Chương 835: Phong Khiếu ra tay


...


Nhìn hai nàng lại đối chiến, Nghệ Phong có chút bất đắc dĩ, vừa định ra tay, thì một câu nói lại vang lên:
- Không biết các hạ có phải là Nghệ Phong Đế Quân?
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía trên đài cao, thấy khuôn mặt Lợi Lang tươi cười nhìn hắn dò hỏi.
Nghệ Phong vừa lục tìm trong đầu thông tin của người này, không khỏi nghi hoặc hỏi:
- Ngươi biết ta?
- Ha ha, thanh danh Đế Quân, cao tầng đế quốc chẳng có ai là không biết. Ta từng may mắn nghe đại ca nói qua về Đế Quân một lần.
Lợi Lang cười vang nói.
Nghệ Phong nghe Lợi Lang nói như vậy, thật ra cũng không bất ngờ. Mặc dù thanh danh của hắn không nổi trội trong giai tầng thấp của đế quốc, nhưng tất cả những người từng qua đại biến cao tầng Đế Đô đều rõ ràng, sợ là tất cả mọi người đã suy đoán được, đế quốc biến đổi nhanh như vậy không tránh khỏi có quan hệ với hắn.
- Nếu Đế Quân nguyện ý, không bằng ngồi ở trên đài cao quan sát trận quyết đấu này. Đế Quân thấy thế nào?
Lợi Lang đề nghị nói.
Nghệ Phong quay đầu thoáng nhìn về phía Thủy Nhược Vân và tiểu ma nữ, thấy hai bên đang quấn lấy nhau giao đấu, hai nàng có thực lực tương đương, chỉ cần không thi triển đấu pháp lưỡng bại câu thương, thật ra không cần lo lắng cho an toàn của các nàng.
- Làm phiền!
Thân ảnh Nghệ Phong giống như hóa thành một chiếc lá rụng, thân hình nhẹ nhàng phiêu phiêu lên đài. Lợi Lang sớm đã sắp xếp một chỗ ngồi ngay bên cạnh hắn. Nghệ Phong không khách khí, trực tiếp ngồi xuống.
Nghệ Phong vừa ngồi xuống liền phát hiện hai ánh mắt căm thù nhìn mình, Nghệ Phong thoáng nhíu mày. Tất nhiên hắn biết hai ánh mắt này là ai. Tuy nhiên điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc là, còn có một ánh mắt nghiền ngẫm, là vị Hỏa công tử không đứng về phe nào kia.
Nghệ Phong quay đầu nhìn hắn một cái, hắn khẽ cười với Nghệ Phong liền chuyển ánh mắt sang nơi khác.
- Ha ha, không thể tưởng tượng được Đế Quân sẽ đến Bàn Long Cổ Thành. Ngược lại là Lợi gia chúng ta chiêu đãi không chu toàn.
Lợi Lang cười nói.
Nghệ Phong khẽ cười nói:
- Lợi Lang đại nhân nói quá lời. Chẳng qua ta muốn mượn Truyền Tống Trận của Bàn Long Cổ Thành một chút, cho nên mới lưu lại ở trong này.
- Việc ấy rất nhỏ. Khi nào Đế Quân muốn dùng Truyền Tống Trận, chỉ cần thông báo với ta, ta chắc chắn sẽ tự mình đưa Đế Quân đi.
Lợi Lang cười ha ha.
- Cảm ơn!
Nghệ Phong nói lời cảm tạ với Lợi Lang, ánh mắt vẫn cười nhìn Lợi Lang, chờ đợi một câu sau của Lợi Lang.
Quả nhiên dưới cái nhìn chăm chú của Nghệ Phong, Lợi Lang nói thẳng:
- Không biết Đế Quân nghĩ thế nào về trận tỷ thí giữa Thủy tiên tử và Tiểu ma... Thánh nữ. Ngài cảm thấy ai sẽ thắng?
Nghệ Phong mỉm cười, thầm nghĩ sợ là hồ ly này muốn tìm hiểu hắn đứng về phía nào. Dù sao, người hiểu nội tình đại biến của Đế Đô đều không dám xem thường Nghệ Phong.
- Ha ha, cái này ta thật sự không biết.
Nghệ Phong cười ha ha nói.
Lợi Lang nghe Nghệ Phong nói như vậy, hắn thoáng nhíu mày, suy nghĩ một chút hạ giọng nói thẳng:
- Vậy ta hỏi thẳng Đế Quân đi, Đế Quân sẽ đứng ở phía nào?
Nghệ Phong khẽ cười, ngắm nhìn hai thân ảnh mỹ lệ giữa sân, khẽ cười nói:
- Một là huynh đệ kết nghĩa của ta, một là nữ nhân của ta. Nếu Lợi Lang đại nhân được chọn, ngài sẽ chọn bên nào vậy?
Lợi Lang sửng sốt, ngay lập tức cười khổ nói:
- Đúng là Đế Quân từ chối cho ý kiến. Tuy nhiên Thiếu tông chủ Thánh Âm Tông thật sự là nữ nhân của Đế Quân sao? Ha ha, vậy áp lực của Đế Quân rất lớn. Nữ nhân này, không phải là người dễ chinh phục như vậy, đứng phía sau là một quái vật lớn.
Nghệ Phong mỉm cười nói:
- Đúng là có chút phiền toái! Tuy nhiên nam nhân còn có thể sợ chút phiền toái này sao?
Lợi Lang nghe Nghệ Phong nói, hắn cười phá lên. Nhìn Thi Đại Nhi trong sân, cho dù với định lực của hắn cũng không nhịn được có vài tia lửa bốc lên lên. Tuy nhiên Lợi Lang hiểu rất rõ, nữ nhân như vậy, hắn không thể đụng chạm. Bằng không chết như thế nào cũng không biết. Về điểm này, Lợi Lang cực kỳ khâm phục Nghệ Phong. Biết rõ Thi Đại Nhi là cánh tay lớn của Ma Tông, người nối nghiệp Thánh Âm Tông, lại còn dám nhúng chàm.
Nghệ Phong nhìn Lợi Lang, bỗng nhiên mở miệng nói:
- Chuyện của nàng cùng với chuyện của Long Thiên, ta mặc kệ.
Lợi Lang nghe Nghệ Phong nói, lập tức sáng tỏ lập trường của Nghệ Phong, hắn khom người thi lễ với Nghệ Phong nói:
- Cảm ơn Đế Quân báo cho biết!
Nghệ Phong mỉm cười, nhìn Thi Đại Nhi. Hắn không tin Thi Đại Nhi sẽ có thiện tâm giúp Long Minh. Yêu Hậu và Thi Đại Nhi đều là người thích ăn tươi nuốt sống. Nghệ Phong không tính toán tiến vào trong đó.
Về phần Long Thiên, Nghệ Phong nghĩ tới, miệng hắn không khỏi có mỉm cười. Hắn không phải hi vọng cuộc sống có kích tình sao? Trường hợp đế quốc hiện nay, đủ phát huy kích tình cho hắn. Huống chi, Long Thiên không hy vọng Nghệ Phong giúp hắn. Đúng như Nghệ Phong nói, hợp tác giữa hai người bọn họ, vậy cuối cùng sẽ là ai làm chủ ai làm phụ?
- Nếu Đế Quân đã nói vậy, chúng ta xem trận đấu trong sân đi!
Lợi Lang cười nhìn Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong quay đầu thoáng nhìn về phía Lợi Lang không nhanh không chậm nói:
- Thật ra chủ ý của Bàn Long thành chủ rất hay!
- Ha ha...
Lợi Lang ngượng ngùng mỉm cười, thấy Nghệ Phong nhìn thấu ý đại ca hắn, hắn thoáng có chút xấu hổ.
- Đại ca của ta chỉ vì không thể lựa chọn được, mới dùng phương pháp này mà thôi.
Lợi Lang giải thích nói.
Nghệ Phong không nói gì nữa. Thật ra chủ ý này hay, tuy nhiên chỉ có thể sử dụng một lần mà thôi. Cho dù hai nàng không phân ra thắng bại, Bàn Long Cổ Thành này nhất định phải lựa chọn đứng thành hàng. Nghệ Phong không tin Long Thiên sẽ có kiên nhẫn tốt như vậy. Nếu đối phương thật sự chối từ, sợ là sẽ xua binh qua.
Lúc này, tam hoàng tử đã không phải là hoàng tử, mà nắm trong tay một nửa lực lượng đế vương của đế quốc. Hắn muốn đối phó một thành trì không nghe lời cũng không khó. Tuy rằng thành trì này dân phong dũng mãnh, hơn nữa thực lực thành chủ siêu cường. Nguồn: http://truyenfull.vn
Trong sân, Thủy Nhược Vân và Thi Đại Nhi dường như lại đánh ra hoa lửa. Kỹ năng cao giai không ngừng thi triển ra, thoáng như pháo hoa không ngừng nổ trên hư không. Góc độ lợi kiếm của hai nàng xẹt qua càng ngày càng xảo quyệt. Mỗi một kiếm đều sát tới thân thể đối phương. Chỉ cần có một chút sai lầm, sợ là bên trong thân thể đối phương liền mở một lỗ máu.
Nghệ Phong cau mày nhìn cảnh tượng này. Ngay cả hắn nhìn thấy cũng hết hồn. Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, bỗng nhiên nhìn Lợi Lang nói:
- Trở về nói cho thành chủ ngươi biết, trận tỷ thí hôm nay, hai nàng ngang tay. Bảo hắn tìm chủ ý khác.
Khi Lợi Lang còn chưa kịp phản ứng, thân ảnh Nghệ Phong lại vọt đến trong hư không. Hai đóa Liên Hoa nhỏ màu lam xuất hiện trước mũi kiếm của hai nàng, sau đó mạnh mẽ bạo liệt, uy lực bạo phát. Trong nháy mắt đã khiến hai nàng phải ngừng bước. Hai nàng dùng đấu khí ngăn cản lực đánh vào.
- Cũng đánh đủ rồi, quay trở về đi. Trận tỷ thí hôm nay ngang tay!
Nghệ Phong nhìn hai nàng thản nhiên nói.
- Phong ca ca, nhưng ta...
Thi Đại Nhi có chút bất mãn nhìn Nghệ Phong nói.
- Ta nói đủ rồi!
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Thi Đại Nhi, giọng điệu có chút lãnh đạm nói.
Thi Đại Nhi thấy bộ dạng Nghệ Phong như vậy, nàng bĩu môi, bất mãn nói thầm:
- Đủ rồi thì đủ rồi, cần gì phải hung dữ với người ta. Hừ, bại hoại!
Thủy Nhược Vân cau mày nói:
- Có phải Nghệ Phong sư huynh quản quá rộng hay không?
Nghệ Phong nhìn Thủy Nhược Vân thản nhiên nói:
- Nếu nàng cảm thấy không hài lòng, ta có thể cùng đánh với nàng một trận. Hẳn là lần trước nàng vẫn không phục.
Thủy Nhược Vân nghe Nghệ Phong nói như vậy, sắc mặt nàng thoáng thay đổi, vừa định nói chuyện, lại bị một câu nói ngắt lời:
- Ha ha, nếu ngươi có hứng thú này, ta đây chiến đấu cùng ngươi một trận. Ngươi thấy thế nào?
Nói xong, một đạo thân ảnh bay xuống trên trường giác đấu. Nhìn đạo nhân ảnh kia, phía dưới đều ồ lên một mảnh.

...