...
- Lăn!
Nghệ Phong nghe Đế Phá Thiên nói xong, liền gầm lên một tiếng. Đế Phá Thiên cười ha hả, thân ảnh lóe lên lập tức biến mất trong tầm mắt Nghệ Phong, hư không vang lên một câu.
- Nghệ Phong, thực lực của ngươi không tệ lắm, nhưng mà cuối cùng Tà Đế vẫn không bằng Tiên Đế. Ngươi vẫn còn kém xa đại sư huynh.
Nghệ Phong cũng không có phản ứng gì, hiện tại tinh thần của hắn đang tập trung về Tội Ác Chi Thành. Đệ đệ của Mặc Quân có thực lực Quân cấp, nếu xuất thủ với Tội Ác Chi Thành, không ai có thể chống đỡ nổi. Vừa xuất hiện ý nghĩ này, Nghệ Phong đã cảm thấy toàn thân lạnh buốt. Nghệ Phong hít sâu một hơi, chậm rãi bình ổn lại tâm tình, lập tức gọi Long Hùng tới, đưa cho Long Hùng lệnh bài Tà Đế mà lão giả đưa cho hắn.
- Trở về tìm Tam trưởng lão Thánh địa, mời hắn xuống núi một chuyến.
Tựa hồ Long Hùng cũng phát giác ra mọi chuyện có chút bất ổn, lập tức gật gật đầu. Đúng lúc Long Hùng quay đầu rời đi Nghệ Phong chợt hô lớn.
- Nếu tam trưởng lão không hạ sơn. Ngươi nói với hắn không phải là Tà tông thoát ly Thánh tông mà là ta rời khỏi Tà tông.
Lời này khiến Long Hùng chấn động. Hắn hiểu rõ những lời này đại biểu cho ý tứ gì, không khỏi trợn mắt nhìn Nghệ Phong. Nếu quyết định này truyền ra bên ngoài, tuyệt đối đủ khiến Thánh thành biến đổi kinh thiên động địa.
- Ta minh bạch, ta sẽ chuyển cáo chi tiết.
Long Hùng trả lời, sau đó quay người phản hồi thánh địa.
Lúc này, Nghệ Phong đã sớm ngưng tụ xonghai cánh đấu khí, hai cánh điên cuồng chớp động, hướng thẳng về phía Tội Ác Chi Thành. Nghệ Phong cảm thấy rất tức giận, vì cái gì thánh địa không trực tiếp đến truyền tống trận của Tội Ác Chi Thành. Sau khi Nghệ Phong tiến vào Quân cấp, tốc độ đã đạt đến cảnh giới khủng bố, nhanh không khác gì một tia chớp. Từ thánh địa đến Tội Ác Chi Thành cũng không phải là quá xa, nhưng trong cũng không thể tới trong một thời gian ngắn. Cho dù Nghệ Phong vận dụng thân pháp Mị Ảnh đến mức tận cùng, cũng phải hao tổn đúng một ngày mới có thể đến được địa phận của Tội Ác Chi Thành. Một ngày liên tục thi triển thân pháp Mị Ảnh, cho dù tốc độ khôi phục của Nghệ Phong xếp vào loại khủng bố, nhưng lúc này sắc mặt hắn cũng tràn ngập vẻ mỏi mệt.
Sau khi tiến vào địa phận Tội Ác Chi Thành, Nghệ Phong vốn chưa từng tin vào quỷ thần, lúc này cũng âm thầm cầu nguyện.
Vừa bước vào trong thành, ầm một tiếng, Nghệ Phong cảm thấy đầu óc quay cuồng, nhìn qua tông môn Hộ Quốc Tông bị tàn phá. Nghệ Phong cảm thấy lực lượng toàn thân bị rút sạch, cảm giác lạnh lẽo tràn ra từ trong lòng hắn, khuôn mặt không còn chút huyết sắc nào.
Nghệ Phong cắn chặt răng, nắm chặt nắm đấm, gân xanh nổi cuồn cuộn.
Nam tử Vương Tọa thấy khí tức của Nghệ Phong hỗn loạn, dường như có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, trong lòng hoảng hốt, lập tức hô lên.
- Nghệ Phong.
Nghệ Phong lắc đầu, nhìn nam tử Vương Tọa nói.
- Ta không sao!
Trong lúc nam tử Vương Tọa còn đang lo lắng, Nghệ Phong dần tiến sâu vào Tội Ác Chi Thành. Lúc này bên trong Tội Ác Chi Thành đã có không ít địa phương bị tàn phá, hiển nhiên đã trải qua giao chiến kịch liệt. Rất nhanh, Nghệ Phong đã xuất hiện trước phủ thành chủ. Đúng lúc này, sau lưng hắn vang lên thanh âm tràn đầy kinh hỉ, đồng thời chất chứa bi thương.
- Tiểu thiếu gia!
Nghệ Phong bất an quay đầu lại, người hô lên chính là Liễu lão. Lúc này Liễu Nhiên Thương đã già đi rất nhiều, khóe miệng còn vương vết máu chưa khô, hiển nhiên là bị thương không nhẹ. Nghệ Phong thấy cảnh này, lại nhớ tới cảnh hoang tàn trên đường đến nơi này, hắn hít sâu một hơi, cố gắng bình ổn lại tâm tình. Chuẩn bị chữa thương cho Liễu lão, đồng thời hỏi.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Liễu lão đẩy Nghệ Phong ra, sốt ruột nói.
- Lão bộc còn chịu được, tiểu thiếu gia mau đi xem thương thế của các vị tiểu thư. Bọn họ...
Liễu lão vừa nói, trái tim của Nghệ Phong đã chìm xuống tận đáy vực.
Nghệ Phong lưu lại nam tử Vương Tọa giúp Liễu lão điều tức, sau đó thân ảnh hắn đã lập tức xuất hiện bên trong phủ thành chủ. Lý U vừa nhìn thấy Nghệ Phong, đã òa khóc, rống lớn.
- Tỷ phu, huynh mau đến đây.
Nghệ Phong không để ý đến Lý U, lập tức lách qua người hắn. Phía trước là ba người được đặt nằm thẳng, sắc mặt mỗi người đều trắng bệch như tuyết. Toàn thân nhuốm đỏ vết máu, nhìn thấy mà giật mình, Nghệ Phong vừa thấy cảnh này, đầu óc lập tức biến thành trống rỗng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Liễu Mộng Nhiên, Tử Âm, Điệp Vận Du.
Nhìn qua ba nữ nhân tuyệt mĩ, tản ra khí tức cực kỳ bất ổn, khóe miệng tuôn ra máu tươi. Liễu Mộng Nhiên cùng cùng Tử Âm vừa thấy được thân ảnh Nghệ Phong, há miệng muốn nói điều gì, nhưng mà vừa hé miệng máu đã trào ra, sắc mặt lại càng thêm trắng. Khuôn mặt Nghệ Phong nổi đầy gân xanh, Lý U đứng ở bên cạnh thấy vậy, vừa muốn mở miệng nói điều gì, bên tai chợt vang lên thanh âm của Nghệ Phong.
- Lý U, ngươi ra ngoài trước. Ta giúp các nàng chữa thương.
- Vâng.
Trong lòng Lý U dâng lên hi vọng, tuy rằng hắn hiểu được, thương thế nặng như thế muốn xoay chuyển còn khó hơn lên trời. Nhưng mà đối với vị tỷ phu đã sáng tạo ra vô số kỳ tích này, hắn vẫn còn một chút hi vọng mong manh. Nghệ Phong không nói nhảm thêm lời nào nữa, kim châm như mưa rơi xuống trên người tam nữ. Đồng thời hắn liều mạng quán thâu cho tam nữ đan dược cũng dược thủy trân quý đủ khiến vô số người phải điên cuồng.
Dưới động tác này của Nghệ Phong, tuy rằng tam nữ không chảy máu nữa, nhưng khí tức vẫn vô cùng hỗn loạn, đồng thời càng ngày càng yếu đi. Kim châm trên người tam nữ không ngừng nhảy mạnh, y thuật bát giai trung cấp được hắn vận dụng đến mức tận cùng. Trên trán Nghệ Phong không ngừng nhỏ xuống mồ hôi, sử dụng điên cuồng đến bực này, ngay cả hắn cũng không chịu đựng nổi. Nhưng mà, Nghệ Phong không còn thừa hơi mà cố kỵ, nếu như lúc này có người có mặt ở nơi này, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện ra huyết dịch trong cơ thể Nghệ Phong tạo thành vô số tia nhỏ bắn ra ngoài, sau đó những tia huyết dịch này bị thiêu đốt toàn bộ, hóa thành từng đạo tinh khí tiến vào kim châm.
Nếu Ngũ trưởng lão có mặt ở nơi này, tất nhiên sẽ vô cùng hoảng sợ. Loại tinh khí chữa thương này, thiêu đốt chính là tinh huyết của y sư, chính là tánh mạng của y sư. Với tốc độ thiêu đốt điên cuồng giống như hiện tai, chỉ sợ không bao lâu sau, tinh huyết trong cơ thể Nghệ Phong sẽ khô kiệt. Quan trọng nhất, Nghệ Phong đang thi triển y thuật bát giai trung cấp, thi triển thủ pháp này cần phải lãng phí rất nhiều tinh khí. Bình thường, chỉ có cửu giai mới ngẫu nhiên sử dụng loại thủ pháp tinh khí chữa thương này.
Nhưng mà lúc này Nghệ Phong không thể quan tâm nhiều điều đến như vậy. Vừa nhìn thấy tình trạng của tam nữ, hắn đã minh bạch thương thế của tam nữ khủng bố đến mức nào. Cho dù hắn là y sư bát giai cũng đành phải bó tay. Hắn chỉ có thể sử dụng tinh khí của mình bổ sung tính mạng cho tam nữ, như vậy mới có thể tạm thời bảo vệ tính mạng cho các nàng. Vừa thấy được trên mặt Tử Âm cùng Liễu Mộng Nhiên xuất hiện một tia huyết khí, Nghệ Phong lại càng thúc đẩy đưa tinh khí vào trong thân thể các nàng. Nhưng Nghệ Phong cũng minh bạch, chỉ đưa tinh khí vào không thôi thì hoàn toàn vô dụng, đồng thời hắn cũng bắt đầu không ngừng trị liệu những vết thương khủng bố trên người tam nữ.
Lúc này sắc mặt Nghệ Phong trắng bệch, trong mắt tràn ngập sợ hãi. Biểu hiện này rất ít khi xuất hiện trên người hắn, có thể thấy được giờ phút này hắn bất lực đến cỡ nào.
...