...
Bay thẳng xuống thì không thực tế cho lắm, bởi vì Lý Phượng Ngọc đã nói ở đây không thể phi hành, Dương Bách Xuyên cũng không định bay xuống, dù sao thì ai mà biết dưới mây mù này có cái gì hay không, hơn nữa nhìn sâu không thấy đáy, hắn luôn có cảm giác sợ hãi với những nơi mình không biết rõ, đi dọc xuống theo sườn núi thì vẫn an toàn hơn một chút.
Ít nhất thì cũng ổn định hơn, dù sao thì hắn và Thương Vũ Tình đều là tu chân giả, không cần thiết phải dùng tới dây thừng, bám vào vách đá trên núi là có thể trực tiếp đi xuống.
“Cẩn thận chút, chúng ta xuống núi.” Sau khi dặn dò Thương Vũ Tình một tiếng, Dương Bách Xuyên dẫn đầu leo xuống trước.
Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
...
May mà không phải vách núi thẳng đứng, các lớp đá được sắp xếp theo trình tự, đủ để mượn lực. Sau nửa tiếng, hai người đã xuống được chừng bốn – năm mươi trượng, nhưng vẫn không thể nhìn thấy được bất kỳ tình huống gì ở phía dưới, xung quanh mây mù dày đặc, bọn họ chỉ đành tiếp đi xuống.
Một, hai, ba canh giờ trôi qua vẫn không có gì thay đổi, có điều mây mù đã mỏng hơn nhiều.
Leo chừng sáu canh giờ, Dương Bách Xuyên đoán hắn và Thương Vũ Tình đã leo được bảy – tám trăm trượng, lúc này nhìn xuống phía dưới đã không còn mây mù nữa, bọn họ có thể nhìn thấy ánh sáng lờ mờ, cũng không biết là thứ gì.
Dù sao thì vẫn còn khoảng hai trăm trượng nữa.
Nhưng đối với Dương Bách Xuyên và Thương Vũ Tình thì giống như nhìn thấy tia hy vọng, bởi vì bọn họ biết mình sắp xuống mặt đất rồi.
Càng đi xuống, ánh sáng càng mờ, sau nửa canh giờ, cuối cùng hai người cũng tới gần mặt đất.
Lúc này, Dương Bách Xuyên và Thương Vũ Tình đã thấy rõ toàn bộ khung cảnh dưới chân núi.
Đây quả thật là Ngũ Hành Chi Địa.
Hai người cũng nhìn thấy cảnh tượng vô cùng chấn động.
Được xưng là Ngũ Hành Chi Địa bởi vì nơi đây có thể hộ tụ đủ năm loại linh khí của đất trời.
Năm loại linh khí này chính là: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.
Bất cứ tu chân giả nào đều hiểu rõ, ngũ hành khống chế lẫn nhau, chỉ cần thiếu đi một loại đều sẽ không ổn định.
Khoảng cách chỉ còn hơn mười trượng, Dương Bách Xuyên xem xét địa hình phía dưới, hắn cũng cảm nhận được sự cân bằng tuyệt vời của khí ngũ hành trong thiên địa, ngũ hành quả thật tương sinh tương khắc, không ngừng chuyển động hình thành một địa hình riêng biệt.
Xuống phía dưới hơn mười thước, nơi này giống như một trốn bồng lai tiên cảnh.
Chính xác mà nói, đây chính là thế giới khổng lồ bên dưới thung lũng, nhìn qua bề mặt diện tích thì khó có thể nhìn thấy được cảnh vật xung quanh, nhưng nơi này không hề nhỏ, sương mù dày đặc bao phủ che đậy địa hình, không thể nhìn rõ rốt cuộc lớn như thế nào.
Dương Bách Xuyên ước lượng diện tích mình có thể nhìn được, ít nhất cũng phải mấy dặm lý.
Hoa cỏ cây cối cành lá sum xuê, nổi bật là những đại thụ che trời, có những gốc phải bảy tám người ôm không hết, ngay cả cỏ dại cũng cao tới mấy mét, nơi này giống như một thế giới có sức sống vô hạn.
Ở giữa không trung, Dương Bách Xuyên nhìn thấy được, có núi đá, thảm thực vật, suối nước nóng với sương mù dày đặc, hồ nước màu xanh biếc.
Quả đúng là hội tụ đủ năm linh khí của đất trời.
Giật mình, Dương Bách Xuyên và Thương Vũ Tình nhanh chóng leo xuống.
Nhìn qua thì thung lung này giống như một hình tròn lớn có đủ năm loại linh khí, hoặc nói đúng hơn thì hoàn cảnh địa hình đặc thù ở nơi này đã sinh ra ngũ hành chi linh.
Dương Bách Xuyên và Thương Vũ Tình tiếp đất trong một cánh rừng ở dưới thung lũng.
Bọn họ có thể cảm nhận được linh khí ở nơi này vô cùng nồng đậm, nhiều hơn gấp mấy lần thế giới bên ngoài, nhưng năm loại linh khí đan xen với nhau, người bình thường sẽ không dám hấp thụ loại linh khí này, bởi vì giới hạn về thể chất và công pháp, chắc chắn sẽ xung đột với nhau.
Dương Bách Xuyên là một ngoại lệ, Càn Khôn Tạo Hóa Quyết giúp hắn có ưu thế tuyệt đối ở nơi này, cộng thêm cơ thể vốn là ngũ hành, hắn có thể hấp thụ bất cứ lực lượng nào, Dương Bách Xuyên vận công hấp thu thiên địa linh khí ở thung lũng như không biết chán, lỗ chân lông cũng dãn nở ra, hắn chưa bao giờ cảm thấy dễ chịu như lúc này.
Đến nỗi Thương Vũ Tình nhìn hắn giống như nhìn thấy quái vật, nàng không dám hấp thụ ngũ khí ở nơi này, bửi vì thể chất và công pháp của nàng bị giới hạn, một khi hấp thụ ngũ khí vào cơ thể không đúng cách thì sẽ trở thành tai họa.
Thương Vũ Tình có chút hâm mộ vị tổ sư thúc này.
Càng ngày nàng càng cảm thấy hắn giống như một tên quái vật, hơn nữa còn rất thần bí.
...