...
- Nằm mơ!
Lưu Vĩ Chí hừ một tiếng, hàn quang trong mắt chớp động. Tuy rằng hắn không rõ châu thể kia là cái gì, nhưng chỉ cần công hiệu đó, đủ để cho hắn động tâm. Cho dù là mất toàn bộ dong binh đoàn cũng sẽ không tiếc.
Nghệ Phong thấy đối phương như thế, nghi ngờ trong lòng càng đậm hơn, Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, nhìn Lưu Vĩ Chí nói:
- Một khi đã như vậy, ngươi chết đi!
Nghệ Phong vừa nói hết chữ chết, một quyền của hắn cũng đã đập tới người Lưu Vĩ Chí. Quyền lực khổng lồ ẩn chứa năng lượng vô cùng này vừa đập tới, kình khí bay ra. Mấy người vây quanh đứng khá gần Nghệ Phong, cảm giác trên mặt như có có đao phong chém qua, từng đợt cảm giác đau đớn, không kìm lòng được lui về phía sau hai bước, mặt lộ vẻ kinh hãi nhìn đã một quyền của Nghệ Phong sắp đánh đến trước ngực Lưu Vĩ Chí.
- Hừ!
Ầm!
Lưu Vĩ Chí hừ một tiếng, đấu khí trong cơ thể hắn mạnh mẽ vận chuyển lên, một quyền hung hăng đánh về phía Nghệ Phong. Chỉ một lát sau, Nghệ Phong liền cảm giác được một lực lượng lớn lao, hung hăng đụng vào nắm tay của hắn.
Nghệ Phong cảm giác lực lượng này bao hàm bén nhọn và sắc bén, giống như có thể muốn cắt tất cả mọi thứ. Sau khi Nghệ Phong va chạm với lực lượng này, thân ảnh hắn liền lùi về phía mặt sau mấy bước, khóe miệng cũng thoáng có chút run rẩy. Lực lượng lớn lao mang theo năng lượng công kích, gần như muốn đâm thủng người hắn.
Nghệ Phong cố gắng vận chuyển đấu khí bị xua tan cảm giác đau đớn, hắn hít một hơi thật sâu. Thầm nhìn qua nắm tay có chút ửng hổng, trong lòng cũng nổi lên một ý tưởng: đây là năng lượng thuộc tính sao? Sắc bén tới mức có thể phá vỡ tất cả, hẳn là năng lượng thuộc tính kim. Quả nhiên, có được năng lượng thuộc tính thực lực sẽ có một sự biến hóa về chất. Cho dù hắn tùy ý ngăn cản một quyền, đều có thể khiến người chịu thiệt thòi lớn.
Lúc này Nghệ Phong mới hiểu được, thì ra cường giả có được năng lượng thuộc tính, so với Vương cấp bình thường mạnh hơn gấp nhiều lần như vậy. Thảo nào có người xem ngũ giai làm một điểm phân giới. Quả thật, tuy rằng điểm phân giới này không bằng giữa hai cấp bậc, nhưng so với sự khác biệt giữa một giai đã có chênh lệch một trời một vực. Nếu không có một chút thủ đoạn đặc biệt khác, dưới ngũ giai, không có khả năng vượt cấp khiêu chiến ngũ giai.
Mọi người nhìn Lưu Vĩ Chí tùy ý đánh một quyền đã khiến Nghệ Phong bắn ra, lùi lại mấy bước, sắc mặt một đám cổ quái nhìn Nghệ Phong. Kết quả như vậy, cũng không biểu hiện cho thực lực đạt được ngũ giai. Cho dù Lưu Vĩ Chí có được, lực công kích năng lượng thuộc tính kim mạnh nhất trong ngũ hành, nhưng nếu Nghệ Phong đạt được ngũ giai, đối phương không có khả năng một quyền liền đánh hắn lui lại.
Nghĩ vậy, một đám bọn họ chợt dâng lên một sự thực không dám tưởng tượng: chẳng lẽ thiếu niên này còn chưa đạt được ngũ giai sao?
Mọi người trừng mắt nhìn Nghệ Phong. Loại khả năng này khiến trong lòng bọn họ kinh hãi không thôi. Một Vương cấp chưa đến ngũ giai, đi khiêu chiến ngũ giai vậy khác gì tự tìm cái chết. Đặc biệt, còn chạy đến địa bàn của người ta. Có phải tiểu tử này kiêu ngạo quá mức hay không.
Mọi người hít một hơi thật sâu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trên người Nghệ Phong, đã thấy đối phương vẫn mặt yên lặng như nước.
- Ngươi chưa đặt tới ngũ giai sao?
Lưu Vĩ Chí nhìn nắm tay hắn, cảm nhận được lực lượng vừa rồi. Hắn cũng thất thanh hô to lên.
Lưu Vĩ Chí cảm giác lửa giận trong hắn đã thiêu đốt tới cực điểm. Một Vương cấp chưa đến ngũ giai, lại dám diễu võ dương oai ở trước mặt hắn, thậm chí giải quyết hai đội trưởng của hắn. Trong lòng mắng to hai đệ đệ phế vật của hắn, đồng thời cũng chuyển ánh mắt hung tàn ánh mắt đến trên người Nghệ Phong.
- Tiểu tạp chủng, ngươi chờ lão tử nghiền nát xương cốt của ngươi!
Khí thế của Lưu Vĩ Chí dần dần dâng cao. Năng lượng màu vàng ở trên người hắn không ngừng lưu chuyển, tản mát ra hào quang chói mắt. Khác với năng lượng màu vàng khác, Nghệ Phong cảm giác được sự sắc bén nghiền nát tất cả từ trong năng lượng này, giống như tất cả những gì ngăn cản ở trước mặt nó đều phải bị đâm phá.
Đây là thuộc tính kim, sắc bén không gì địch nổi.
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, ánh mắt cũng trở nên vô cùng thận trọng. Năng lượng thuộc tính này, khiến hắn cảm giác được tính uy hiếp lớn lao. Đấu khí ở trong cơ thể hắn chậm rãi vận chuyển, trong nháy mắt tập trung ở thân quyền. Tà Đế lực chậm rãi dung nhập trong đó. Nghệ Phong vẫn không hề động tới năng lượng Phệ Châu. Nghệ Phong muốn xem thử một chút, năng lượng thuộc tính này, có phải có thể cao hơn Tà Đế lực của hắn hay không. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tuy rằng năng lượng thuộc tính này khiến hắn cảm giác được sự kinh sợ, nhưng Nghệ Phong tin tưởng, trên đời này ngoài Phệ Châu, không có mấy thứ có thể so với Tà Đế lực. Cho dù là ngụy năng lượng Phệ Châu cũng không bằng. Bằng không ở thời điểm dung hợp Phệ Châu, ngụy Phệ Châu đã không bị cắn nuốt sạch sẽ, đến mức biến mất, mà Tà Đế lực được giữ lại hoàn hảo không tổn hao gì.
Tuy rằng Tà Đế lực trong cơ thể Nghệ Phong đã tăng thêm mấy lần so với lúc truyền thừa, nhưng khi Nghệ Phong cố gắng hết sức khu động, nhanh chóng tan mất hơn phân nửa. Tình hình như thế khiến Nghệ Phong không khỏi thở dài một hơi. Nếu đấu khí trong cơ thể hắn đều là Tà Đế lực và Phệ Châu tạo thành thì tốt biết bao. Nghĩ ra hiệu quả khủng khiếp như thế, Nghệ Phong cũng không nhịn được chặc lưỡi.
Lưu Vĩ Chí hung hăng đánh một quyền về phía Nghệ Phong. Trong mắt đầy vẻ khinh thường. Một Vương cấp còn chưa có năng lượng thuộc tính, lại mơ mộng hão huyền đối kháng với hắn. Nếu đối phương tự tìm cái chết, hắn sẽ thanh toàn.
- Đi tìm chết!
Lưu Vĩ Chí nổi giận gầm lên một tiếng. Một quyền trực tiếp đánh xuống ngực Nghệ Phong. Mọi người thấy cảnh tượng như vậy, tim không khỏi đập nhanh hơn, nhìn Nghệ Phong lại dùng nắm tay đón về phía đối phương, một đám kinh ngạc không thôi.
Có phải đầu tiểu tử này bị teo nhỏ rồi hay không, lại dám trực tiếp đụng vào quyền của hắn. Đối phương có được năng lượng thuộc tính, hơn nữa là lực công kích mạnh nhất với năng lượng thuộc tính kim.
Ầm
Hai thân quyền đối đụng vào nhau, thậm chí Nghệ Phong có thể mơ hồ nghe thấy tiếng kim loại gào rít sát bên tai, phía trên thân quyền vọt tới năng lượng khổng lồ, phá vỡ phòng ngự của hắn.
Cho dù thi triển Toái Phá tăng thêm hiệu quả, đấu khí của Nghệ Phong bị hắn đánh tan. Trong lòng Nghệ Phong vô cùng hoảng sợ, thật sự không ngờ được năng lượng thuộc tính kinh khủng như thế.
Sau khi phá vỡ đấu khí của Nghệ Phong, đánh thẳng vào Tà Đế lực phía trên thân quyền của Nghệ Phong.
- Ầm...
Năng lượng mang theo tiếng kim loại, một tầng Tà Đế lực mỏng manh của Nghệ Phong đụng vào nhau, toàn bộ hư không cũng muốn bị cắt ra. Kình khí khổng lồ thoáng bắn về phía mọi người bên cạnh, khiến bọn họ kinh hãi lui ra phía sau mấy bước.
Lúc này, hư không cũng bị cắt qua ra từng khe tối đen.
Nghệ Phong bay ngược về phía sau. Sau khi hắn chật vật đứng vững được, khóe miệng không áp chế được có chút máu chảy ra ngoài.
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt bọn họ nhìn Lưu Vĩ Chí có chút hoảng sợ. Thật sự không ngờ được một quyền lực của hắn kinh khủng như thế, không ngờ có thể sắc bén phá vỡ tất cả.
Mọi người nhìn Nghệ Phong, không nhịn được thở dài một hơi: người trẻ tuổi chính là cuồng vọng. Ngay cả ngũ giai cũng chưa đến, lại dám đến đối phó Lưu Vĩ Chí.
Mà Nghệ Phong lúc này đã đứng thẳng, áp chế khí huyết có chút cuồn cuộn trong cơ thể, lấy ra một viên đan dược bỏ vào trong miệng. Trong mắt cũng có chút vẻ bất đắc dĩ. Bằng vào một tầng Tà Đế lực mỏng manh kia, Nghệ Phong đỡ hơn phân nửa công kích của hắn. Nhưng dù sao Tà Đế lực quá thưa thớt, vẫn bị lực lượng khổng lồ tiêu hao gần hết. Dưới năng lượng này, Nghệ Phong đã chịu thiệt không lớn không nhỏ.
Nhưng không thể phủ nhận, gần là một tầng Tà Đế lực nhỏ nhất đã có hiệu quả như vậy. Thảo nào nó có thể là lực lượng truyền thừa qua nhiều thế hệ Tà Đế.
...