...
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
"Đi học viện Xích Diễm báo danh?"
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản hơi sững sờ. Nguyên bản, nàng còn tưởng rằng, hẳn là phải cần một khoảng thời gian. Chưa từng nghĩ, đúng là nhanh như vậy.
"Ừm." Tiếng cười khẽ của Kỷ Tu Nhiễm từ trong điện thoại truyền ra: "Đi sớm một chút, để tránh gây thêm rắc rối."
"Gây thêm rắc rối..."
Diệp Oản Oản hơi có chút cạn lời, mình giống như một người thích đi gây rắc rối lắm hay sao?
"Được rồi, tôi biết rồi... Vậy, còn có chuyện gì sao?" Diệp Oản Oản hỏi.
"Đừng quên đem theo thư tiến cử tôi đưa cho em. Hơn nữa, kêu nhiều nhiều cao thủ Không Sợ Minh đi cùng em một chút. Địa bàn của tam đại học viện, chung quanh cũng không mấy yên ổn, nếu như em không chê phiền toái, tôi có thể để cho Khô Cốt đi cùng em." Kỷ Tu Nhiễm nhẹ nhàng nói.
Nghe vậy, Diệp Oản Oản theo bản năng lắc đầu một cái, vội vàng nói: "Không cần làm phiền đâu... Tôi trở về Không Sợ Minh, tìm mấy người là được."
"Ừ, có vấn đề gì, bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với tôi."
Kỷ Tu Nhiễm nói xong, cúp điện thoại.
Diệp Oản Oản lại tiếp tục nghiêng đầu ngủ thêm chốc lát, sau khi thức dậy rửa mặt, mới đi thỉnh an nghĩa mẫu.
Về chuyện mình muốn đi học viện Xích Diễm báo danh, Diệp Oản Oản cũng không nhắc tới với Nhiếp gia chủ mẫu.
Tam đại học viện của Độc Lập Châu, đích xác là có chút đặc thù, thuộc về phe trung lập, trên danh nghĩa thì không hề đắc tội với ai, nhưng cũng có thể nói là ai cũng đều bị bọn họ đắc tội.
Tam đại học viện tiếp nhận nhiệm vụ của bất kỳ quốc gia nào, bao gồm cả ám sát gia chủ của tứ đại gia tộc. Thậm chí ngay cả Kỷ Hoàng và Tu La Chủ, cũng có tên trên bảng nhiệm vụ của tam đại học viện lính đánh thuê. Mà trừ ám sát ra, còn có rất nhiều nhiệm vụ lính đánh thuê vô cùng ly kỳ cổ quái.
Thậm chí, Diệp Oản Oản từng nghe cao tầng Không Sợ Minh nói tới, tại học viện lính đánh thuê, có người muốn lấy một sợi tóc của Tu La Chủ. Tuyên bố nhiệm vụ đã mấy năm, cho tới bây giờ vẫn không một ai có thể hoàn thành. Mà nhiệm vụ này, thậm chí được thăng cấp lên đến tận trên cấp S+.
Các thế lực lớn của Độc Lập Châu, đối với học viện lính đánh thuê, cũng không mấy chào đón, nhưng cũng không một bên nào muốn đắc tội với tam đại học viện.
Nếu như, Diệp Oản Oản báo cho Nhiếp gia chủ mẫu, chính mình đi đến học viện Xích Diễm, chỉ sợ cũng sẽ gặp phải sự phản đối của bà. Nếu đã như vậy, thà rằng không nói.
Sau khi rời khỏi Nhiếp gia, Diệp Oản Oản lái xe trở lại Không Sợ Minh.
Sau khi đến Không Sợ Minh, Diệp Oản Oản lúc này mới phát hiện, Bắc Đẩu hôm nay gửi tin nhắn cho mình xin nghỉ, ở lại bệnh viện chăm sóc cho mẹ.
Diệp Oản Oản cũng không để ý, lấy đồ trang điểm ra, soi gương trong phòng làm việc “tút” lại nhan sắc một trận.
Ước chừng một giờ sau, Diệp Oản Oản nhìn chính mình trong gương, lúc này mới hết sức hài lòng gật đầu một cái, có thể nói là hoàn mỹ...
Trang điểm khuôn mặt kiểu này, bảo đảm ngay cả cha mẹ ruột của nàng cũng không nhận ra được nàng là ai.
"Phong tỷ..."
Đúng vào lúc này, cửa phòng làm việc bị mở ra, Thất Tinh mặt không cảm xúc, ôm lấy một chồng tài liệu trong tay đi vào.
Diệp Oản Oản mới vừa quay người lại, Thất Tinh bỗng nhất thời sửng sốt một chút.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, nhưng lại không nói gì.
"Người nào?"
Lúc này, Thất Tinh bước tới một bước, thân hình thoắt biến đầy linh hoạt, trong nháy mắt đã đi tới bên người Diệp Oản Oản, trong mắt hiện lên một tia hàn quang.
Bên trong phòng làm việc của Không Sợ Minh Chủ, lại có thể xuất hiện một nữ nhân vô cùng xấu xí thế này?
Thấy thần sắc này của Thất Tinh, Diệp Oản Oản cũng hết sức hài lòng. Xem ra mình cải trang kiểu này, đích thực là rất tốt! Ngay cả Thất Tinh cũng không nhận ra mình!
"Vội cái gì?" Diệp Oản Oản cau mày nói.
Nghe tiếng, bàn tay phải của Thất Tinh đang đưa lên tóm lấy Diệp Oản Oản, chợt là khựng lại ở giữa không trung.
Bộ dáng kia tuy là nhận không ra, nhưng âm thanh lại hết sức quen thuộc...
"Phong... Phong tỷ?"
Thất Tinh nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản trang điểm khuôn mặt cực kỳ xấu xí, trong mắt hiện ra một vẻ kinh ngạc khó tin.
...