...
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Nhưng mà, nha đầu này rõ ràng là một cái tên phế vật còn ngu xuẩn hơn cả Diệp Mộ Phàm, tại sao lại đột nhiên như biến thành người khác như vậy?
Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi! Hắn coi như là suy nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra rốt cuộc là chuyện gì xảy ra...
Sau khi Trần hội trưởng ra mặt giới thiệu, Diệp Oản Oản đã bị vây lại đến mức hít thở không thông.
"Tổng... Tổng thanh tra Diệp... Cô thật là Tổng thanh tra Diệp? Khó trách mới vừa rồi tôi luôn cảm thấy cô gái bên cạnh Diệp Mộ Phàm nhìn thật quen mắt!"
"Thuật hóa trang này của cô... Cũng thật lợi hại đi!!"
"Lại có thể nữ giả nam trang, cái thao tác này... Cũng quá lợi hại rồi..."
"Tổng thanh tra Diệp quả thật là tuyệt vời, bất kể là nam trang hay là nữ trang, tất cả đều là giá trị nhan sắc cấp độ nghịch thiên!"
Trước đó khi mọi người thấy Diệp Oản Oản, tất cả đều bị dung mạo chói mắt cùng khí tràng đặc biệt của nàng làm cho kinh diễm, thế nên đều bỏ quên những cái khác. Căn bản sẽ không nghĩ tới, nàng và Diệp Bạch lại có thể là cùng một người.
Diệp Oản Oản khách khí mở miệng: "Xin lỗi, chỉ là vì muốn thuận tiện hành sự, không phải là có ý định lừa dối các vị."
Mọi người vào lúc này rối rít tỏ ra là đã hiểu, "Hi, không có việc gì, không có việc gì! Cô muốn mặc cái dạng gì, đó là quyền tự do của cô! Sao lại có thể tính là lừa gạt chứ!?"
Huống chi, với tướng mạo này của Diệp Oản Oản, nếu lấy thân phận nữ giới lăn lộn nghề này, thật đúng là không an toàn. Cũng khó trách Diệp Mộ Phàm không yên tâm, phải để cho nàng dùng nam trang gặp người.
"Đúng vậy, đúng vậy!" Những người khác cũng phụ họa.
"Khó trách Tổng thanh tra Diệp nói cô thích nam nhân, còn thích mặc đồ nữ... Đây đúng là sự thật đến không thể thật hơn, ha ha ha!!!"
Mọi người vừa vây ở bên cạnh Diệp Oản Oản hăng hái trò chuyện, vừa vô tình hay cố ý đảo mắt về phía Lương Thi Hàm nhìn lại.
Hiện tại chân tướng đã rõ ràng rồi, Lương Thi Hàm mới vừa rồi nhảy nhót tưng bừng, không có chút căn cứ nào liền bêu xấu người ta, quả thật là loại ngang ngược tàn ác!
Lương Thi Hàm nghiêng đầu muốn tìm Diệp Y Y làm chỗ dựa, lại phát hiện Diệp Y Y đã sớm không thấy đâu, vội vàng ảo não lẩn vào trong đám người như một con chó cụp đuôi chạy trốn.
Hàn Thanh Linh đứng ở trước mặt Diệp Oản Oản, mặt đầy vẻ lúng túng ngập ngừng mở miệng nói, "Khục khục, Tổng thanh tra Diệp... Mới vừa rồi... Thật là ngại quá... Thật sự là bởi vì chơi trò chơi mới mạo muội đường đột..."
Nơi đáy mắt của Diệp Oản Oản chậm rãi tràn ra một nụ cười: "Không có việc gì!"
Trong nháy mắt khi cô gái nhìn mình mỉm cười, Hàn Thanh Linh nhất thời cảm thấy trái tim như bị sét đánh trúng.
Làm sao có thể đẹp mắt đến như vậy! Mê người như vậy!
Nhất là thời điểm khi cô ấy nhìn nàng mỉm cười, quả thật có cảm giác như chính mình đang được cưng chiều.
Tổng thanh tra Diệp, dù cho...coi như là nữ, cũng đều đem nam nữ giết sạch!
Ngay cả một cô gái như Hàn Thanh Linh cũng đều bị đốn tim, chứ đừng nhắc tới những người ở bên cạnh kia.
Mấy tên huynh đệ hờ ngày xưa của Diệp Mộ Phàm đã sớm trói hắn lại, mang vào trong góc tra hỏi.
"Mẹ nó! Diệp Mộ Phàm! Ngươi nha, giấu thật là đủ kín! Thậm chí ngay cả đám bằng hữu chúng ta cũng đều không nói?"
"Đúng vậy, quá không có suy nghĩ rồi đi! Không đúng, những thứ này tất cả đều không phải là trọng điểm! Trọng điểm là... Tổng thanh tra Diệp có bạn trai chưa? Diệp thiếu, anh thấy tôi như thế nào?" Một nam nghệ sĩ trong đám đi theo con đường tiểu thịt tươi kích động mở miệng.
Diệp Mộ Phàm mặt đầy lạnh lùng: "Chẳng ra thể thống gì!"
Tiểu thịt tươi nhất thời nói, "Đừng mà đừng mà! Anh nhìn lại một chút! Nhìn thật kỹ một chút! Hai ta giao tình nhiều năm như vậy rồi, không cần phải vô tình như vậy chứ?"
Diệp Mộ Phàm tiếp tục tỏ vẻ lạnh lùng, liếc người kia một cái: "Từ bỏ ý định đi! Em gái tôi thích trai đẹp!"
"Mẹ nó! Diệp Mộ Phàm, anh có ý gì! Dáng dấp tôi cũng không xấu xí, có được không?"
Diệp Mộ Phàm không thèm phản ứng lại đám cà lơ phất phơ này, bỏ lại bọn họ trực tiếp đi tìm Diệp Oản Oản rồi.
...