Chương 1160: Rời đi


...


Luyện chế đan dược thuận lợi hơn so với trong tưởng tượng của Nghệ Phong, Nghệ Phong cũng thật không ngờ hiệu quả của Thủy Thánh Tinh lại rõ ràng như vậy. Luyện chế đan dược bát giai cư nhiên vô kinh vô hiểm liền thành công. Hơn nữa Nghệ Phong còn mơ hồ phát hiện, nguyên bản là đan dược bát giai sơ cấp, lúc gia nhập Thủy Thánh Tinh, hiệu quả gia tăng hơn gấp đôi, mơ hồ có xu thế đạt được bát giai trung cấp.

Phát hiện này khiến Nghệ Phong lúc luyện chế đan dược thất giai, hoặc nhiều hoặc ít đều gia nhập thêm Thủy Thánh Tinh.

Nghệ Phong hành động như vậy, khiến ánh mắt Yêu Hậu sáng quắc nhìn kỹ vào Nghệ Phong, không rõ nàng đang suy nghĩ điều gì. Khi Yêu Hậu thấy viên Thủy Thánh Tinh nguyên bản to cỡ nắm tay, dĩ nhiên tiêu thất mất phần ba, trên mặt thoáng hiện nét tiếu ý.

Khi Nghệ Phong luyện chế thành công loại đan dược cuối cùng, lấy Lăng Thần Quyết khôi phục sức khỏe cũng vẫn cảm giác được hư thoát. Chỉ là để Nghệ Phong an ủi, không lãng phí một loại dược liệu nào.

Yêu Hậu hiển nhiên rất thỏa mãn, cười hi hi không ngừng:

Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'

- Thật không ngờ tiểu đệ đệ lại lợi hại như vậy, đan dược sau này của Thánh Âm tông đều sẽ lưu lại cho ngươi luyện chế.

Những lời này, dọa Nghệ Phong thiếu chút ngã sấp xuống đất.

- Việc này, đến lúc đó rồi nói được không.

Nghệ Phong thầm nghĩ, sau này tuyệt đối sẽ không gặp mặt ngươi, nhìn ngươi làm sao có thể bức ép ta luyện chế đan dược.

Nghĩ vậy, trong lòng Nghệ Phong bình tĩnh lại. Nhìn trên mặt đất đều là bình ngọc chứa đan dược, nếu như là người thường thấy được nhiều đan dược cao cấp như vậy, khẳng định sẽ sinh bệnh đỏ mắt.

Cho dù là Nghệ Phong, nếu không phải là luyện chế cho Đại Nhi, thật đúng là muốn cướp hơn phân nửa. Dù sao, bất luận một viên đan dược nào trong đó, giá trị đều không chỉ là vạn kim.

- Tỷ tỷ! Thực sự có biện pháp hấp thu năng lượng của Thánh Ngọc thạch sao?

Nghệ Phong nhìn Yêu Hậu hỏi.

Yêu Hậu cũng không có gì che dấu Nghệ Phong:

- Uhm, sư tôn có bí pháp để dẫn dắt được năng lượng của Thánh Ngọc thạch vào trong cơ thể. Chỉ là thực lực Đại Nhi quá yếu, sợ không thừa nhận nổi, cho nên mới cần những đan dược này phụ trợ.

Nghệ Phong gật đầu, từ lúc luyện chế, Nghệ Phong cũng đã phát hiện, những đan dược này chủ yếu đều là giúp kinh mạch vững chắc, làm căn cơ bền vững. Chắc Yêu Hậu cố kỵ Đại Nhi không thể chịu đựng được sự thôi hóa thúc đẩy thực lực tăng vọt của Thánh Ngọc thạch.

- Lấy hiệu quả của những đan dược này, cho dù Đại Nhi nhất cử đột phá đến Quân cấp, thì kinh mạch cũng sẽ không vị phá vỡ. Có điều chút thống khổ là không thể tránh được

Nghệ Phong nói.

Yêu Hậu lắc đầu nói:

- Quân cấp không phải chỉ dựa vào năng lượng là có thể đạt được, quan trọng nhất là lĩnh ngộ năng lượng không gian. Đại Nhi có thể dựa vào Thánh Ngọc thạch, cùng với sự trợ giúp của tông môn, có thể đạt được Tôn cấp đỉnh phong thì ta cũng rất hài lòng rồi.

- Tôn cấp đỉnh phong?

Nghệ Phong bị dọa, nhìn Yêu Hậu thì thào nói:

- Không kinh khủng như vậy chứ? Chỉ cần dựa vào Thánh Ngọc thạch thì có thể đạt đến Tôn cấp đỉnh phong?

- Năm đó Thánh Chủ đời thứ nhất, dựa vào Thánh Ngọc thạch, gần như đạt tới Thần cấp chỉ có trong truyển thuyết, ngươi nói mạnh hay không mạnh? Thánh Ngọc thạch có sự thúc đẩy cực mạnh đối với công pháp của Thánh tông, nếu sở hữu năng lượng của Thánh Ngọc thạch trong cơ thể, thực lực của bản hậu có thể tăng thêm gấp đôi.

- Không có di chứng?

Nghệ Phong hỏi.

Yêu Hậu lắc đầu nói:

- Sự tình nghịch thiên như vậy, sao lại không có di chứng. Giống như Phệ Châu, lúc dung hợp cũng không phải trải qua cửu tử nhất sinh đó sao. Năng lượng của Thánh Ngọc thạch, hiệu quả đối với người trong Thánh tông còn kinh khủng hơn nhiều so với Phệ Châu đối với Nhiếp Hồn sư. Có lợi thì có hại, không cẩn thận thì kinh mạch liền vỡ nát. Cho nên mới chuẩn bị cho Đại Nhi nhiều đan dược như vậy, mục đích chính là trước khi nàng đạt được Tôn cấp đỉnh phong có thể hấp thu không chừng mực năng lượng của Thánh Ngọc thạch.

Lúc này Nghệ Phong mới bừng tỉnh, đáy lòng cũng rất lý giải. Ích lợi nhiều thì luôn mang tính phiêu lưu cao. Mà việc mà Yêu Hậu và Nghệ Phong có thể làm, cũng chính là giảm nguy hiểm đến mức thấp nhất.

- Hiện tại thực lực Đại Nhi đã đạt đến tình trạng gì?

Nghệ Phong bỗng nhiên hỏi.

- Dưới sự trợ giúp của tổ sư nàng, may mắn đã đạt đến Tôn cấp. Bằng không cũng không dám để nàng nếm thử Thánh Ngọc thạch.

Yêu Hậu nói, cho tới nay nàng không bao giờ thi triển bí pháp trợ giúp Đại Nhi tăng cao thực lực, chính là vì hai chữ căn cơ. Bằng không, lấy thiên phú của Đại Nhi, không có khả năng đến bây giờ mới đạt đến Tôn cấp.

Thiên phú của Đại Nhi, so với Nghệ Phong cũng không kém bao nhiêu. Hơn nữa Nghệ Phong trọng tổ kinh mạch vài lần, lãng phí rất nhiều thời gian. Theo lý thuyết, thực lực của Đại Nhi hẳn là mạnh hơn nhiều so với Nghệ Phong, thế nhưng không biết vì sao, tiểu tử này cư nhiên lại mạnh hơn nhiều so với Đại Nhi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Mạnh mẽ đề cao nhiều cảnh giới như vậy, không sợ đốt cháy giai đoạn sao?

Nghệ Phong hay vẫn là lo lắng.

- Có một chút nguy hiểm, chỉ là năng lượng của Thánh Ngọc thạch không ảnh hưởng đến căn cơ. Nhiều nhất cũng chỉ là lãng phí chút thời gian để củng cố căn cơ mà thôi. Lúc đạt được Quân cấp, sợ là tốn chút thời gian hơn so với người khác, bất quá cũng không sao, bản hậu tin tưởng Đại Nhi.

Yêu Hậu nói.

Nghe được tất cả tính toán của Yêu Hậu, Nghệ Phong cũng không lo lắng nữa. Tất cả đều có Yêu Hậu chu toàn, nàng là người thương yêu Đại Nhi nhất, quyết sẽ không để cho chuyện tình không hay xảy ra, Nghệ Phong nhớ tới hiệu quả kinh người của Thánh Ngọc thạch, cũng động đậy tâm tư.

Nhớ tới lời nói lúc trước của Đại Nhi, trong lòng Nghệ Phong lửa nóng. Tiểu ma nữ kia, cùng sư tôn của nàng đều là câu dẫn người.

Yêu Hậu nhìn Nghệ Phong, đột nhiên cười hì hì nói:

- Tiểu đệ đệ, hiện tại có phải là hối hận đã giao Thánh Ngọc thạch cho chúng ta?

Nghệ Phong nói rất lớn:

- Nếu như là cho người khác sẽ hối hận, chỉ là giao cho Đại… tỷ tỷ nha, nhiều nữa ta cũng bỏ được.

- Hi hi, miệng thực ngọt. Nhìn miệng ngươi ngọt như vậy, khối ngọc tỷ kia dùng còn dư lại, bản hậu sẽ để lại cho ngươi.

Yêu Hậu cười hì hì nói.

Nghệ Phong nghe vậy trực tiếp lựa chọn không nhìn. Đại Nhi, Yêu Hậu, Hiên Huyên. Ba người xài chung một khối Thánh Ngọc thạch, còn không biết có đủ cho họ không. Nghệ Phong không khỏi nghĩ những tông môn còn lại của Thánh tông thật sự may mắn, nếu như trên đời này có đủ Thánh Ngọc thạch, lấy hiệu quả của nó đối với công pháp của Thánh tông, chỉ sợ Thánh Âm tông sớm đã thống nhất Thánh tông rồi. Đương nhiên, cũng có thể đi theo con đường của Thánh Chủ đời thứ nhất, bạo thể mà chết.

Cho nên Nghệ Phong một điểm lòng tham cũng không có, nhớ tới Phệ Châu trong nhẫn. Thầm nghĩ nếu dung hợp thêm viên Phệ Châu này, chưa chắc đã kém hơn Thánh ngọc thạch.

Yêu Hậu không biết Nghệ Phong nghĩ cái gì, vung tay đem toàn bộ đan dược thu vào. Nhìn thoáng qua người mặc hắc bào nằm trên mặt đất:

- Có cần bản hậu giúp ngươi luyện chế hắn thành khôi lỗi hay không?

Nghệ Phong cười cười không nói lời nào, lúc này đã thành công hơn nửa. Hiện tại có luyện hồn pháp khôi lỗi, vừa lúc có tác dụng. Luyện chế hắn thành khôi lỗi chỉ là vấn đề thời gian, Nghệ Phong cũng không nóng nảy.

- Tiểu đệ đệ, vậy tỷ tỷ đi trước, lần sau nhìn thấy ngươi, lại cùng ngươi nói chuyện nhân sinh.

Yêu Hậu cười hì hì nói.

- Lừa đảo!

Nghệ Phong đáy lòng giận dữ:"Đừng nghĩ lừa gạt ra, ta sẽ không bao giờ bị ngươi gạt nữa."

Nghệ Phong nhìn nữ nhân yêu diễm tới cực điểm, nhất cử nhất động đều tạo nên vô số tà hỏa, Nghệ Phong cư nhiên kìm lòng không đậu hỏi:

- Thực sư?

Nghệ Phong nói xong, hận không thể tự cho mình một cái tát, khóc không ra nước mắt. Vì sao lại bị yêu tinh này mê hoặc nữa rồi?

- Hi hi…

Tiếng cười như chuông ngân không ngừng đi xa, để Nghệ Phong có chút thất thần.


...