...
“Gào gào…”
Cùng lúc đó, sau khi Huyết Sư Vương bị Chuột Vương đánh bị thương nặng, điên cuồng gầm rú, phát ra từng tiếng gầm gừ.
Dương Bách Xuyên quay đầu nhìn, nhìn thấy vòng sáng đỏ như máu bao phủ Huyết Sư Vương, sau đó gầm gừ nói “biển máu ngập trời…”
Vô số giọt máu lơ lửng xung quanh Huyết Sư vương, bắt đầu khuếch tán lan tràn ra mọi nơi…
Từng giọt máu trên người Huyết Sư Vương trút xuống như mưa to, nhanh chóng biến lớn, từng giọt nối tiếp từng giọt.
Rất nhanh hóa thành một biển máu vô tận, trôi nổi giữa không trung.
Chuột Vương cảm nhận được không ổn nhanh chóng lùi về sau, nhưng vẫn không nhanh bằng biển máu của Huyết Sư Vương, trong chớp mắt đã bị bao phủ trong biển máu.
Khổng Tước Vương và Song Đầu Xà cũng bị nhốt trong biển máu…
“Thủy Mạc Kính Thiên…”
“Ngô Đồng Phủ Thiên…”
Lúc này Khổng Tước Vương và Song Đầu Xà cũng tiến vào giai đoạn chiến đấu gay cấn.
Bên tai Dương Bách Xuyên truyền đến âm thanh của hai người.
Quay đầu nhìn lại, lúc Song Đầu Xà nói “Thủy Mạc Kính Thiên”, giữa hai đầu của nó có một mặt gương.
Sau khi bị ánh sáng của mặt gương này chiếu rọi, Khổng Tước Vương như bị bao phủ bên trong biển sâu,
Dương Bách Xuyên vẫn chưa nhìn thấy pháp khí của Huyết Sư Vương, Độc Nhãn Giao Long là một viên Giao Long Châu, Song Đầu Xà là một mặt gương cổ xưa.
Dương Bách Xuyên suy đoán pháp khí của Huyết Sư Vương nằm trong cơ thể của hắn ta.
Thần thông Thủy Mạc Kính Thiên của Song Đầu Xà bộc phát ra ánh sáng vô tận, nhấn chìm Khổng Tước Vương trong nước biển vô hình.
Nhưng Khổng Tước Vương cũng không phải ăn chay, nàng cũng có pháp bảo cường đại trong tay.
Sau tiếng Ngô Đồng Phủ Thiên, Dương Bách Xuyên nhìn thấy Khổng Tước Vương phun ra một nhánh gậy, trong chớp mắt hóa thành một cây ngô đồng.
Khổng Tước Vương đứng trên cây ngô đồng, một gốc đại thụ khổng lồ phá tan nước biển vô hình của Song Đầu Xà và xông ra ngoài.
“Pi…”
Khổng Tước thét dài, cây ngô đồng đưa nàng thoát khỏi thần thông Thủy Mạc Kính Thiên của Song Đầu Xà.
Lúc này cây ngô đồng của Khổng Tước và gương của Song Đầu Xà đối đầu nhau.
Nhưng khoảnh khắc Khổng Tước thoát khỏi Thủy Mạc Kính Thiên, Khổng Tước xòe đuôi, bắn ra một lông vũ, lông vũ lao nhanh như mũi tên nhọn về phía Song Đầu Xà.
“Khè khè khè… A a a…”
Song Đầu Xà phát ra tiếng kêu thảm thiết, trên người bị lông khổng tước bắn thành con nhím.
“A a a… Khổng Tước, ta và ngươi không đội trời chung…”
Lần này Song Đầu Xà ăn đau, mặt gương giữa hai đầu bộc phát ra một cột sáng đen nhánh lao thẳng đến chỗ Khổng Tước.
Khổng Tước chiếm thế thắng, trong cuộc đối đầu với pháp bảo cùng đẳng cấp, thế lực ngang nhau, nhưng ở tu vi thì Khổng Tước chiếm thế hơn, Song Đầu Xà lỗ nặng.
Nhìn thấy mặt gương của Song Đầu Xà bùng nổ cột sáng đen nhánh, Khổng Tước biết sự lợi hại của nó, không chống đỡ mà núp sau cây ngô đồng.
“Ầm…”
...