...
- Hi hi, Thủy sư tỷ, cuộc biểu diễn đã đánh xong, vậy thử xem Lạc Nhật Kiếm của Đại Nhi thế nào?
Thi Đại Nhi thấy mỗi lần mình công kích sắc bén, đều bị đối phương đỡ được, rốt cục nàng bắt đầu thi triển kỹ năng cao giai.
Mọi người nghe Thi Đại Nhi nói, một đám thoáng ngẩn người. Vừa rồi đánh nhau gần như kiếm kiếm đều muốn lấy mạng, lại chỉ là biểu diễn thôi sao?
Mọi người hít một hơi thật sâu. Bọng họ si mê nhìn hai nữ nhân xinh đẹp trên hư không, đồng thời có chút hoảng sợ. Nữ nhân cường thế như vậy, cho dù đi theo mình, mình liệu có năng lực để chinh phục được các nàng sao?
Hai người Văn Bân và Phong Khiếu trên đài, khác với người khác chính là, dục vọng trong mắt bọn họ nồng hậu hơn. Đối với bọn họ mà nói, chinh phục nữ tử như vậy mới càng có ý nghĩa.
Lợi kiếm trong tay Thi Đại Nhi không ngừng huy động, từng đạo hào quang màu lam tập trung ở phía trên mũi kiếm của nàng. Ở phía trên mũi kiếm, dường như một quầng ánh sáng mặt trời lặn màu lam chậm rãi hiện lên.
Mặt trời lặn hiện lên, đồng thời hư không dường như ngưng tụ lại, bỗng nhiên có vẻ trầm trọng hơn vạn phần. Một mảnh hư không đều có khí tức nghiêm nghị. Mặt trời lặn màu lam không ngừng lớn mạnh, đến cuối cùng đã to bằng một bàn tay.
Nhưng vào lúc này, mặt trời lặn màu lam biến đổi mạnh mẽ. Mặt trời lặn giống như đã bị cái gì kéo, trong nháy mắt dài ra, hóa thành một đạo kiếm quang, bay như tên bắn về phía Thủy Nhược Vân.
Nơi kiếm quang đi qua, từng tiếng xé gió không dứt bên tai, từng gợn sóng không gian hiện lên trong mắt mọi người.
Mà đồng dạng, trên mặt Thủy Nhược Vân luôn luôn phong khinh vân đạm đã trở có vẻ thận trọng. Hào quang màu xanh bao trùm ở phía trên lợi kiếm của nàng. Phía trên mũi kiếm ngưng tự lại giống như có một con phi điểu, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng phượng hót.
Dường như Phi điểu thấy được uy lực của kiếm quang đang bay như tên bắn đến, kêu lên một tiếng rồi xông thẳng về phía kiếm quang. Nơi phi điểu đi qua, phong khiếu khổng lồ phá không xuất hiện, từng dòng khí phe phẩy hư không bắn ra như gió bão. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Kiếm quang và phi điểu xông vào nhau, tất cả mọi người chuẩn bị nghe có tiếng nổ, nhưng khiến mọi người bất ngờ chính là, hai bên xông vào nhau lại không phát ra chút tiếng động nào. Từng vết rách xuất hiện ở trong hư không, từng gợn sóng điên cuồng lan rộng ra bốn phía. Chỗ hai bên va chạm với nhau, hình thành một lốc xoáy năng lượng.
Sau đó điên cuồng nổ tung. Vốn bị áp lực thanh âm, dường như giờ phút này bỗng nhiên bạo phát, khiến mọi người đối phó không kịp! Đinh tai nhức óc! Thậm chí có người đã dùng tay ra sức bịt lấy lỗ tai.
Chỗ lốc xoáy nổ tung, hai đạo thân ảnh không thèm quan tâm tới kình khí đang tàn sát bừa bãi. Hai thanh lợi kiếm lại lần lượt va chạm vào nhau.
Mọi người thấy những vết rạn giống như mạng nhện xuất hiện trong không gian, một đám không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng thật sâu.
- Đây là lực lượng của các nàng sao?
Kiếm quang và phi điểu không ngừng va chạm vào nhau, không ngừng nổ tung, giống như pháo hoa năm mới, tạo ra những hào quang chói mắt ở trên hư không, đồng thời măng theo những tiếng động đinh tai nhức óc.
Đương nhiên ở trong Tàng Hoa Các, hai người này va chạm vào nhau, bên trong như chìm trong pháo hoa.
Phi điểu và mặt trời lặn tạo thành kiếm quang không ngừng lần lượt thay đổi, đều muốn hoàn toàn đánh nát đối phương. Nhưng sau khi liên tục va chạm vào nhau hơn mười lần, năng lượng phía trên mũi kiếm của hai người đã tiêu hao không còn một mảnh.
Tình hình như thế cũng không khiến hai người dừng động tác. Tay Thi Đại Nhi lại vung lên. Một đạo năng lượng trụ thô to xuất hiện phía trên lợi kiếm, quấn lấy lợi kiếm đánh về phía đối phương.
Thủy Nhược Vân thấy năng lượng khủng khiếp khí thế xông tới, không hề sợ hãi luống cuống. Lợi kiếm trong tay lại mạnh mẽ huy động. Từng kiếm ảnh phòng ngự che kín không có kẽ hở quanh nàng. Toàn bộ không gian bên trong tràn ngập năng lượng màu xanh.
Năng lượng màu lam và năng lượng màu xanh va chạm vào nhau, phát ra ra từng đạo hào quang chói mắt, nhưng dưới sự ngăn cản của năng lượng màu xanh, năng lượng màu lam căn bản không có thể đột phá phòng ngự, bị chắn ở bên ngoài kiếm ảnh.
- Hi hi, chẳng lẽ Thủy sư tỷ nghĩ dựa vào những kiếm ảnh nát vụn có thể ngăn cản Đại Nhi sao?
Thi Đại Nhi thấy lợi kiếm vẫn không thể đột phá được kiếm ảnh, bỗng nhiên nàng nở nụ cười.
- Thủy sư tỷ cũng nên cẩn thận, đừng để Đại Nhi đâm rách mặt, đến lúc đó đã có thể không ai muốn.
Thi Đại Nhi cười hì hì nói xong, đồng thời lợi kiếm lại mạnh mẽ vung lên, hào quang vốn tăng vọt biến mất không còn một mảnh, thay vào đó chỉ là một lũ kiếm quang.
- Phá...
Thi Đại Nhi hét lớn một tiếng, trong nháy mắt kiếm quang liền phá phòng ngự kiếm ảnh của Thủy Nhược Vân. Một kiếm đâm vào trung tâm.
Tim mọi người gần như ngừng đập. Một đám nhìn chăm chú vào Thủy Nhược Vân trong sân. Lợi kiếm của Thi Đại Nhi không chút ngừng nghỉ, một kiếm hung hăng đâm vào trên mặt Thủy Nhược Vân, điều này khiến nhịp tim của mọi người chậm lại vài nhịp.
Nhưng ngay khi mọi người chờ đợi máu trên mặt Thủy Nhược Vân trào ra lại phát hiện Thủy Nhược Vân hóa thành một vài tinh quang rồi biến mất.
- Tàn ảnh!
Mọi người thở phào nhẹ nhõm. Nhưng một hơi còn không có buông xuống, bọn họ lại phát hiện một kiếm mạnh mẽ đâm tới bên trái Thi Đại Nhi. Tâm bọn họ lại nhấc lên.
- Hi hi, không thể tưởng tượng được Thủy sư tỷ còn thích đánh lén!
Một tiếng cười vang lên, lợi kiếm của Thi Đại Nhi chuyển qua một góc độ không thể tưởng tượng được, đụng vào mũi kiếm của đối phương. Hai nàng đều lui ra phía sau mấy bước xa.
Nghệ Phong thấy hai nàng lại chiến đấu thành ngang tay như vậy, không khỏi kinh ngạc liếc mắt nhìn Thủy Nhược Vân một cái. Không thể tưởng tượng được bên trong kiếm ảnh của Thủy Nhược Vân, tốc độ lại tăng lên tới mức độ kinh khủng như thế, gần như có thể sánh ngang với hắn. Sợ là bộ kiếm ảnh này là một bộ công pháp đẳng cấp tương đối không thấp. Không hổ danh là Tĩnh Vân tông. Quả nhiên không thể coi thường.
Tuy nhiên Thi Đại Nhi cũng khiến Nghệ Phong kinh ngạc, một đạo kiếm quang nho nhỏ kia lại có thể đột phá phòng ngự của Thủy Nhược Vân, còn có thể ngăn được một kiếm đánh lén ẩn chứa lực lượng khủng khiếp của Thủy Nhược Vân. Không hổ danh là đệ tử do Yêu Hậu bồi dưỡng ra, quả thực không phải người thường có thể sánh bằng.
Chiêu thức ấy của hai nàng đã vượt qua rất nhiều cường giả ngũ giai.
- Thủy sư tỷ lại tiếp một đạo kiếm quang của Đại Nhi thử xem!
Tiếng cười của Thi Đại Nhi vừa vang lên, một đạo kiếm ảnh đã đâm về phía đối phương, kiếm quang thoáng nhảy lên, càng khiến hư không vặn vẹo từng đợt.
- Thi sư muội tiếp ta một kiếm thử xem!
Kiếm thế của Thủy Nhược Vân biến đổi mạnh mẽ, sau khi xẹt qua hư không vài đạo quỹ tích phức tạp, cũng bay như tên bắn về phía Thi Đại Nhi. Lực đạo xảo quyệt tàn nhẫn. Hoàn toàn ngược lại với sự bình thản vừa rồi.
Thế tấn công của hai nàng gần như không để ý tới khoảng cách không gian. Sau khi mũi kiếm đụng vào nhau, hai nàng bay ngược ra ngoài, rồi lại phi thân về phía trước, mũi kiếm lại đụng vào.
Tình hình như thế giằng co ba lần, ba lần qua đi, đấu khí trong cơ thể Thi Đại Nhi và Thủy Nhược Vân lại tăng vọt, lại đâm ra kiếm thứ tư.
Kiếm thứ tư vừa đâm ra, mọi người vì biến sắc. Một đám ôm đầu hoảng hốt. Lúc này phương hướng hai nàng đâm đều đã thay đổi. Một người đâm chính là yết hầu đối phương. Một người đâm chính là ngực đối phương.
Với tốc độ giữa hai nàng, đây hoàn toàn là đấu pháp lưỡng bại câu thương. Hơn nữa nhìn ý tứ của các nàng, hoàn toàn không hề có ý định tránh né một kiếm này. Văn Bân và Phong Khiếu đứng bật dậy. Một kiếm này bọn họ căn bản không kịp cản trở. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn một kiếm này đâm vào vị trí trọng yếu của đối phương.
Với tình hình hiện tại, cho dù các nàng muốn thay đổi phương hướng cũng đã không còn kịp.
Tất cả mọi người thật sự không ngờ được, hai nàng lại dứt khoát như vậy, cho dù phải dùng sinh mệnh cũng muốn phân ra thắng bại. Điều này khiến mọi người ở đây đều biến sắc.
...
...