...
Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
————————————————–
Cung Húc dùng sức vỗ bàn một cái:, “Yo, cậu còn dám uy hiếp tôi nữa sao! Tiểu gia tử tôi đời này không sợ nhất chính là bị uy hiếp! Có tin chỉ cần một câu nói của tôi liền có thể để cho cậu cút ra khỏi giới giải trí hay không?!”
Diệp Mộ Phàm bị bộ dạng ngang ngược không biết lý lẽ này của Cung Húc làm cho cả kinh nhìn mà chỉ biết than thở, khó trách cái tên này đổi qua nhiều người đại diện như vậy, làm gì có ai có thể chịu được hắn lâu dài cơ chứ?
Đang lúc này, “Két” một tiếng cửa phòng làm việc bị người đẩy ra, nơi cửa truyền tới một âm thanh rõ ràng.
“Lại đang ồn ào cái gì vậy? Cung Húc, từ xa tôi đã nghe được thanh âm của cậu rồi đó!”
Mới vừa rồi còn bày ra dáng vẻ gà trống chiến đấu lúc này sắc mặt của Cung Húc nhất thời cứng đờ, bàn tay trượt một cái đến trên bàn, bưng ly trà bên cạnh lên, cười tươi như hoa mà đưa cho Lạc Thần, mặt đầy khiêm tốn mở miệng nói: “Lạc Thần tiền bối, mới vừa rồi cái đoạn vai diễn kia tiền bối diễn thật sự là quá tốt, tôi được ích lợi không nhỏ! Được ích lợi không nhỏ a!”
Nói xong chạy đến trước mặt Diệp Oản Oản nói: “Diệp ca, tôi mới vừa rồi là đang cùng Lạc Thần tiền bối trao đổi vai diễn! Có phải là đặc biệt giống như thật, tâm tình đặc biệt đúng chỗ hay không?”
Diệp Mộ Phàm nhìn người tới sau, sắc mặt nhất thời ngẩn ra, người này chính là người tổng thanh tra trong truyền thuyết ở Quang Diệu – Diệp Bạch sao?
Lại có thể còn trẻ như vậy!
Còn có… Tướng mạo người đàn ông này, thoạt nhìn có chút quen mắt?
Diệp Oản Oản hướng về Diệp Mộ Phàm nhìn một cái: “Xin lỗi, xin chờ một chút.”
“Không có việc gì không có việc gì, tôi không quan trọng, ngài làm việc trước đi!” Diệp Mộ Phàm lập tức mở miệng, vung đi suy nghĩ lung tung trong đầu.
Diệp Oản Oản “Ba” một tiếng đem một chồng báo chí vỗ vào trước mặt của Cung Húc: “Cậu cùng Lạc Thần đã bị truyền thông chụp ảnh tới ba lần rồi, lại náo như vậy nữa, là muốn làm cho tất cả mọi người đều biết các ngươi người trong nhà bất hòa hay sao?”
“Diệp ca, thật xin lỗi, tôi sai lầm rồi.” Lạc Thần lập tức nói áy náy, mặt đầy áy náy.
“Được rồi tôi biết không phải là lỗi của cậu.”
Cung Húc nghe xong, nhất thời ủy khuất cũng sắp muốn khóc: “Diệp ca anh thiên vị! Anh đi đến đoàn làm phim xem xét cho Lạc Thần, cũng không đi theo tôi tới tiết mục thu âm! Anh có phải không yêu tôi rồi hay không hả? Anh quả nhiên muốn vứt bỏ tôi mà!”
Diệp Oản Oản một mặt không nói gì đáp: “Đây là lần đầu tiên tôi đi cùng Lạc Thần, hơn nữa mấy ngày đó cậu ấy có vai diễn tương đối trọng yếu, cậu lại cố tình gây sự, có tin tôi cho cậu đi đến nông thôn tham gia ký sự hằng ngày hay không!”
Nói xong lời cuối cùng, Diệp Oản Oản đã thật sự nổi giận.
Cung Húc biết, hắn nếu nói ra được như vậy ắt hẳn là thật sự có thể làm được, hắn mới không muốn đi đến nông thôn nuôi heo ăn bánh cao lương đâu a!
Cung Húc nhất thời không dám la lối nữa, vội vàng làm nũng khoe tài: “Diệp ca, anh đừng nóng giận, không muốn đến liền không đi nha, buổi thu âm đơn giản như vậy, chính tôi hoàn toàn có thể giải quyết, còn nữa, mấy ngày nay tôi rất ngoan, chương trình học không bỏ, không có ăn trộm quà vặt, còn có rèn luyện thân thể, anh xem cơ bụng của tôi đều có rồi nè!”
Diệp Mộ Phàm cơ hồ không tin con mắt của mình, đây thật là Tiểu Bá Vương Cung Húc sao?
Lại có người có thể đem Cung Húc thuần phục như thế này sao…
Diệp Bạch này… Quả nhiên không phải người bình thường…
Cung Húc nói xong đem vạt áo của mình vén lên, đắc ý lộ ra cơ bụng rắn chắc.
Diệp Oản Oản nhìn lướt qua, sắc mặt hơi hòa hoãn mấy phần: “Cũng không tệ lắm, để cho trợ lý chụp hình cho cậu, cậu đi phát Weibo, cùng Fan nói lời xin lỗi đi!”
Cô không muốn quá mức nghiêm khắc khống chế việc xã giao của nghệ sĩ, kết quả không để ý tới cái tên này liền lên Weiboviết lung tung, nội dung tất cả đều là thương xuân thu buồn, còn thích bình luận, làm cho người bên ngoài suy đoán phân vân.
“Diệp ca anh chụp cho tôi đi!” Cung Húc nháy con mắt.
Diệp Oản Oản đưa tay ra: “Đem điện thoại di động ra đây.”
...