Chương 484: Thần giao cách cảm


...

Editor: Như Ý

Beta: Hyna Nguyễn + Quỳnh

————————————-

Tư Hạ ở một bên vẻ mặt đang vô cùng u ám, một mực gục xuống bàn, giờ phút này lại đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt híp lại mà nhìn chằm chằm màn hình:

“Colt M2000…”

Diệp Oản Oản nghe vậy, có chút kinh ngạc hướng về Tư Hạ nhìn lại. Thật đúng là hiếm thấy, lần này Tư Hạ lại có thể đoán đúng! Thật sự là quá khó tin rồi!

Bất quá, Colt M2000 là cái gì? Chẳng lẽ là kích cỡ của súng lục sao.

”Là thứ gì vậy?” Diệp Oản Oản theo bản năng lẩm bẩm hỏi ra lời.

Tư Hạ ánh mắt phức tạp nhìn cô một cái: “Cô chọn tấm ảnh kia.”

Diệp Oản Oản: “A”

Cùng lúc đó, Tư Dạ Hàn cũng hướng về màn ảnh lớn nhìn lại, mấy lần trước anh cơ hồ đều chọn trong vòng một giây, nhưng lúc này đây, anh suy nghĩ có vẻ hơi lâu.

Con ngươi đen trầm thâm thúy của anh nhìn chằm chằm vào màn hình, đáy mắt hiện lên ánh sáng không rõ.

Người chủ trì thấy vậy, khẩn trương mở miệng nói: ”Hình ảnh cuối cùng rồi, sự lựa chọn của cô gái này sẽ là gì? Và không biết bạn trai của cô ấy có thể đoán được hay không? Hiện tại thời gian đếm ngược còn lại năm giây, cần phải trả lời nhanh một chút….. năm…”

Bốn…Ba…Hai… Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn, tim sắp nhảy đến cổ rồi.

Cuối cùng, cơ hồ là một giây trước khi kết thúc thời gian đếm ngược, Tư Dạ Hàn rốt cuộc mở miệng nói: “Hình thứ nhất.”

Trong nhà hàng không hiểu sao lại yên lặng một giây đồng hồ, tất cả mọi người đều hướng về hướng người chủ trì nhìn lại. Chỉ thấy, người chủ trì đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó kích động đến trợn to hai mắt, mở miệng nói: “Chúc mừng vị tiên sinh này, anh đã trả lời đúng rồi!!!”

Cùng lúc đó, bên trên màn hình lớn xuất hiện lựa chọn của Diệp Oản Oản, quả nhiên là hình thứ nhất.

Trong nhà hàng, tiếng vỗ tay như sấm động, tất cả mọi người đều là một mặt hâm mộ.

“Quá nghịch thiên đi! Thậm chí đúng cả mười đề! Cái này cần bao nhiêu ăn ý chứ!”

“Anh chàng này biết đọc tâm thuật sao? Hay là đã xem qua tất cả đề mục trong kho này trước đó rồi!”

“Đi sang một bên đi, trong kho này có hơn mấy trăm đề mục đấy, làm sao xem hết được!”

“A a a thật hâm mộ! Anh là tên khốn kiếp, hai chúng ta đi lên chỉ đúng có hai đề, anh đối với em rốt cuộc có phải tình yêu thật sự hay không vậy?”

…Chính người chủ trì cũng vô xùng kích động, lúc này, đột nhiên có một nhân viên đi lên sân khấu, đối với người chủ trì nói mấy câu.

Người chủ trì sau khi nghe xong, vui vẻ hướng đến các vị khách hàng giải thích: “Ông chủ chúng tôi là người yêu thích súng ống, thích sưu tầm đủ loại hình ảnh về súng ống, mới vừa giải thích rằng, hai hình ảnh này không phải cố ý làm khó mọi người, mà là hai cây súng trong hình nhìn giống nhau như đúc, trên thực tế thì một cái là súng thật, một cái là giả, súng thật là hình thứ nhất!”

Người chủ trì nói xong, nhìn về phía Diệp Oản Oản hỏi: “Vị tiểu thư này chẳng lẽ cũng là người có cùng sở thích, nhận ra trong hình thứ nhất lá hàng thật?”

Đối mặt với câu hỏi của người chủ trì, Diệp Oản Oản bất đắc dĩ cười nói: “Tôi không hiểu những thứ này, hoàn toàn là đoán mò thôi!”

Người chủ trì cười nói: “Hai vị quả nhiên là thần giao cách cảm! Như thế, chúc mừng hai vị đạt được giải thưởng đặc biệt của tối nay, đồng thời cũng chúc hai vị có thể hòa thuận vui vẻ, răng long đầu bạc!”

Diệp Oản Oản: “Cảm ơn!”

Người chủ trì lại tiếp tục chúc mừng, ngay sau đó cũng trao luôn giải thưởng tại chỗ.

Sau khi cơm nước xong, Diệp Oản Oản kéo Tư Dạ Hàn đi, tâm tình vô cùng tốt vì thắng được ba chục ngàn đi ra khỏi nhà hàng.

“Cục cưng, chúng ta quả nhiên là thần giao cách cảm, trời sinh một đôi a!”

Kiếp trước Diệp Oản Oản biết rõ Tư Dạ Hàn đối với mình có sự chiếm hữu cực mạnh, đối với cô hết thảy đều rõ như lòng bàn tay.

Cô đã từng rất ghét cảm giác bị nắm trong tay như vậy. Nhưng hôm nay thông qua cái trò chơi nhỏ này, cô lại đột nhiên lại có cảm giác khác biệt.

Loại cảm giác được hiểu rõ này dường như cũng không phải là quá khó tiếp nhận như thế, ngược lại để cho cô cảm thấy……thật tốt a!

Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn đang hài lòng, lòng dường như có chút không yên nói: “Vui vẻ là được rồi.”

Tư Hạ nghe vậy, mặt lộ giễu cợt khẽ xì một tiếng: “A, thần giao cách cảm”

Diệp Oản Oản nghe vậy, lập tức xụ mặt nghiêng đầu trợn mắt nhìn Tư Hạ một cái rồi nói: “Tôi còn chưa có chửi cậu thì thôi đi! Cậu rốt cuộc làm thế nào mà có thể hoàn hảo tránh được tất cả câu trả lời chính xác thế?”

Tư Hạ trầm mặt: “Ai nói là tôi sai?”

Diệp Oản Oản khóe miệng hơi co rút: “Dạ dạ dạ, cậu dầu gì cũng đúng được đề cuối cùng!”

Hơn nữa còn là bởi vì khả năng nhìn nhận đối với súng ống của Tư Hạ khá rõ, nên mới nhận ra được súng thật, vì thế mới đoán được cô chọn hình thứ nhất mà thôi.

...