Chương 2836


...

Khi Nguyên Thần Huyễn tung một chưởng tới, Thẩm Dạ còn tưởng đó là đòn tấn công bình thường. Lúc chuẩn bị đỡ chiêu, ông ta lại phát hiện ra đó là độc. Bấy giờ ông ta mới nhận ra Nguyên Thần Huyễn là độc tu, nhưng đã muộn rồi. Thẩm Dạ hoa mắt chóng mặt ngã ra đất, toàn thân mất hết sức lực.

Lúc này nhìn Nguyên Thần Huyễn từng bước đi tới, Thẩm Dạ cũng hoảng sợ, trong mắt xuất hiện cảm xúc sợ hãi. Ông ta cầm chặt bùa Long Lân, nhìn Nguyên Thần Huyễn đi tới...

"Ngươi... ta là cháu trai của đại trưởng lão Thần Phù Linh Tông. Nếu ngươi dám giết ta thì cứ chờ chết đi!" Hiện tại Thẩm Dạ rối như tơ vò. Sau khi trúng độc, ông ta thôi động công pháp trong cơ thể để loại bỏ khí độc, đồng thời buông lời uy hiếp. Thật ra không phải ông ta ngây thơ, mà là đang kéo dài thời gian.

Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'

Điều khiến Thẩm Dạ sốc hơn cả là lực sinh mệnh mạnh mẽ của Phong m Dương. Bởi vì bùa Long Lân của ông ta là chí bảo trấn phái của Thần Phù Linh Tông, nếu không phải ông ta là cháu trai của đại trưởng lão Thần Phù Linh Tông thì lần này vào Thái Hoang Tinh Hải, ông nội sẽ không cho ông ta mượn bùa Long Lân để bảo vệ tính mạng.

Thẩm Dạ biết rõ hơn ai hết uy lực của bùa Long Lân. Đây là chí bảo vô thượng do tổ sư gia của Thần Phù Linh Tông dùng vảy Chân Long luyện chế ra. Dưới uy lực mà ông ta thôi động, cho dù là tu sĩ Đại Thừa kỳ cũng bị giết biến thành mảnh vụn chứ đừng nói chi đến Độ Kiếp đại viên mãn.

Nhưng đối phương bị uy lực của vảy rồng cuốn đi cũng chỉ bị thương nặng chứ không chết.

Làm sao mà Thẩm Dạ không kinh ngạc cho được?

Còn độc của lão già kia nữa. Sau khi độc thâm nhập vào cơ thể, Thẩm Dạ phát hiện khí độc trong người vô cùng khó xử lý, vượt quá tưởng tượng của ông ta.

Thẩm Dạ không thể nào hiểu nổi tại sao mình không luyện hóa được độc của một tu sĩ Độ Kiếp đại viên mãn.

Phải biết rằng trong cơ thể ông ta có một tấm bùa hộ mệnh do đại trưởng lão phong ấn, độc bình thường không có chuyện không luyện hóa được.

Nguyên Thần Huyễn đi từng bước tới, nhìn từ trên cao xuống, đứng trước mặt Thẩm Dạ và chậm rãi giải đáp nghi vấn trong lòng ông ta.

"Nhãi ranh không luyện hóa được khí độc trong người đúng không?" Nguyên Thần Huyễn cười gằn.

Lão ta dừng lại giây lát rồi tiếp tục nói: "Hai chúng ta là Địa Tiên tam chuyển. Muốn luyện hóa khí độc của lão phu, trừ khi ngươi là cảnh giới Phi Thăng, nếu không thì... chờ chết đi."

Thẩm Dạ run lên, hét thất thanh: "Các ngươi là lão quái vật từ lá chắn pháp tắc sang đây?"

"Ngươi đoán xem?" Nguyên Thần Huyễn cười khẩy.

Cuối cùng Thẩm Dạ đã hiểu. Thì ra đối phương là Địa Tiên tam chuyển, hèn chi bùa Long Lân không giết được bọn họ, hèn chi độc khí xâm nhập vào cơ thể nhưng ông ta không luyện hóa được...

Thì ra là Địa Tiên tam chuyển...

Nguyên Thần Huyễn cất giọng lạnh như băng: "Trong truyền thuyết bùa Long Lân của Thần Phù Linh Tông chỉ có ba tấm, có thể sử dụng vô hạn, bên trong chứa sức mạnh của Chân Long. Hơn nữa, người thôi động tinh huyết mạnh mẽ thì có thể thi triển uy lực chém giết tiên nhân.

Nghe nói tấm bùa Long Lân thứ nhất đã mất tích mấy nghìn năm, hiện tại Thần Phù Linh Tông chỉ còn hai tấm bùa Long Lân. Một tấm do đại thánh chủ quản lý, tấm còn lại do đại trưởng lão đứng đầu truyền thừa. Thằng nhãi nhà ngươi nói mình là cháu trai của đại trưởng lão Thần Phù Linh Tông, trong tay có bùa Long Lân, xem ra ngươi không nói dối. Giết ngươi quả thật hơi phiền phức.

Nhưng không giết ngươi thì càng phiền phức hơn. Bây giờ lão phu tiễn ngươi lên đường. Chí bảo như bùa Long Lân ở trong tay ngươi không được thích hợp, lão phu sẽ bảo quản thay ngươi..."

Nói đến đây, Nguyên Thần Huyễn thình lình ra tay giết Thẩm Dạ.

Trong mắt Thẩm Dạ lóe lên vẻ tàn nhẫn. Ông ta biết hôm nay mình chắc chắn phải chết, cho nên dứt khoát kích nổ mệnh phù trong người mình.

"Lão già chết tiệt muốn giết ta á, đừng hòng! Dù phải chết ta cũng kéo ngươi làm đệm lưng."

Sau khi Thẩm Dạ cắn răng nghiến lợi kích nổ mệnh phù, ông ta bỗng phun một ngụm máu lên tấm bùa Long Lân trong tay.

Ầm!

Thẩm Dạ là tu sĩ Độ Kiếp hậu kỳ, tất nhiên không phải tay mơ. Ông ta biết Nguyên Thần Huyễn sẽ không tha cho mình. Khi thấy Nguyên Thần Huyễn ra tay với mình, ông ta lập tức kích nổ mệnh phù, truyền toàn bộ sức mạnh vào trong bùa Long Lân.

Một giây sau, huyết quang phóng ra.

Nguyên Thần Huyễn đang vung quyền giết người, trông thấy cảnh này lão ta lập tức hét lên, trên người xuất hiện một bộ chiến giáp. Ánh sáng bắ n ra, lão ta lùi về sau.

...