên là vọng tưởng, chẳng qua muốn đến trước mặt Nghệ Phong, quấy rối đối phương đột phá thì lại có thể dễ dàng làm được.
Điệp Vận Du nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đại biến. Vừa định ngăn cản nhóm người, lại bị văn Quyết quấn chặt lấy không buông. Bị một Tôn cấp quấn lấy, Điệp Vận Du căn bản không có thời gian thoát thân ngăn cản.
- Ha ha... Ngươi yên tâm, chỉ cần giết chết hắn, ta tự nhiên sẽ thả ngươi đi!
Thế công của Văn Quyết càng lúc càng mạnh mẽ, nhìn các cường giả trong cốc của mình cách thiếu niên kia càng lúc càng gần, hắn càng vui vẻ trong lòng.
- Chết đi!
Một Vương cấp ngũ giai cuối cùng cũng đến bên người Nghệ Phong, hắn hét lớn một tiếng, trên mặt mang theo vẻ hung tàn và hưng phấn, đấu khí tuôn ra thân trên quyền, một quyền hung hăng oanh kích vào ngực Nghệ Phong.
- Nghệ Phong...
Điệp Vận Du hét khàn cả giọng, đấu khí toàn thân bùng nổ tuôn ra, đánh thẳng đến Văn Quyết, thế nhưng cũng đã không kịp nữa rồi.
Phụt...
Đúng như mọi người dự liệu, tiếng ói máu vang lên hết sức rõ ràng, thế nhưng điều khiến cho mọi người phải trừng mắt ngạc nhiên chính là, kẻ thổ huyết bay ngược ra ngoài lại là người vừa mới oanh kích đánh Nghệ Phong, thân thể hắn vẽ thành một đường cong, lưu lại một vòi máu, hung hăng đập mạnh vào vách núi.
Cảnh này khiến tất cả mọi người, bao gồm cả Điệp Vận Du cũng phải sửng sốt, ai nấy đều giương mắt nhìn chăm chú vào Nghệ Phong, nhưng phát hiện Nghệ Phong không chút thay đổi, vẫn nhắm chặt hai mắt thôn phệ năng lượng, mật độ năng lượng thôn phệ kinh khủng khiến cho bọn họ cảm thấy chấn động.
- Có chuyện gì xảy ra?
Một cường giả bỗng nhiên vô cớ bị đánh trọng thương, khiến cho những người vốn đang tiến công về phía Nghệ Phong phải dừng tay, ai nấy đưa mắt nhìn nhau, vốn tưởng rằng Nghệ Phong đã tỉnh lại, thế nhưng hai mắt đang đóng chặt của Nghệ Phong chứng tỏ rằng vừa rồi tuyệt đối không phải Nghệ Phong xuất thủ.
Lúc mọi người ở đây còn đang nghi hoặc, Yêu Ngọc vốn cực nhỏ bỗng bắt đầu trương phồng lên, chỉ trong chốc lát, thân thể nó liền to bằng bắp tay.
Ngao...
Một tiếng gầm tựa long ngâm mạnh mẽ vang lên, trong tiếng gầm có một cỗ bá khí, bá khí này vang vọng trong hư không, khiến mọi người cảm thấy áp lực nặng nề, áp lực này cho dù là Điệp Vận Du hay Văn Quyết cũng đều bị ảnh hưởng, hai người phải thi triển đấu khí mới khó khăn chống đỡ lại được.
Nhìn ma thú bỗng chốc xuất hiện một cách quỷ dị, các cường giả của Văn Linh Cốc đều quay đầu nhìn về phía Văn Quyết, rất hiển nhiên tình trạng của Vương cấp ngũ giai vừa rồi chính là do con ma thú này gây ra.
Trên mặt Văn Quyết đồng thời cũng biến đổi bất định, loại ma thú có thể khiến hắn cũng cảm thấy bị ảnh hưởng, thực lực thấp nhất cũng là lục giai đỉnh phong. Ma thú lục giai đỉnh phong, cho dù là Vương cấp đỉnh phong cũng không phải đối thủ của nó.
Văn Quyết tức giận mắng một tiếng:
- Chết tiệt... Tiểu tử này tìm đâu ra sủng vật thế này, có sủng vật như vậy, hắn còn cần phải né tránh khắp nơi sao?
Điệp Vận Du nhìn đôi mắt trong suốt lấp lánh vô cùng mỹ lệ của Yêu Ngọc, trên mặt tràn đầy vẻ mừng rỡ.
Văn Quyết cả giận nói:
- Mọi người cùng nhau xuất thủ, quyết phải giết chết đối phương!
Hắn cũng không tin, một con ma thú lại có thể ngăn trở nhiều Vương cấp như vậy, trong những Vương cấp này cũng có không ít Vương cấp cao giai.
Trong nháy mắt khi Văn Quyết nói xong, Nghệ Phong vốn đang ngồi xếp bằng thì bổng nhiên chậm rãi đứng lên.
Giũa sự mừng rỡ hiện lên trong đôi mắt của Điệp Vận Du, Nghệ Phong cũng không mở mắt như nàng nghĩ, mà ngược lại đứng trên mỏm đá nhô ra đánh chưởng pháp. Bộ chưởng pháp mềm mại này khhiến mọi người vừa nhìn thấy liền sửng sốt, cho dù là người già trăm tuổi đánh ra cũng có lực hơn hắn.
Loại chưởng pháp này đánh ra không phải chỉ để mất mặt xấu hổ sao?
Chỉ có hai người Điệp Vận Du và Văn Quyết mới đủ thực lực nhìn thấy được sự bất phàm trong đó, hai người nhíu mày, không rõ Nghệ Phong đang làm gì.
Điều duy nhất có thể nhìn thấy chính là, linh khí vốn đang xoay tròn trong hư không, càng lúc càng ồ ạt chui vào trong cơ thể của Nghệ Phong, theo nắm tay uyển chuyển nhẹ nhàng của Nghệ Phong, khí tức của Nghệ Phong cũng đang tăng lên một cách nhanh chóng, rất nhanh liền khôi phục lại trạng thái ngũ giai đỉnh phong của hắn.
Thế nhưng, sự tăng vọt này cũng không dừng lại, năng lượng trong hư không giống như sóng triều vẫn điên cuồng dũng mãnh ùa vào, năng lượng kéo đến như một cơn lốc khiến Yêu Ngọc cực kỳ hưng phấn, nó lại gầm lên một tiếng, há mồm thôn phệ.
Nghệ Phong đang chìm đắm trong chưởng pháp thái cực, lực lượng trong cơ thể cũng đồng thời tăng lên nhanh chóng, hai viên Phệ Châu trong khí hải dung hợp càng nhiều, thực lực của hắn tăng thêm cũng càng nhanh.
Lục giai... Thất giai... Bát giai...
Trong khoảng thời gian ngắn, thực lực của Nghệ Phong lại có thể tăng vọt lên ba giai cùng một lúc, Nghệ Phong cũng không vì vậy mà ngừng lại, vẫn điên cuồng thôn phệ năng lượng. Cảm giác thăng cấp nhanh chóng này khiến Nghệ Phong sung sướng như muốn hét lên, sảng khoái như ngồi trên đầu tên lửa. Lỗ chân lông toàn thân giãn ra!
Thôn phệ nhanh chóng đến bậc này khiến cho mọi người kinh hãi, bọn họ tất nhiên cũng nhận thấy được khí tức Nghệ Phong tăng cao, thế nhưng sự tăng vọt này bọn họ không có đủ năng lực để ngăn cản, ngoài con ma thú thủ hộ kia ra, lực thôn phệ bùng phát kia cũng không phải thứ mà đan dược của bọn họ có thể chống lại được.
- Hợp...
Nghệ Phong đột nhiên quát to một tiếng, hai viên Phệ Châu cuối cùng cũng hoàn toàn dung hợp vào nhau, Nghệ Phong lúc này, thực lực cũng tăng lên đến cấp tám đỉnh phong một cách biến thái. Nghệ Phong muốn cố gắng tiếp tục đột phá, thế nhưng đã không còn Phệ Châu giúp sức, cho nên cuối cùng cũng không thể bức phá bình cảnh này.
Cảm giác uất ức này khiến Nghệ Phong quát to:
- Yêu Ngọc, giúp ta một tay!
Theo tiếng hô hoán của Nghệ Phong, đuôi Yêu Ngọc bỗng nhiên biến lớn, năng lượng trong hư không bị đuôi của nó ngưng tụ lại, trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, sau đó nó hung hăng đẩy mạnh về phía Nghệ Phong, một cổ lực lượng đánh vào trong cơ thể Nghệ Phong.
Phụt...
Nghệ Phong phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời tựa hồ có một tiếng xé rách vang lên, năng lượng vốn đã ngừng tuôn vào trong cơ thể Nghệ Phong lại lần nữa tiếp tục tuôn vào.
Mà lúc này, Nghệ Phong cũng mở mắt ra, nhìn thẳng vào Văn Quyết đang đứng trước mặt, trong mắt có một tia máu:
- Liễu lão già, truy sát bản thiếu rất sung sướng phải không?
Năng lượng của Yêu Ngọc không ngừng dũng mãnh vào trong cơ thể Nghệ Phong như trước, loại đề thăng này rất thoải mái. Cảm giác thoải mái khiến Nghệ Phong muốn ngâm vào trong đó, Nghệ Phong chỉnh lại thắt lưng, xương cốt trên người rung động, cảm giác thoải mái làm Nghệ Phong muốn ngửa mặt lên trời huýt dài.
Tất cả mọi người chăm chú nhìn vào trên trụ đá, một người một thú quả thực biến thái tới cực điểm, không ngừng thôn phệ tất cả năng lượng mà hư không có. Chưa từng có người thấy cảnh, ở thời điểm đột phá cư nhiên còn có thể duỗi người thoải mái. Lẽ nào lúc trước lão sư mình giáo dục, thời điểm đột phá phải toàn tâm toàn ý khống chế đấu khí trong cơ thể, không thể phân tâm là giả sao?
Thiếu niên trước mặt kia, làm gì có bộ dáng sợ hãi tẩu hỏa nhập ma, vẻ tùy ý kia quả thực khiến người đố kỵ.
Năng lượng của Yêu Ngọc dũng mãnh đi vào trong cơ thể hắn, linh khí bốn phía tụ tập làm y phục hắn lay động, giống như thiên thần phiêu phiêu trong hư không, loại tư thái này khiến Văn Quyết nhìn thấy có chút hoảng hốt, cảm giác thiếu niên trước mặt là một cường giả lánh đời, khiến người khác có một cảm giác vô địch.
Mặc dù Văn Quyết biết đây là một loại ảo giác, cũng rất muốn áp chế. Thế nhưng loại ảo giác này không thể ức chế từ đáy lòng bốc lên như trước. Văn Quyết tự nhiên không biết, lúc này Nghệ Phong đã tràn đầy khí tức truyền thừa của Tà Đế, loại khí tức này dung hợp cùng Phệ Châu, ngưng tụ ở trên người Nghệ Phong, nên hắn mới xuất hiện một loại ảo giác như vậy.
Linh khí trong hư không, không ngừng lao tới như trước, bị Nghệ Phong và Yêu Ngọc thôn phệ, một người một thú thôn phệ, không có một người dám quấy nhiễu, tuy rằng biết rõ Nghệ Phong đang đột phá, thế nhưng trong lòng rất nhiều người đều biết, đối phương lúc này căn bản là không sợ mình quấy rối, tuy rằng không biết vì sao đối phương quỷ dị như vậy? Nhưng bọn hắn biết cảm giác này rất chân thật.
Đúng như bọn họ nghĩ, hiện tại Nghệ Phong rất hận vì không có người tìm đến hắn gây phiền phức, Lăng Thần Quyết không giống công pháp bình thường, vừa mới dung hợp Phệ Châu xác thực không thể quấy nhiễu, thế nhưng khi gần đột phá mà nói, căn bản là không lo lắng bị quấy rối mà tẩu hỏa nhập ma. Chỉ cần có xu thế đột phá, cho dù đang tranh đấu cùng người khác, đồng dạng cũng có thể đột phá, giống như thời điểm thu phục viên Phệ Châu thứ nhất, căn bản là không cần cố kỵ, nó tự nhiên sẽ tự hành vận chuyển đột phá.
Dưới lực lượng khổng lồ trùng kích, Nghệ Phong rất nhanh phát hiện bình cảnh bát giai bị phá tan, đi vào trình tự cửu giai, lực lượng trong cơ thể dư thừa khiến hắn chung quy nhịn không được ngâm vài câu.
Bốn giai! Cư nhiên đề cao tới bốn giai!
Nghệ Phong đồng dạng cũng cảm giác hoảng hốt, thật không ngờ dung hợp hai viên Phệ Châu sẽ kinh khủng đến trình tự như vậy. Nghệ Phong cũng thật không ngờ, dung hợp Âm Dương Phệ Châu, lực thôn phệ sản sinh đạt được một cảnh giới cực kỳ kinh khủng, loại cảnh giới này không phải hai viên Phệ Châu cộng lại có thể so sánh. Nếu như hai viên Phệ Châu cộng lại, tuyệt đối không thể kinh khủng như vậy, thế nhưng hai viên Phệ Châu dung hợp, mức độ tăng lên không chỉ mấy lần.
Nghệ Phong nguyên vốn tưởng rằng có thể may mắn đi vào bát giai là không sai biệt lắm rồi, lại thật không ngờ hai viên Phệ Châu dung hợp, trực tiếp đi vào bát giai đỉnh phong, chỉ kém một bước là có thể đột phá đến cửu giai.
Đây cũng là vì sao Nghệ Phong chịu thay Yêu Ngọc một kích, chỉ thiếu một chút, chỉ cần quán thâu một chút năng lượng là có thể phá tan cân bằng, đột phá bình cảnh. Nếu như lúc này không lợi dụng năng lượng nồng nặc kia đi vào cửu giai, sau này muốn đi vào sẽ càng thêm khó khăn.
Nên Nghệ Phong tình nguyện phun một ngụm máu, cũng muốn Yêu Ngọc đánh vào một đạo năng lượng.
Khi Nghệ Phong đi vào cửu giai, năng lượng dũng mãnh đi vào trong cơ thể Nghệ Phong cũng dần dần chậm xuống. Cùng Nghệ Phong khác nhau chính là, Yêu Ngọc lại phảng phất như không biết đủ, điên cuồng thôn phệ như trước, tuyệt không biết mệt mỏi là gì.
Tình huống như vậy khiến Nghệ Phong phải thi triển thủ ấn, để một cổ năng lượng đưa Yêu Ngọc đến bên người.
Vật nhỏ này rất quỷ dị, nguyên vốn tưởng rằng lần này dung hợp Phệ Châu sẽ cửu tử nhất sinh, thế nhưng thật không ngờ bởi vì nó gia nhập, trở thành dễ dàng cực kỳ, nhanh chóng dung nhập năng lượng Phệ Châu vào trong khí hải, nếu không phải vì Nghệ Phong dung hợp hai viên Phệ Châu tiêu tốn thời gian rất nhiều thì nó sớm cũng đã thức tỉnh rồi.
Nghĩ đến dung hợp hai viên Phệ Châu, Nghệ Phong không khỏi cảm tạ lão nhân đánh Thái Cực Quyền kiếp trước, lúc đó phụ thân Nghệ Phong nhìn hắn lớn lên nhỏ bé và yếu ớt, buộc hắn theo một vị lão nhân học tập Thái Cực Quyền, tuy rằng không học được vài phần tinh túy, thế nhưng nhìn lâu quen mắt, cũng không tính quá kém, chung quy có thể học vững vàng Thái Cực Quyền. Chỉ bất quá lúc trưởng thành thì ít khi đánh nữa.
Chuyến này lại nương Thái Cực Quyền dung hợp hai viên Phệ Châu cùng một chỗ, bởi vì dung hợp hai viên Phệ Châu, đối với Thái Cực Quyền của kiếp trước cũng đồng dạng lĩnh hội hơn rất nhiều, có thể ở tương lai không lâu sau, cũng có thể sáng tạo ra Thái Cực Quyền thích hợp cho mình cũng không nhất định.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong bật cười, đồng thời không khỏi cực kỳ bội phục đại tông sư sáng tạo môn võ này, kia mới thực sự là thiên tài.
Năng lượng trên hư không, dưới tình thế Yêu Ngọc thôn phệ kinh khủng, rốt cục cũng bị thôn phệ không sai biệt lắm, lúc này Yêu Ngọc mới duỗi lưng, hóa thành một đạo tàn ảnh, bay nhanh đến trên vai Nghệ Phong, dùng đầu cọ cọ vào mặt Nghệ Phong.
Nghệ Phong không biết Yêu Ngọc mạnh bao nhiêu, thế nhưng nghĩ đến cũng sẽ không kém hắn quá nhiều, ít nhất lần thôn phệ năng lượng này, Yêu Ngọc không thua hắn chút nào, thậm chí nhiều hơn.
- Vật nhỏ này, thật đúng là biến thái!
Nghệ Phong gảy đầu Yêu Ngọc một chút, trong vẻ bất mãn né tránh của Yêu Ngọc, lúc này mới nhìn về phía đám người Văn Quyết.
Đám người Văn Quyết nhìn Điệp Vận Du nhẹ nhàng đến bên cạnh Nghệ Phong, sắc mặt cả đám biến ảo bất định, bọn họ nhìn rất rõ ràng một màn vừa rồi, thiếu niên và Ma thú trước mặt kia, khiến bọn họ có một loại cảm giác tim đập nhanh.
Điệp Vận Du nhìn Nghệ Phong, tâm căng thẳng cũng triệt để buông lỏng xuống, nhìn Nghệ Phong nói:
- Thế nào rồi?
Nghệ Phong cười cười nói:
- So với trong tưởng tượng còn thuận lợi hơn, ít nhất, chúng ta không cần tránh né nữa.
Điệp Vận Du nghe Nghệ Phong nói, tâm tư triệt để buông lỏng, thời điểm Nghệ Phong là ngũ giai còn có thể chiến Tôn Cấp, hiện tại thực lực đề thăng, đối phương chỉ có một Tôn Cấp, một đám Vương Cấp mà thôi, còn không làm gì được hai người, ách... Còn có một Ma thú!
Nghĩ vậy, Điệp Vận Du kinh dị nhìn thoáng qua Yêu Ngọc, cực kỳ chấn động đối với việc Yêu Ngọc chỉ tùy ý là làm một ngũ giai bị thương nặng.
Nghệ Phong nhìn thoáng qua Điệp Vận Du, lập tức quay đầu nhìn về phía Văn Quyết nói:
- Mấy ngày này truy sát ta rất thoải mái, hiện tại có phải là nên trả lại cả vốn lẫn lãi hay không?
Văn Quyết còn chưa có mở miệng nói, một Vương Cấp đã nổi giận, nhìn Nghệ Phong giận dữ hét:
- Ta cũng không tin, ngươi có thể mạnh hơn được bao nhiêu, chỉ phô trương thanh thế mà thôi.
Theo tiếng rống giận của hắn, nam tử trung niên này đánh một quyền cắt hư không, hung hăng đập tới Nghệ Phong, nơi thân quyền đi qua, tiếng xé gió không ngừng vang lên, hư không gấp khúc.
- Nghệ Phong, cẩn thận, đối phương là cường giả bát giai!
Điệp Vận Du thấy Nghệ Phong cư nhiên đứng thẳng tại chỗ, động cũng không động, không khỏi nhắc nhở nói, một công kích của Vương Cấp bát giai cũng không yếu.
- Đi tìm chết...
Nam tử trung niên nhìn sắp oanh đến Nghệ Phong, trên mặt đại hỉ, đồng thời đại hỉ còn có đám người Văn Linh Cốc.
- Hừ! Cuồng vọng tự đại!
Một tiếng cười nhạt, chỉ thấy tay của Nghệ Phong chậm rãi giơ lên, đôi tay kia trắng đến nỗi làm nữ nhân cũng có chút đố kị. Bàn tay nhẹ nhàng đưa ra ngoài, không có một tia uy thế, đối chọi với một quyền bá đạo của đối phương.
- Phụt...
Khiến mọi người kinh hãi trừng mắt to, Vương Cấp bát giai của bọn họ cư nhiên bị đánh phun máu bay ngược ra ngoài, ở trên hư không lưu lại một chùm huyết vũ.
- Không nổi một kích!
Ngữ điệu đánh giá nhàn nhạt, tuy rằng thanh âm không lớn, thế nhưng lại truyện vào lỗ tai mỗi người, trong lòng cả đám thấy lạnh cả người. Một bát giai, cư nhiên bị đối phương nói không nổi một kích để hình dung, thế nhưng một màn phát sinh trước mắt, khiến bọn họ không có một tia phản bác.
Điệp Vận Du cũng bị một kích này của Nghệ Phong làm chấn động rồi, tuy rằng biết Nghệ Phong biến thái, thế nhưng thật không ngờ biến thái nhiều như vậy. Vừa rồi chỉ là một kích tùy ý của Nghệ Phong, Điệp Vận Du bỗng nhiên mọc lên một ý nghĩ mà bản thân nàng cũng không dám tin, lẽ nào Nghệ Phong đạt được Tôn Cấp?
Nghệ Phong quay qua Điệp Vận Du cười cười, quay đầu nhìn về phía Văn Quyết nói:
- Hiện tại đến phiên ngươi?
Văn Quyết nhíu mày, nhìn thiếu niên trước mặt, đáy lòng hắn cũng hối hận vạn phần, sớm biết đối phương vướng tay chân như vậy, trước đó nên gọi cốc chủ cùng nhau đến đây. Chỉ bất quá lúc này hối hận không còn kịp rồi, nhìn thẳng Nghệ Phong, Văn Quyết luôn luôn cảm giác có một khí tức quen thuộc, suy nghĩ một lúc lâu, Văn Quyết đột nhiên trừng to mắt, kinh hãi nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi là thiếu niên ở trong di chỉ kia!
- Ha ha! Ánh mắt của ngươi cũng không tệ.
Nghệ Phong cũng không phủ nhận, lúc này hắn đã không sợ hãi đối phương.
- Cư nhiên là ngươi! Lần trước cho ngươi chạy thoát thực sự là may mắn!
Văn Quyết cắn răng nói.
- Đúng! Là may mắn của ta, chỉ là lập tức sẽ biến thành bất hạnh của ngươi!
Nghệ Phong nhún nhún vai, khí tức tập trung vào Văn Quyết, rất có ý tứ động thủ.
Văn Quyết thấy Nghệ Phong cử động như vậy, sắc mặt hắn biến đổi cực kỳ khó coi, tuy rằng lúc này đối phương chỉ là hai người một thú, nhưng đều là cao thủ đứng đầu, trừ mình ra thì không có một người là đối thủ của bọn hắn, hơn nữa Điệp Vận Du trong đó, nếu như thực đấu nhau, mị thuật và đấu khí của đối phương phối hợp, hắn sẽ bị vây hạ phong.
Chuyến này, bọn họ đã bị vây hạ phong rồi.
- Lui...
Văn Quyết cũng là người quyết đoán, thực lực hai bên hơn xa nhau, hắn trầm giọng hô.
- Muốn chạy trốn? Nếu tới, vậy ở lại chỗ này đi!
Điệp Vận Du mới vừa rồi rất tức giận, lúc này thật vất vả mới tìm được chỗ phát tiết, làm sao có thể để đối phương chạy trốn, thân ảnh chợt lóe lên nghênh đón Văn Quyết, chặn đường lui của hắn.
Nghệ Phong nhìn đám Vương Cấp đang lăng không chạy tới vách núi, Nghệ Phong cười nhạt một tiếng, quay qua Yêu Ngọc hô:
- Yêu Ngọc, chặn đường chọn chúng lại, người nào đột phá, giết.
Yêu Ngọc nghe được từ giết, cực kỳ hưng phấn hóa thành một đạo hồng quang bay nhanh đến vách núi, thực lực đám người kia chỉ là Vương Cấp từ nhất đến tam giai, muốn đột phá vòng vây, đã bị móng vuốt Yêu Ngọc vỗ chết. Nguồn truyện: Truyện FULL
Mà Nghệ Phong lại lắc mình tới dưới vách núi, ngăn chặn đám người Văn Linh Cốc lủi xuống chạy trốn, đồng thời, ánh mắt của Nghệ Phong cũng chú ý tới tranh đấu của Văn Quyết, đấu khí ở trong tay cấp bách ngưng tụ.
...