...
Lại là lần thứ hai đột phá tu vi, từ Luyện Khí kỳ tầng bốn đến Luyện Khí kỳ tầng năm.
Tu vi tăng hai cấp liên tiếp.
Tăng một mạch từ Luyện Khí kỳ tầng ba đến Luyện Khí kỳ tầng năm.
Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
Sức mạnh linh thức tăng gấp đôi, đạt đến chín mét.
Cuối cùng Càn Khôn Tạo Hóa Quyết trong cơ thể cũng dừng lại.
Mà một kiếm của người Đảo Quốc mặc đồ đen cách Dương Bách Xuyên ba thước.
Đột nhiên Dương Bách Xuyên mở hai mắt ra, hai tia sáng trong hai mắt như b ắn ra, dọa người Đảo Quốc mặc đồ đen run lên, cơ thể như cứng ngắc.
“Đ ĩ mẹ mày ~”
Dương Bách Xuyên chửi, kiếm Đồ Long trong tay đưa từ dưới lên, chém về phía người Đảo Quốc mặc đồ đen.
“Phụt ~” Tiếng như tấm giẻ rách bị lưỡi dao sắc nhọn đâm thủng vang lên.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, không khí tràn mập mùi máu tươi.
Người Đảo Quốc mặc đồ đen trước mặt Dương Bách Xuyên bị anh chém một kiếm từ dưới lên, bổ thành hai nửa bằng nhau, đống nội tạng rơi trên đất, còn chưa kịp kêu lên.
Một kiếm giế t chết võ cổ giả Ám Kình tầng tám, còn là một người Đảo Quốc, cuối cùng trong lòng Dương Bách Xuyên cũng phun ra một ngụm xả giận.
Trước đó khi bị thằng nhóc kia chế giễu, Dương Bách Xuyên nhịn xuống, cũng may nhịn cũng có ích.
Một lần tăng lên hai tầng.
Trong lòng anh khẽ nói: “Ông già, lần sau cách chiến đấu uất ức này, đánh chết tôi cũng không làm.”
Nhớ lại lúc trước bị người mặc đồ đen đánh hộc máu, sư phụ Vân Thiên Tà nói cho anh, trong lòng Dương Bách Xuyên bội phục ông cụ nhà anh.
Lúc ấy sau khi Dương Bách Xuyên hộc máu, trước tiên lập tức tìm sư phụ xin cứu viện, muốn sư phụ dùng thần thức oai hùng của ông hù dọa người mặc đồ đen một chút, nhân cơ hội giế t chết thằng nhóc Đảo Quốc.
Thật ra là muốn để sư phụ ra tay trấn áp.
Dương Bách Xuyên không tin chuyện sư phụ nói thần hồn không trọn vẹn của ông ấy chỉ có thể dùng để hù dọa người khác.
Nếu anh tin thì anh đúng là một tên ngốc.
Ngẫm lại đường đường là Thập Nhị Kiếp Tán Tiên chí tôn của Tu Chân giới, dù chỉ còn lại chút nguyên thần tàn tạ, há có thể không có cách bảo toàn tính mạng?
Nếu thật sự là không có cách, sao ông già nhà mình có thể bình yên vô sự bị nhốt trong bình Càn Khôn vạn năm chứ?
Cho nên ngoài miệng Dương Bách Xuyên ngoài miệng tin lời sư phụ nói thần thức của ông ấy chỉ có thể dùng để hù dọa người khác, nhưng trong lòng vẫn không tin.
Cho dù là thần hồn bị tàn phá, dựa vào thần thức của Thập Nhị Kiếp Tán Tiên của ông già này, đối phó với võ cổ giả phàm nhân giới một chút cũng không có vấn đề gì.
Dương Bách Xuyên đang nghĩ, nói như vậy thì sư phụ sợ anh ỷ lại quá mức vào ông, từ đó sẽ nhác tu luyện.
...