...
Thế mà vẫn bị Thái Huyền Tông bắt đi, nhưng cũng may lần đó có sự hiện diện của hai trận pháp đại sư là Dương Vấn Thiên và Mạnh Trường Thanh nên trên thực tế đã có rất nhiều người trốn được khỏi thành Ngân Hà. Tiếc thay lần đó bọn họ vẫn mất đi tận hơn một nghìn đệ tử, nguyên nhân là để kéo dài thời gian cho nhóm Lưu Tích Kỳ chạy trốn. Cuối cùng Thái Huyền Tông bắt được mấy trăm người, cũng giết rất nhiều đệ tử Vân Môn.
Đợt thứ ba là do hai chị em Lục Tuyết Hi dẫn đội, đi cùng có Triệu Nam, Độc Cô Vô Tình cũng như rất nhiều cô gái khác. Họ mang theo tám nghìn đệ tử Vân Môn tới Tu Chân Giới. Lần này có rất nhiều đệ tử đi theo bảo hộ, cộng thêm đồng hành còn có các thế lực yêu tộc lớn ở Sơn Hải Giới cũng như Bổ Thiên Cung và bộ tộc Hải yêu, nên tính ra nhân số rất đông, lúc bị Thái Huyền Tông vây bắt, hầu hết đều trốn được khỏi thành Ngân Hà, chỉ có hơn một ngàn đệ tử Vân Môn bị tóm.
Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
Hiện tại, trong số những người còn sống sót được Dương Bách Xuyên giải cứu, có hơn một nghìn ba trăm người là đệ tử Vân Môn…
Nghe các đệ tử báo cáo lại xong, Dương Bách Xuyên khẽ thở phào.
Mấy cô gái và nhóm Lưu Tích Kỳ trốn được là chuyện tốt, nhưng cũng là chuyện xấu.
Tốt là vì nếu bị Thái Huyền Tông bắt, chưa chắc đã sống được tới bây giờ.
Xấu là do Tu Chân Giới cực kỳ lớn, trước giờ các nàng ấy chưa từng đến lần nào, chẳng biết có sinh sống nổi không nữa…?
Thế nên Dương Bách Xuyên thấy rất lo.
Sau đó, Dương Bách Xuyên lại hỏi nhóm đệ tử thứ ba bị bắt đi: “Đoàn Đoàn, Viên Viên và Tiểu Mạn Mạn có cùng tới Tu Chân Giới không?”
“Hồi bẩm môn chủ, các chủ mẫu đã hạ lệnh bảo ba vị thiếu chủ ở lại Sơn Hải Giới, nói là sau này sẽ nhờ môn chủ đến đón các thiếu chủ đi sau…” Nhóm thứ ba tới đệ tử trả lời.
“Phù…” Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm, lòng nghĩ thầm nhóm Triệu Nam đúng là cẩn thận, lỡ con trai, con gái và cháu ngoại cũng tới cùng họ thì tiêu rồi.
Nhớ đến Đoàn Đoàn, Viên Viên và Tiểu Mạn Mạn, Dương Bách Xuyên lại nghĩ tới hai mẹ con u Dương Ngọc Thanh và cha mẹ Dương Quốc Trung, Đoan Mộc Uyển Nhi, thế là vội vàng quay sang chỗ ông ngoại, hỏi: “Cha mẹ cháu và u Dương Ngọc Thanh đã rời trái đất vào Sơn Hải Giới chưa ạ?”
Đám người Âu Dương Ngọc Thanh không từ Địa Cầu trở lại Sơn Hải Giới, điều này làm cho Dương Bách Xuyên yên tâm hơn rất nhiều.
Dựa theo tình huống trước mắt, đợi ở Sơn Hải Giới và Địa Cầu ngược lại càng thêm an toàn.
Bây giờ Dương Bách Xuyên chỉ muốn mau chóng giải quyết xong kẻ thù ở Tu Chân Giới, tìm được đám người Vân Môn thất lạc rồi quay về Địa Cầu, về Sơn Hải Giới nhìn xem, đến lúc đó thăm cha mẹ và Âu Dương Ngọc Thanh, còn có con trai Dương Tinh Phó chưa từng gặp mặt, đón cả nhà đến Tu Chân Giới đoàn tụ.
Nhưng điều kiện tiên quyết là hắn phải giải quyết hết thảy phiền toái mới được.
Cho nên sau khi nghĩ đến những điều này, trong lòng Dương Bách Xuyên tràn ngập cảm giác cấp bách.
Thực ra bây giờ hắn không thể chính diện ứng đối với ngũ đại thánh địa được, hắn có thể xuất hiện trong thành Ngân Hà là nhờ đường hầm dưới lòng đất dẫn từ dãy núi Vân Lôi đến đây.
Thực sự bây giờ hắn rất lo lắng bị người của ngũ đại thánh địa phát hiện mình xuất hiện trong thành Ngân Hà, sau đó chạy đến bao vây.
Dương Bách Xuyên không dám nán lại thành Ngân Hà quá lâu, bởi hắn biết người của ngũ đại thánh địa hận không thể xé nát mình, nhất là mụ Vạn Linh Thánh Mẫu bất tử kia, lúc trước bà ta không biết xấu hổ tự mình xuất thủ.
Tuy rằng sau đó bị Diệu Tiên - Cung chủ Thông Tiên Cung ngăn cản định ra quy củ, không cho người có cấp bậc Thánh chủ động thủ, nhưng Dương Bách Xuyên biết rõ mấy đại thánh địa kia sẽ không cam lòng từ bỏ như vậy, cho dù người thuộc cấp bậc Thánh chủ không tự mình ra tay, cũng có quái thai tuyết tàng, đều là hạng người thực lực cường đại, không dễ đối phó.
Dương Bách Xuyên nghĩ muốn chuẩn bị về dãy núi Vân Lôi trước, thời gian ở đây càng dài càng nguy hiểm.
Tạm thời hắn chưa sẵn sàng đối nghịch với mấy đại thánh địa, hoặc là nói thực lực bây giờ vẫn chưa đủ.
Cho nên cần phải trở về tu luyện, nâng cao thực lực bản thân, nâng cao thực lực năm vạn yêu tu, chỉ khi tu vi của hắn và năm vạn yêu tu đều tăng lên, hắn mới có năng lực hành tẩu khắp Tu Chân Giới.
Còn chuyện tìm kiếm mấy nữ nhân và người thuộc Vân Môn, hắn sẽ không buông tha, nhưng hắn muốn tiến hành tìm kiếm trong âm thầm.
Bây giờ hắn không có thực lực, cũng không có thế lực, chẳng dám trắng trợn hành tẩu trong Tu Chân Giới, nói gì tìm kiếm những thân nhân kia?
...
...