Chương 3066


...

Nàng chặt chín đuôi, biến bọn ta thành chín khảo nghiệm, cuối cùng người thông qua chín khảo nghiệm là có thể tiến vào nơi chứa đựng bảo tàng của chủ nhân Thiên Yêu.

Đương nhiên đây không phải là điểm mấu chốt, quan trọng là theo như lời mà ngươi đã nói, bọn ta chính là chín cái đuôi, là một phần trên bản thể Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương, cuối cùng muốn mở được bảo tàng của chủ nhân Thiên Yêu, bọn ta cần phải quay trở lại bức tượng đá này…

Mà… Một khi như vậy, bọn ta sẽ tan biến mãi mãi, thật ra bức tượng đá này là một chiếc chìa khóa dùng để mở bảo tàng của chủ nhân Thiên Yêu, một chiếc chìa khóa chứa đựng lực lượng của Cửu Vĩ Thiên Yêu.

Cuối cùng, sau khi mở được bảo tàng của chủ nhân Thiên Yêu, lực lượng trên tượng đá sẽ hao hết, tan biến thẳng vào đất trời, bọn ta cũng sẽ biến mất không còn một mảnh.

Tàn khốc như vậy, đổi lại là ngươi, ngươi có cam tâm không… Ha ha, sợ là tiểu đệ đệ ngươi cũng sẽ không đâu phải không?

Cũng may… Giữa những năm tháng vô tận ấy bọn ta đã sinh ra ý thức, cho nên tất cả những chuyện này vẫn có thể thay đổi được. Chỉ cần có người tiến vào, bọn ta sẽ bắt người đó thay thế cho bọn ta, hiến tế tinh huyết, cuối cùng mở ra bảo tàng.

Ha ha ha… Sau đó sao, bảo tàng sẽ thuộc về tỷ muội bọn ta, chẳng lẽ ngươi cho rằng bảo tàng của hành cung Thiên Yêu dễ lấy như vậy thật chắc?

Tiểu đệ đệ yên tâm đi, ngươi không phải là người cuối cùng đâu, bên ngoài đã có người tới rồi, bọn họ cũng sẽ trở thành tế phẩm giống như ngươi thôi.

Chỉ cần có đủ tế phẩm, kích thích tượng đá mở ra bảo tàng của chủ nhân Thiên Yêu, đương nhiên tỷ muội bọn ta sẽ không phải chịu sự trói buộc của Thiên Đạo giống như bị nguyền rủa nữa, có thể rời khỏi nơi này rồi. Nói gì thì nói, ngươi cũng là ân nhân của bọn ta, nhưng đáng tiếc, rốt cuộc thì ngươi cũng phải trở thành tế phẩm.

Được rồi, những gì cần nói thì ta đã nói hết, nếu bản thân ngươi không muốn, vậy bọn ta đành phải đích thân ra tay thôi…”

Sau khi nữ tử áo tím dứt lời, nàng ta nở một nụ cười quái dị với Dương Bách Xuyên, đột nhiên hừ lạnh nói: “Ra tay…”

âm cuối kết thúc, chín nữ tử đồng thời khua khoắng hai tay.

Dương Bách Xuyên tưởng rằng các nàng đang sử dụng thần thông cường đại nào đó để tấn công mình, lập tức lùi về phía sau.

Nhưng ngay sau đó hắn lại phát hiện, chín muội tử hồ yêu không hề sử dụng bất kỳ thần thông nào để tấn công hắn mà chỉ thi triển một loại thủ quyết kỳ quặc nào đó, các nàng đứng yên tại chỗ hoàn toàn không di chuyển.

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên phát hiện cảnh tượng bốn phía đột nhiên vặn vẹo…

Trong chớp mắt, trời đất thay đổi, bốn phía xuất hiện lửa cháy hừng hực, mặt đất dưới chân cũng bắt đầu vọt ra ngọn lửa, trở nên vô cùng nóng bỏng.

Hắn bị ngọn lửa vô tận bao vây, bốn phương tám hướng đều là lửa cháy.

Dương Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng vỗ nhẹ cánh chim Thiên Ưng ở sau lưng, bay lên cao, muốn lao ra ngoài.

Nhưng mà hắn bay lên rồi mới phát hiện, hình như mình đang ở trong một cái lò luyện đan, hoàn toàn không thể bay ra ngoài được.

Hơn nữa ngọn lửa trong không khí càng ngày càng lớn, hắn đành phải đáp xuống mặt đất.

Đúng lúc này, chợt nghe thấy tiếng cười của nữ tử áo tím vang vọng khắp không gian: “Tiểu đệ đệ đừng giãy giụa nữa, nơi này là bên trong Phần Thiên Lô, ngươi không có chỗ để trốn cũng chẳng có chỗ để thoát đâu, cứ từ từ chờ bị luyện hóa đi…”

Sắc mặt của Dương Bách Xuyên trở nên khó coi, tuy rằng hắn không biết Phần Thiên Lô là cái thứ gì, nhưng sau khi cảm thụ một lúc thì hắn cũng đã cảm nhận được đây không phải là một ngọn lửa bình thường, nhiệt độ của nó cực kỳ cao.

Hắn không ngờ chín muội tử hồ yêu lại không tấn công mình, ngược lại còn làm phép nhốt hắn ở trong cái thứ được gọi là Phần Thiên Lô này, muốn luyện hóa hắn.

Dương Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng, kiếm Đồ Long trong tay, chuẩn bị sử dụng bạo lực phá vỡ Phần Thiên Lô để thoát ra ngoài.

Khắp không gian đều là ngọn lửa, Dương Bách Xuyên vận chuyển chân khí chống cự ngọn lửa, tạm thời còn chưa uy hiếp đến hắn.

Ngay sau đó, chém một kiếm vào hư không, phát ra một kiếm mạnh nhất của mình.

Nhưng một kiếm này giống như đá chìm đáy biển, không bốc lên nổi chút bọt nước.

Dương Bách Xuyên không tin, chuẩn bị chém ra kiếm thứ hai.

...