...
Phòng tắm có diện tích năm mươi mét vuông, không tính là nhỏ.
Bên trong có mọt chiếc giường không biết làm từ da lông của yêu thú gì, màu vàng đất hơi tối, lông trên bề mặt vô cùng mềm mại khiến người ta vừa nhìn đã muốn nằm trên đó ngủ một giấc.
Ở một bên khác là một cái hồ dài khoảng chín mét, rộng tầm ba mét, bốc khói trắng nghi ngút, vừa nhìn đã biết là hồ tắm. Tên họ Dương nào đó cảm nhận một lát, quả nhiên bên trong có mùi linh dược nồng đậm, Nguyễn Linh Hoa không lừa hắn.
Hồ tắm lớn như vậy có thể bơi bên trong, đúng là rất tuyệt.
Cả hồ tắm được chế tạo từ ngọc trắng, trông rất có đẳng cấp. Linh khí bốc lên không ngừng tụ lại không tan, hít thở cũng thấy thoải mái.
Dịch vụ không kém gì câu lạc bộ cao cấp ở phàm giới, nhưng đối tượng là người tu chân nên tất nhiên về chất lượng có khác biệt. Tắm kiểu này có lợi cho cơ thể và tu vi, đương nhiên tên họ Dương nào đó sẽ không bỏ qua.
Ngay khi tên họ Dương nào đó chuẩn bị cởi quần áo đi vào tắm thỏa thích, phía sau vang lên tiếng bước chân.
"Ai vậy?"
Dương Bách Xuyên hỏi theo phản xạ. Hắn quay lại nhìn, suýt thì chảy máu mũi.
Chỉ thấy bốn tiểu yêu tinh xinh đẹp đi đến.
"Xuân, Hạ, Thu, Đông bái kiến tiền bối. Chúng ta đến phục vụ tiền bối tắm rửa, xin tiền bối cởi đồ."
Bốn tiểu yêu tinh yểu điệu đồng loạt khom người, đồng thanh nói.
Trong mắt Dương Bách Xuyên, bốn người họ thật sự là tiểu yêu tinh, bởi vì trên người họ là yêu khí chứ không phải chân khí.
Không biết bản thể là yêu tinh gì, Dương Bách Xuyên cũng không tiện kiểm tra. Ở Tu Chân Giới, dò xét tu vi và cơ thể đối phương khi chưa có sự cho phép là điều tối kỵ.
Bốn nữ yêu tinh yểu điệu có vòng eo thon nhỏ, gương mặt xinh đẹp quyến rũ, ăn mặc hở hang, thật sự khiến tên họ Dương nào đó phun máu. Hắn không ngờ quán trọ tinh thần còn có trò này...
Nhất thời Dương Bách Xuyên đứng ngây ra đó, không biết phải làm sao.
Có bốn tiểu yêu tinh yểu điệu phục vụ hắn tắm rửa, đây là... hình ảnh quá mức khảo nghiệm mỗi người đàn ông.
Tuy nhiên... tên họ Dương nào đó tự dưng cảm thấy không quen.
Hắn không nói rõ được đó là cảm giác gì. Mặc dù hắn thích mỹ nhân, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp phải trường hợp công khai như thế này.
Hơn nữa, trong lúc hắn ngây người, bốn tiểu yêu tinh đã cởi đồ, trên người chỉ còn một cái yếm. Tên họ Dương nào đó nhìn thân hình linh hoạt và quyến rũ của bốn tiểu yêu tinh, không kìm được nuốt nước miếng.
Đây... đây là dụ dỗ anh đây phạm tội mà!
Sau đó, bốn tiểu yêu tinh bước tới, bắt đầu nhanh nhẹn cởi áo cho hắn.
Trong lúc Dương Bách Xuyên ngây người, bốn tiểu yêu tinh đã thuần thục cởi hết quần áo cho hắn. Tên họ Dương nào đó trần như nhộng, mơ mơ màng màng bị kéo tới hồ tắm.
Một đôi tay mềm mại bóng bẩy chạm vào người hắn.
Toàn thân tên họ Dương nào đó như bị điện giật.
Đột nhiên hắn giật mình choàng tỉnh, vội vàng tránh khỏi bốn tiểu yêu nũng nịu: "Khụ khụ... À ờm, bốn người các ngươi ra ngoài đi, ta không quen có người tắm cho ta."
Nhìn bốn gương mặt vẫn còn nét non nớt, Dương Bách Xuyên lập tức biết được tại sao mình lại thấy không quen.
Hắn không phải thánh nhân, nhưng cũng hiểu quán trọ sắp xếp như vậy là có ý gì.
Mặc dù họ là bốn cô gái Yêu tộc, nhưng nhìn tướng mạo cũng chỉ mới mười ba mười bốn tuổi. Hơn nữa, yêu đan trong người họ đều bị phong ấn. Dương Bách Xuyên suy nghĩ chốc lát là biết họ bị quán trọ bắt cóc hoặc là thông qua các phương thức khác giam cầm để làm kinh doanh.
Trong mắt hắn, họ chỉ là bốn đứa trẻ. Hắn là người chứ không phải yêu thú, hắn không ra tay được.
"Cầu xin tiền bối rủ lòng thương, đừng đuổi chúng ta đi có được không? Đại nhân đã nói nếu chúng ta không làm cho khách hài lòng thì sẽ băm nát chúng ta làm đồ ăn. Hôm nay chúng ta mới hoàn thành huấn luyện đi tiếp khách, nếu không làm được thì cả bốn chúng ta chết chắc. Cầu xin tiền bối đừng đuổi chúng ta, để cho chúng ta phục vụ tiền bối tắm rửa."."
Một người trong số họ lên tiếng cầu xin.
Ba cô gái khác cũng rưng rưng nước mắt cầu xin.
...