...
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
Hồng Hoa Tiểu Lâu.
Trong phòng ngủ, Diệp Oản Oản nằm ở trên giường không ngủ được, đang ôm lấy điện thoại di động nhìn ảnh chụp của Đường Đường.
Thực sự là... Càng xem càng thấy đáng yêu...
Diệp Oản Oản trở mình một cái bò dậy, gửi tin nhắn cho Tư Dạ Hàn.
[ Tổng tài đại nhân, xin hỏi, ngài lúc nào được nghỉ vậy ạ? ]
Lúc đó, Tư Dạ Hàn bên kia đang tham gia một buổi tiệc rượu xã giao.
Mấy ngày nay trừ tuân theo Diệp Oản Oản dặn đi dặn lại phải bảo đảm thời gian ngủ, hắn cơ hồ một khắc cũng không hề ngừng nghỉ, hành trình ban đầu miễn cưỡng bị cắt lại còn một nửa thời gian.
Tư Dạ Hàn đang cùng nói chuyện với mấy vị cao tầng khác, lúc này, điện thoại di động đột nhiên vang lên một cái. Liếc nhìn màn hình điện thoại di động, sau đó hắn liền thấy được tin nhắn của Diệp Oản Oản gởi tới.
Tư Dạ Hàn gửi lại hai chữ để trả lời:[ làm sao? ]
Diệp Oản Oản bên kia lập tức nhắn lại:[ Ngài nếu như có thời gian rảnh, chúng ta sinh em bé thôi! ]
"Khục..." Tư Dạ Hàn đang uống rượu chát trong ly bỗng bị sặc một cái.
Hứa Dịch ở bên cạnh vội vàng xít tới, khẩn trương hỏi thăm: "Chủ nhân, ngài không sao chứ?"
Ách, còn chưa thấy Tư Dạ Hàn lại công khai thất thố bao giờ, tình huống này là thế nào?
Tư Dạ Hàn nhấc tay, tỏ vẻ không có việc gì, sau đó đi tới vườn hoa nhỏ phía sau phòng yến hội, gọi cho Diệp Oản Oản một cuộc điện thoại.
Diệp Oản Oản rất nhanh liền nghe điện thoại, "Ai nha, làm sao mà anh lại gọi tới?"
Tư Dạ Hàn: "Em mới rồi, là có ý gì?"
Diệp Oản Oản lập tức cười ha hả, "Ha ha ha, không có gì, không có gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy buồn chán thôi..."
Buồn chán? Cho nên liền muốn sinh đứa bé để chơi đùa?
Đối với nàng mạch tư duy của nàng... Hắn dường như đã... rất quen...
Tư Dạ Hàn nơi đáy mắt bỗng lóe lên một chút bất đắc dĩ cùng dung túng: "Ngày mai anh sẽ trở lại."
"À? Nhanh như vậy sao?" Diệp Oản Oản kinh ngạc bật thốt lên.
Tư Dạ Hàn là người nào, đương nhiên vô cùng bén nhạy phát giác ra ngữ khí của Diệp Oản Oản có cái gì đó không đúng, "Nhanh?"
Diệp Oản Oản vội vàng nói, "Ây... Không đúng, không đúng! Ý tứ của em là, anh không cần gấp như vậy mà, chú ý thân thể, gượng ép quá sức sẽ không tốt!"
Tư Dạ Hàn: "Thật sao?"
Diệp Oản Oản có chút nhức đầu, cái tên này có cần phải bén nhạy như thế? Ngữ khí của nàng hơi có chút sơ hở liền phát hiện ra ngay có cái gì đó sai sai!
Diệp Oản Oản vội vàng mở miệng, "Vốn chính là như thế nha, quan tâm đến anh mà thôi, nếu không còn có thể thế nào chứ? Chẳng lẽ em còn có thể giấu riêng một nam nhân khác ở nhà, sợ anh đột nhiên trở lại phát hiện ra à?"
Tư Dạ Hàn: "..."
Diệp Oản Oản vội vàng nói lảng sang chuyện khác, "Đúng rồi, chờ lần này anh trở về, vị Mục tiên sinh đó cũng muốn tới Tập đoàn Tư Thị khảo sát sao? Phương diện lễ nghi này em đã học được không sai biệt lắm, anh đem tài liệu có liên quan đến Mục tiên sinh gửi qua cho em nhé, em làm quen một chút, để chuẩn bị thật tốt!"
Tư Dạ Hàn: "Ừm."
Cũng còn may, Tư Dạ Hàn không tiếp tục gặn hỏi đến cùng...
Sau khi cúp điện thoại, ánh mắt của Tư Dạ Hàn rơi vào chỗ sâu trong bóng đêm, vẻ mặt như đang nghĩ tới điều gì.
Oản Oản bên kia, hắn một mực đã âm thầm phái người bảo vệ. Chẳng qua là, những người đó chỉ phụ trách an toàn của nàng, mà không phải là giám thị. Trừ sự tình có liên quan đến an toàn của nàng ra, hắn không yêu cầu bọn họ báo cáo. Hắn chỉ cần biết nàng an toàn là được rồi…
Nhưng mới vừa rồi từ giọng nói của Diệp Oản Oản, quả thật có gì đó không đúng lắm...
Cho dù chẳng qua là một câu nói nhìn như rất bình thường, hắn lại biết rõ, nàng nhất định là có chuyện gì đó đang lừa gạt hắn.
Hồng Hoa Tiểu Lâu.
Diệp Oản Oản mới vừa cúp điện thoại liền hối hận, nàng mới vừa rồi trực tiếp nói với Tư Dạ Hàn sự thật là tốt rồi! Tại sao lại không dám mở miệng, vẫn cứ chột dạ như thế!
Khiến cho nàng giống như đang lừa gạt hắn đi sinh con riêng ở bên ngoài vậy…
Thật là gặp quỷ mà!
...