...
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Một nhà ba người chọn một quán lẩu ăn mừng.
"Hi hi, em lấy được bằng tốt nghiệp, Yên Nhiên thử vai cũng thành công rồi, hôm nay coi như là tam hỷ lâm môn! Đến cạn ly nào!" Diệp Oản Oản vui vẻ giơ ly nước chanh trong tay lên.
Tư Dạ Hàn nghe vậy, hướng về thiếu nữ nhìn một cái, "Tam hỷ?"
Một bên, Đường Đường cũng nháy mắt một cái truy hỏi, "Mẹ, không phải là song hỷ?"
Diệp Oản Oản nâng cằm lên nhìn về phía Tư Dạ Hàn, "Là tam hỷ, mẹ tốt nghiệp, Yên Nhiên thử vai thành công, còn có EQ của cha con tăng vọt, không thể chê vào đâu nha!"
Tư Dạ Hàn: "..."
Tư Dạ Hàn hướng về cô gái nhìn một cái, "Anh có EQ rất thấp?"
Diệp Oản Oản thở dài, "Thành thật mà nói, anh lớn lên đẹp trai như vậy, nếu như có EQ cao mà nói, thời điểm lần đầu tiên em vừa gặp anh vốn phải nên ‘vừa thấy đã yêu’ mới đúng!"
Có lý nào còn phải chịu nhiều giày vò phía sau đó đến như vậy…
Thật ra thì nàng đều có chút không hiểu được, mình ban đầu rốt cuộc là nghĩ như thế nào, là ngu ngốc đến mức nào, khi mà có Tư Dạ Hàn như vậy không muốn, lại kiên quyết một lòng đối với một nam cặn bã như Cố Việt Trạch.
Nàng rõ ràng là…mê trai như vậy, coi như là Tư Dạ Hàn lúc ấy có dọa người một chút, cũng không thể ghét anh ta đến mức như vậy chứ?
Dù sao đối với “hội những người mê trai”, nguyên tắc lớn nhất chính là "Chỉ cần anh đẹp trai, anh nói cái gì cũng đúng"...
Chỉ cần khi đó nàng có thái độ hơi hòa hoãn lại một chút, Tư Dạ Hàn cũng sẽ không bị nàng kích thích ác liệt như vậy, cũng sẽ không chuyển biến sức khỏe xấu như vậy, cuối cùng tạo thành kết cục bi thảm như vậy sau này…
Vạn tiễn xuyên tâm, Tư Dạ Hàn: "..."
Nghe được lời này của Diệp Oản Oản, thần sắc Tư Dạ Hàn biến ảo thật lâu, sau đó ánh mắt u ám nhìn chằm chằm nàng mở miệng, "Làm sao em biết em đối với anh không phải là vừa thấy đã yêu?"
Diệp Oản Oản nhất thời sững sốt, "Hả? Em có không? Làm sao em lại không nhớ rõ?"
Nàng nhớ rõ ràng mình là bị Tư Dạ Hàn phái người trực tiếp bắt về Cẩm Viên, lần đầu tiên gặp mặt một người xa lạ, Tư Dạ Hàn đi lên, không nói hai lời liền bảo nàng sau này ở nơi này, nơi nào cũng không cho đi. Cho nên lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, quả thực không được tính là vui vẻ…
Ánh mắt Tư Dạ Hàn hơi trầm xuống, nhưng rất nhanh liền che giấu vẻ buồn bã nơi đáy mắt, "Cắt bánh ngọt đi, bánh mousse để lâu sẽ không ngon."
"Miaooo, Đường Đường nhanh đem bánh ngọt cho mẹ nào!" Diệp Oản Oản coi câu kia của Tư Dạ Hàn “vừa thấy đã yêu” chỉ là tùy tiện hỏi, cũng không nghĩ nhiều, vui vẻ cắt bánh ngọt.
Cùng lúc đó, Hoàng Thiên Giải Trí.
Trong phòng họp, Diệp Y Y, Lương Thi Hàm, cùng với đám người trợ lý của Lương Thi Hàm tất cả đều có mặt.
Trợ lý cẩn thận từng li từng tí mở miệng, "Y Y tỷ, tôi mới vừa nhận được trả lời từ phía đoàn làm phim bên kia, Thi Hàm không thể thử vai thành công. Hơn nữa, bên kia nói là đã tìm được nữ chính thích hợp rồi..."
Lương Thi Hàm không thể thử vai thành công, Diệp Y Y cũng không nghĩ là cô ta có thể. Dù sao sự nghiêm khắc của Bồng Viễn Hồ ở trong giới mọi người đều biết, trước đây bao nhiêu vị tai to mặt lớn như thế, đều không thể thử thành công!
Nhưng những người được chọn tại trường đại học cao đẳng toàn bộ đều là người mới, lại có thể nhanh như vậy tìm được thí sinh thích hợp cho vai nữ chính, lại không thể không khiến nàng cảm thấy có chút kinh ngạc.
Không đợi Diệp Y Y mở miệng, Lương Thi Hàm liền vội vàng hỏi, "Đã tìm được nhân tuyển thích hợp rồi à, là ai? Là nghệ sĩ của công ty nào? Chẳng lẽ là Hoàn Cầu?"
Hoàng Thiên bên này chỉ cử một mình nàng đi, không phải là nàng, thì sẽ là nghệ sĩ nhà nào?
Tiểu trợ lý nghe vậy mở miệng nói, "Tôi đã nghe ngóng, nghe nói là sinh viên năm nhất của đại học Đế Ảnh, vẫn còn chưa ký hợp đồng với công ty nào, hợp đồng cũng chính là do tự nàng ta ký, phỏng chừng là do vận khí tốt đi!"
Lương Thi Hàm nghe vậy sắc mặt có chút khó coi, "Cũng giống như tôi, cũng là sinh viên Đế Ảnh? Ai vậy, tôi biết sao?"
...