Chương 3372: Thoáng cái đã mười năm trôi qua...


...

Đối với hắn mà nói, mỗi một lần chỉnh lý tốt cảnh giới là một lần tẩy lễ và củng cố, khỏi cần nói cũng biết ích lợi cho việc tu luyện sau này.

Khi chuẩn bị tiến vào rừng Ngộ Đạo, Dương Bách Xuyên tìm Lục Yên Chi, muốn truyền dạy cho nàng cấm chế tiến vào điện Thành Tiên, sau này hai địa điểm quan trọng là điện Thành Tiên và rừng Ngộ Đạo sẽ do Lục Yên Chi trông coi, như vậy thì Dương Bách Xuyên mới yên tâm.

Dù sao hiện giờ Vân Môn Tiên Cảnh cũng mới thành lập, chỉ có hắn và Lục Yên Chi là Nhân tộc, hơn năm vạn thành viên khác đều là yêu tu.

"Sơn Chi, ta sắp vào rừng Ngộ Đạo, nàng..."

Đùng đoàng!

Dương Bách Xuyên còn chưa nói xong, trên trời vang lên từng đợt sấm.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên thì thấy mây đen giăng kín bầu trời.

Cảnh tượng này rất quen thuộc với Dương Bách Xuyên, rõ ràng là kiếp vân.

Mà sắc mặt Lục Yên Chi cũng trở nên nặng nề.

"Dương đại ca, thiên kiếp của ta tới rồi..." Lục Yên Chi cười khổ.

"Đừng nói nữa, chuẩn bị độ kiếp đi." Hiện tại Lục Yên Chi cũng là là Độ Kiếp sơ kỳ. Trước đây nàng và hắn cùng tiến vào Thái Hoang, tu luyện trong Thái Hoang trăm năm.

Khi mới ra ngoài, thiên kiếp của Dương Bách Xuyên tới sớm nhất. Lúc đó hắn còn nghĩ sao Lục Yên Chi và các yêu tu không có thiên kiếp giáng xuống.

Bây giờ xem ra không phải không có, mà là tới muộn.

Đối với mỗi tu sĩ mà nói, đại thiên kiếp là áp lực vô cùng nặng nề.

Lục Yên Chi vội vàng bay ra khỏi Vân Lôi Phong, chuẩn bị độ kiếp.

Thật ra không có gì phải chuẩn bị cả, lúc ở Thái Hoang nàng đã chuẩn bị xong rồi.

...

Lục Yên Chi đứng trong một khu vực có tầm nhìn rộng rãi ở Vân Môn Tiên Cảnh, tay cầm pháp trượng Vạn Linh, chuẩn bị tâm lý sẵn sàng chờ lôi kiếp giáng xuống.

Dương Bách Xuyên và một đám yêu tu đứng đằng xa quan sát.

Ngẩng đầu nhìn trời, kiếp vân vẫn đang ấp ủ, đã đạt đến cấp bậc Tam Cửu thiên kiếp Tam Cửu.

...

Một canh giờ sau, kiếp vân xuất hiện sáu vòng mới dừng lại, mỗi vòng tượng trưng cho một kiếp, Lục Yên Chi là thiên kiếp Lục Cửu.

Ở Tu Chân Giới, thiên kiếp Lục Cửu cũng được xếp vào cấp bậc thiên kiếp cấp bậc cao, tất nhiên so với quái thai như Dương Bách Xuyên thì không tính, nhưng cũng không phải là thiên kiếp đẳng cấp nhỏ.

Đùng đoàng... Roẹt...

Cuối cùng thì đạo lôi kiếp thứ nhất cũng đánh vào người Lục Yên Chi.

Cùng lúc đó, Lục Yên Chi vung tay, pháp trượng Vạn Linh phát ra ánh sáng màu xanh biếc, đánh tan đạo lôi kiếp thứ nhất.

Dương Bách Xuyên thấy vậy, rốt cuộc cũng yên tâm hơn nhiều.

So với uy lực thiên kiếp Cửu Cửu của hắn thì trong mắt tên họ Dương nào đó, thiên kiếp Lục Cửu của Lục Yên Chi không hề có uy lực.

Hắn lẳng lặng đứng đằng xa quan sát. Khi độ thiên kiếp không ai giúp được gì, chỉ có thể dựa vào chính mình.

...

Một tháng sau, Lục Yên Chi thành công vượt qua thiên kiếp Lục Cửu. Mặc dù đạo lôi kiếp cuối cùng khiến nàng bị thương nặng, nhưng dù sao nàng cũng là Độc Thể Ách Nan trời sinh, có uy lực thủ đoạn không tầm thường, nên đã chống đỡ được lôi kiếp.

Sau khi thiên kiếp tan đi, vết thương của Lục Yên Chi hồi phục ngay lập tức, đến cuối cùng thiên kiếp chắc chắn sẽ quay trở lại chữa khỏi vết thương cho người độ kiếp.

Điều đáng mừng là mặc dù Lục Yên Chi không biến thái như Dương Bách Xuyên từ Độ Kiếp sơ kỳ đạt tới Đại Thừa, nhưng cảnh giới tu vi nhảy lên hai cảnh giới nhỏ, đạt đến Độ Kiếp hậu kỳ.

Hai người trò chuyện một lúc, sau đó Dương Bách Xuyên mới tiến vào rừng Ngộ Đạo.

Thoáng cái đã mười năm trôi qua...

...