...
Sau khi Nghệ Phong giết chết mấy người kia, không khí toàn bộ ngọn núi cao nhất cũng trở nên sôi động. Nghệ Phong phát hiện những cường đạo này không chỉ tìm linh khí. Hiện tại, bọn họ càng chú trọng việc tìm hắn hơn. Có biến động nhỏ, lập tức có một đám người vây quanh. Thậm chí có đôi khi là ma thú, bọn họ cũng lập tức vây tới. Khi phát hiện được thì đã xong, chỉ có thể giết chết ma thú kia, tiêu hao sức mạnh của bọn họ. Nghệ Phong từng trốn trong lùm cây khi thấy con ma thú ngũ giai đỉnh điểm này. Lần này, đám cường đạo vẫn bị nhầm xông lên. Khi bọn họ phát hiện ra thì đã muộn. Gần như trong giây lát, bọn họ đều bị con ma thú này xé nát, cung cấp bữa sáng cho nó. Cho dù là Nghệ Phong, thấy cảnh nó ăn vỡ ruột, uống máu như vậy, cũng không nhịn được hít một hơi thật sâu, thầm kêu "tàn nhẫn".
Đực biệt là Ngu Phi. Nàng nhắm mắt lại gần như không thể nhìn tiếp. Nàng nắm chặt lấy tay Nghệ Phong. Nếu là người khác, hẳn Nghệ Phong không chút nghi ngờ Ngu Phi sẽ tiến đến nghĩ cách cứu viện. nhưng tuy rằng nữ nhân này lương thiện, nhưng đầu óc cũng không phải lương thiện. Tuy rằng nhìn không được, nhưng đối với kẻ địch muốn tàn sát nàng, nàng sẽ không ngốc tới mức nghĩ cách tìm cứu viện. Về điểm này, Nghệ Phong rất thưởng thức, cũng không dám để Ngu Phi lại nhìn tiếp. Bất chợt, hắn muốn lôi kéo nàng đi về một phía khác.
Nghệ Phong ở ngọn núi cao nhất giống như đi trên lớp băng mỏng, luôn phải thật cẩn thận cố gắng không để bọn họ phát hiện. Mặc dù như thế, nhưng vẫn có người có thể phát hiện ra tung tích của bọn họ. Những người này sẽ lập tức tiến đến bao vây tấn công bọn họ. Nghệ Phong cũng không hề nương tay đối với những người này. Gần như đều lưu lại một vết máu trên yết hầu của những người chống đối hắn. tung tích của bọn họ mãnh liệt, khiến một đám người bao vây tấn công hắn phát run. Thậm chí, bọn họ đã không còn muốn nghĩ tới chuyện bao vây tấn công nữa. Bọn họ nhìn đồng bọn của mình bị ma thú xé nát, bị hắn chém một đường đầy máu tanh, trong lòng bọn họ đều cảm thấy sợ hãi.
...
Mà cùng lúc đó, ở trong một gian phòng, một nam tử trên mặt có lưu lại một vết sẹo chữ quốc, biểu tình cực kỳ dữ tợn đang trong cơn tức giận. Cái chén trong tay bị hắn hung hăng nện xuống mặt bàn. Từng mảnh nhỏ bắn ra, đồng thời tạo ra áp lực lớn đối với toàn bộ đại sảnh. Thậm chí mọi người ở trong sảnh còn nghe rõ được tiếng hít thở.
- Phế vật, ngay cả một thiếu niên và một nữ nhân cũng không giải quyết được. Các ngươi còn có thể làm cái gì, còn không bằng đi tìm chết cả đi!
Ma Tạp Tân giận dữ. Hắn thật sự không ngờ được tin tức đã phong tỏa được lâu như vậy lại để lộ ra. Nếu tin tức bị thiếu niên này truyền ra ngoài, vậy tất cả những điều bọn họ đã làm không phải sẽ trở thành vô dụng sao. Ma Tạp Tân hít một hơi thật sâu, làm Long đầu của liên minh cường đạo, nắm trong tay cường đạo của cản dãy núi này, hắn tuyệt đối không cho phép linh khí rơi vào tay người khác.
- Ác Lão Đại, nghe nói đệ đệ ngươi cũng bị thiếu niên này đâm thủng một bàn tay?
Sau khi Ma Tạp Tân phát hỏa xong, hắn hít một hơi thật sâu nhìn Ác Lão Đại đang run rẩy đứng bên cạnh.
Ác Lão Đại nghe hắn nói những lời này, sắc mặt trở nên dữ tợn khó coi, hắn cắn răng nói:
- Đúng vậy! Lão Yêu chính là bị một kiếm của tiểu tử này đâm thủng. Thù này ta nhất định phải báo!
Một câu này, khiến đại sảnh đều thầm nghĩ: hai người các ngươi bao vây tấn công cũng không là đối thủ của người ta, ngươi dùng cái gì để báo thù?
Ma Tạp Tân thấy bộ dạng Ác Lão Đại dữ tợn như vậy, nghĩ thầm đây vẫn là lần đầu tiên hắn vẫn đụng tới đả kích lớn như vậy.
- Tiểu tử kia mạnh tới mức nào? Tướng Cấp ngũ giai? Hay lục giai? Hoặc là cao hơn?
Hiện tại, Ma Tạp Tân muốn biết thực lực thực sự của Nghệ Phong, như vậy mới tiện để lên kế hoạch vây giết hắn.
- Tướng Cấp nhị giai!
Ác Lão Đại hít một hơi thật sâu, nói ra thực lực của Nghệ Phong.
- Ầm...
Lại là tiếng vỡ vụn của một cái chén nữa. Ma Tạp Tân hung hăng nện cái chén lên người Ác Lão Đại. Ác Lão Đại kêu rên thành tiếng. Hắn nổi giận nói,
- Nhị giai, mẹ ngươi, nhị giai sao? Ác Lão Đại, ngươi muốn nói dối cũng phải có chút kỹ thuật chứ. Tướng Cấp nhị giai có thể đánh bại hai người các ngươi cùng vây công sao? Cường giả nhị giai có thể né tránh được sự bao vây tấn công của chúng ta nhiều lần như vậy sao? Nhị giai có thể xuống tay sắc bén như thế, vừa ra tay chắc chắn phải chết? Ác Lão Đại, có phải ngươi có con mắt cũng như mù không?
Ma Tạp Tân dường như quá tức giận, mắng Ác Lão Đại ầm ĩ. Hiển nhiên hắn đã tức giận tới cực điểm.
Tuy rằng Ác Lão Đại thấy Ma Tạp Tân giận dữ, trợn trừng hai mắt, giống như muốn xé nát hắn, nhưng hắn không thể không nói tiếp:
- Long Đầu, thực lực của tiểu tử này chỉ tới nhị giai, còn kém hơn so với ta một bậc, nhưng tiểu tử này rất quỷ dị, đặc biệt là tốc độ, quả thực quỷ mị!
Ầm...
Lại là một cái chén hung hăng nện ở trên người Ác Lão Đại, nổi giận nói:
- Con mắt ngươi thật sự mù rồi sao? Cho dù hắn quỷ dị, chẳng lẽ nhị giai còn có thể là đối thủ của ngũ giai sao? Ác Lão Đại, ta thấy ngươi là tự tìm cái chết!
Ma Tạp Tân cũng không cho là đúng. Nhị giai sao có thể là đối thủ của ngũ giai. Hai mức độ này kém nhau quá lớn. Cho dù có vũ kỹ bù lại, lực lượng vẫn bị chênh lệch.
Ác Lão Đại thấy Ma Tạp Tân vẫn không tin, hắn cười khổ một tiếng, cũng không dám nói tiếp.
Ma Tạp Tân không nhìn Ác Lão Đại, mà là quay đầu nhìn về phía một người khác nói:
- Mạc đương gia, việc bao vây tấn công tiểu tử kia đã có chút tiến triển nào không?
Mạc đương gia lắc đầu, rất bất đắc dĩ nói:
- Hắn xuất quỷ nhập thần, rất khó phát hiện tung tích của hắn. Thỉnh thoảng phát hiện được tung tích của hắn, khi có nhiều người, hắn lập tức dẫn theo nữ nhân kia lắc mình rời khỏi. Muốn đuổi cũng đuổi không kịp. Khi ít người, gần như hắn lập tức hạ thủ hạ, không có một người nào sống sót. Trước khi chúng ta đến, hắn lại có thể chạy trốn. Quan trọng nhất, trên ngọn núi cao nhất có rất nhiều ma thú rất lợi hại. Chúng ta gióng trống khua chiêng tìm như thế, kinh động tới rất nhiều ma thú. chúng ta tổn thất rất nhiều người. Điều khiến người ta đáng giận chính là, tiểu tử này giống như đặc biệt thích đẩy người của chúng ta vào sào huyệt của ma thú!
Ma Tạp Tân nghe Mạc đương gia nói vậy, hắn hít một hơi thật sâu, lập tức thản nhiên nói:
- Được rồi, không dùng Nhân Cấp và cường giả Sư Cấp vào chuyện của thiếu niên này. Cho dù bọn họ gặp phải tiểu tử này cũng chỉ có thể bị giết chết. Ta xem tiểu tử này ít nhất có thực lực lục giai. Ngay cả bao nhiêu người đang ngồi ở đây, cũng không thấy có mấy người có thể đối kháng với hắn. Chúng ta lần này gặp phải phiền toái lớn! Tuy nhiên, nhất định phải giết chết tiểu tử này ở ngọn núi cao nhất, không thể để hắn truyền tin tức ra ngoài.
Mọi người nghe Ma Tạp Tân đánh giá thực lực Nghệ Phong là lục giai, tất cả đều hít một hơi thật sâu. Quả thật, trong bọn họ không có mấy người có thể đối kháng được với thực lực lục giai!
Ác Lão Yêu khép miệng, mở miệng, muốn nói cái gì, nhưng vẫn đành phải nhịn xuống.
- Long Đầu, chúng ta nên làm như thế nào?
Mạc đương gia thật cẩn thận hỏi.
- Các ngươi tạo thành ba đội, do Sư Cấp cao giai kết hợp với các ngươi. Nếu thấy tiểu tử kia liền vây giết. Rốt cục vẫn phải để những thành viên có thực lực thấp đi tìm linh khí. Nguồn: http://truyenfull.vn
Ma Tạp Tân phân phó.
Mạc đương gia nhíu mày nói:
- Toàn bộ ngọn núi cao nhất lớn như vậy, chỉ có ba đội tìm tiểu tử này cũng sẽ phiền phức.
Ma Tạp Tân nói:
- Mỗi đội quản lý một khu vực, sau đó chia tổ thành mỗi khu vực nhỏ. Khoảng cách giữa các tổ không thể quá lớn. Khi một tổ khác phát ra tín hiệu, lấy tốc độ nhanh nhất chạy về phía đó để tập hợp với đội. Với thực lực Sư Cấp cao giai. Các ngươi suy nghĩ lại xem có thể chế trụ hắn càng lâu càng tốt, sau đó trong khoảng thời gian này, các tổ bên cạnh cũng đã chạy tới nơi.
Mạc đương gia thấy Ma Tạp Tân phân phó như vậy, hắn gật đầu, kế hoạch này là có thể thực hiện được.
- Được rồi! Ta hi vọng các ngươi sẽ cho ta một tin tức tốt. Đều xuống đi!
Ma Tạp Tân cũng rất tức giận. Tin tức này truyền ra, linh khí sẽ không có phần của hắn, hắn cũng không cho rằng hắn có thể ngăn chặn được tên biến thái này!
...