...
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Diêu Giai Văn giễu cợt cười một tiếng, "A, Cung Ảnh Đế quả là nhớ mãi không quên đối với Tổng thanh tra Diệp. Không biết là Tổng thanh tra Diệp mà cậu ngày nhớ đêm mong, tại thời điểm công ty lâm vào tuyệt cảnh đã ở nơi nào, tại thời điểm công ty bị thu mua lại ở nơi nào?
Tôi quả thật không cần đánh đồng cùng với cô ta! Cô ta bất quá chỉ là một con chó nhà có tang mà thôi, dựa vào cái gì mà so sánh cùng với tôi? Hiện tại nếu như cô ta trở lại công ty, ngay cả tư cách xách giày cho tôi đều không xứng!"
Cung Húc vành mắt đầy hung tợn, nơi đáy mắt hoàn toàn lạnh lẽo, gằn từng chữ từng chữ một mở miệng: "Diêu!! Giai!! Văn!! Ngươi lặp lại một lần nữa cho ta! Ngươi con mẹ nó lương tâm bị chó ăn rồi! Ban đầu nếu như không phải là nhờ Diệp ca, ngươi cũng sớm đã phải sớm cuốn chăn đệm về quê chăn bò rồi, hiện tại lại có thể lấy oán báo ân! Con mẹ mày, cái loại chẳng bằng một con chó!"
Ánh mắt Diêu Giai Văn trầm xuống, "A, tôi lấy oán báo ân? Ban đầu Diệp Oản Oản chẳng qua chỉ là bố thí cho ăn mày, cho tôi một vị trí trợ lý nhỏ nhoi mà thôi! Mà hết thảy mọi thứ hôm nay đều là do tôi tự mình đoạt được, tôi không thẹn với lương tâm!
Ngược lại nhìn cậu mà xem, thanh tỉnh một chút đi! Cậu cho rằng là hiện tại Chư Thần Thời Đại vẫn là nơi cậu có thể tùy tiện la lối om sòm hay sao? Hôm nay cảnh diễn này, cậu phải quay, không muốn cũng phải quay!"
Diêu Giai Văn nói xong, hướng về bên cạnh nháy mắt.
Rất nhanh, lập tức có mấy gã đàn ông cao to lực lưỡng, cơ bắp cuồn cuộn, sát khí ngập trời từ bên ngoài đi vào.
Diêu Giai Văn cười lạnh nói, "Nào, chính cậu ngoan ngoãn quay, hay là để tôi cho người giúp cậu quay, cậu có thể tự chọn! Tôi khuyên cậu tốt nhất là ngoan ngoãn nghe lời! Đừng rượu mời không uống, lại thích uống rượu phạt!"
Cả người Cung Húc đều giận đến run người, một tay đem máy quay phim đẩy ra: "Đều cút ngay cho ta! Muốn quay tự các người đi mà quay!"
Diêu Giai Văn không nhanh không chậm mở miệng nói, "Không quay? Cũng được thôi! Cậu không quay, tôi vẫn có thể tìm người khác như bình thường! Không bằng tìm Giang Yên Nhiên, tạo cho cô ta thêm một phân cảnh? Dù sao, hiệu quả quay của nữ nghệ sĩ, cũng tốt hơn nhiều so với nam nghệ sĩ!"
"Diêu! Giai! Văn! Con mẹ mày! Tao nhổ vào!" Cung Húc cơ hồ muốn vọt thẳng lên đánh người, bị Đông Tử kéo lại.
Về phần hắn có thể chẳng cần ngó ngàng gì tới, lưới rách cá chết, nhưng còn những người này không hề có ranh giới nào ràng buộc, chuyện gì cũng đều có thể làm được.
Nghe nói trước đó có một nghệ sĩ nào đó không cẩn thận lời nói, mạo phạm phải một vị đại lão của Hồng Hưng Hội, kết quả ngày hôm sau thi thể liền được người ta phát hiện ở bờ sông ngoại ô.
Còn có lần đó Giang Yên Nhiên bị bắt cóc, nếu không phải là bọn họ kịp thời chạy tới, Giang Yên Nhiên suýt chút nữa đã bị…
Diêu Giai Văn đương nhiên nhìn thấu sự kiêng kỵ của Cung Húc, mở miệng cười đầy nham nhở, "Được rồi, đừng làm chậm trễ thời gian nữa, bắt đầu đi!"
Cung Húc hai mắt đỏ ngầu, lạnh như băng nhìn chằm chằm Diêu Giai Văn, ngón tay che ở cổ áo sơ mi của mình, trực tiếp đem tất cả cúc áo đều xé ra. Sau đó, dùng sức đem áo cởi ra, hung hăng quẳng lên trên mặt đất.
Đạo diễn lập tức đầy hưng phấn mà ra lệnh cho ánh sáng, âm thanh, quay phim tất cả đều chuẩn bị, bắt đầu diễn.
"Tiếp tục, tiếp tục! Tất cả đều đã cởi rồi, giờ nằm vào bên trong bồn tắm! Sau đó Tinh Tinh, cô hãy cởi đồ ra rồi ngồi lên trên người Cung Húc..." Đạo diễn yêu cầu.
Cung Húc nghiêm mặt, nhìn chằm chằm con đàn bà nhao nhao muốn quay cảnh 18+, thần sắc khó coi đến tột độ.
Đón lấy ánh mắt uy hiếp của Diêu Giai Văn, Cung Húc hít sâu một hơi, tiếp tục cởi.
Ngay khi ngón tay Cung Húc đưa lên chiếc nịt da của mình, định cởi ra, "Ầm ——!!" một tiếng vang thật lớn.
Sau lưng mọi người, cửa sắt của trường quay ầm ầm sụp đổ, đã bị người ta đá văng ra ngoài.
Tất cả mọi người giật nảy mình, đồng loạt nhìn về phía cánh cửa.
Chỉ thấy, nơi cửa, một bóng người cao ráo thon thả đứng ở nơi đó, một chân còn duy trì tư thế đạp cửa. Thấy ánh mắt của mọi người nhìn tới, mới vỗ vỗ lớp tro bụi không tồn tại trên vai, thu hồi lại bàn chân kia!
"Ai? Làm cái gì vậy!!!" Cảnh quay bị cắt đứt, đạo diễn lớn tiếng rống giận.
Bởi vì sấp bóng, khuôn mặt của cô gái không nhìn rõ, chỉ nghe được một thanh âm lười biếng lạnh như băng vang vọng khắp trường quay: "Xin lỗi, quấy rầy chư vị rồi! Tôi là... ừ... Người đại diện của Cung Húc."
...