Chương 1806: Lịch sử đen tối


...

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

---

"Việt Trạch, anh... anh nghe em giải thích..." Diệp Y Y không kịp đi quản ánh mắt của những người khác, cố gắng ôm lấy một chiếc bắp đùi cuối cùng Cố Việt Trạch này.

Cố Việt Trạch giống như đang nhìn một bãi phân, hất tay Diệp Y Y ra, tỏ vẻ thất vọng đến cực hạn, lạnh giọng lên tiếng: "Lúc xưa, tôi cho rằng cô là một cô gái đơn thuần hiền lành. Vì cô, tôi không tiếc mang tiếng xấu giải trừ hôn ước với Oản Oản. Không ngờ tới, cô lại có thể ác độc đến như vậy."

Diệp Y Y nhìn theo bóng lưng bực tức rời đi của Cố Việt Trạch, mặt đầy tuyệt vọng đứng lặng tại chỗ, trong nháy mắt bị một đám phóng viên chen chúc vây lấy.

Trận náo nhiệt có thể nói là lớn nhất của giới giải trí năm nay, rốt cuộc cũng hạ màn.

...

...

Tinh Thần Chu Niên Khánh kết thúc, Diệp Oản Oản cũng không ở lâu, lần lượt chào từ biệt các vị khách mời.

Diệp Oản Oản cầm điện thoại di động đi ra khỏi phòng vệ sinh, mới vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một người đang đứng chực sẵn ở bên ngoài hành lang, trước cửa nhà vệ sinh nữ.

Cố Việt Trạch...

Rõ ràng hắn ta đang chờ nàng.

Nhìn thấy Cố Việt Trạch đã lâu không gặp, Diệp Oản Oản theo bản năng nhíu mày một cái.

Gã đàn ông này có thể coi như là người mà nàng ghét nhất trên đời, không ai sánh bằng rồi! Không chỉ là bởi vì sự cặn bã của hắn, mà còn bởi vì, gã ta chính là…đoạn lịch sử đen tối lúc nàng bị mất trí nhớ!

Vừa nghĩ tới kẻ cầm đầu tạo thành hết thảy mọi thứ, Diệp Oản Oản lại không nhịn được, bắt đầu nghiến răng.

"Oản Oản..." Cố Việt Trạch dùng ánh mắt đầy háo sắc mà nhìn chằm chằm cô gái như đã lột xác trước mặt mình, mở miệng nói, "Mặc dù không biết là em làm như thế nào, bất quá, anh thật bất ngờ, không nghĩ tới em sẽ vì anh mà làm đến bước này."

Đòn phản kích tuyệt vời này của Diệp Oản Oản, ngay cả hắn cũng không nhịn được muốn bật thốt lên khen hay.

Từ trước tới nay, mặc dù tướng mạo của Diệp Oản Oản càng ngày càng đẹp đẽ, nhưng hắn cho tới bây giờ chưa từng hối hận về quyết định của mình.

Đối với người như bọn họ mà nói, nếu muốn lên giường với gái đẹp, là chuyện quá dễ dàng.

Nhưng còn bây giờ, rốt cục lần đầu tiên, hắn cũng đã đặt cô gái này vào trong mắt của mình.

Diệp Oản Oản nghe vậy, sắc mặt hơi có chút cạn lời, nhìn gã ta một cái.

Cái gì mà vì hắn mà làm tới bước này?

Tên ngu xuẩn này, đang lảm nhảm cái gì vậy?

Một chữ nàng đều nghe không hiểu...

Cố Việt Trạch tiếp tục mở miệng nói, "Oản Oản, thật ra thì lời năm đó em nói, anh vẫn còn nhớ!"

"Ồ? Tôi ngược lại đã quên mất rồi, tôi nói cái gì?" Diệp Oản Oản dù ngán ngẩm nhưng vẫn ung dung hỏi.

Cố Việt Trạch cười một tiếng, phảng phất như đã xem thấu được nàng đang giả vờ bình tĩnh, mở miệng nói cứ như thể hết thảy đều đã nằm trong lòng bàn tay hắn: "Oản Oản, năm đó em nói với anh, em sẽ cố gắng trở thành một người xứng với anh. Khi đó anh cho là em chẳng qua chỉ là tùy tiện nói một chút, không nghĩ tới em sẽ thật sự vì anh mà... cố gắng đến như vậy!"

Diệp Oản Oản: "..."

Khoảng thời gian sau khi giải trừ hôn ước với hắn đã đủ lâu để nàng tung bay nhảy múa ra đến vũ trụ ngân hà rồi, có được không? Hắn vẫn còn đang sống ở thế kỷ trước hay sao?

Diệp Oản Oản quả thật là không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc là ai cho hắn tự tin và một bộ mặt dày như vậy?

"A... Cố tiên sinh, ngài thật đúng là đáng yêu!"

Diệp Oản Oản quăng lại một câu như vậy, lười tiếp tục lãng phí thời gian quý giá của mình với con heo ngu xuẩn này.

Cố Việt Trạch nhìn Diệp Oản Oản rời đi, ngược lại cũng không tức giận, “dục cầm cố túng” * cũng là một loại gợi cảm.

* Dục cầm cố túng: kế thứ 16 trong 36 kế của nhà binh, muốn bắt thì phải thả, ý nói muốn đạt được thành quả phải biết kiên trì giăng mồi.

Một cô gái, coi như là lợi hại hơn nữa, chỉ cần có tình cảm ràng buộc, sẽ không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.

...

Diệp Oản Oản vốn là muốn tìm Tạ Chiết Chi để thám thính một chút tin tức liên quan tới Tư Dạ Hàn, nhưng mà lúc đi ra ngoài Tạ Chiết Chi đã đi rồi, vì vậy chỉ có thể chờ đợi một dịp khác.

Vì vậy, nàng nói một tiếng với đám người Hàn Thiên Vũ, rồi chạy thẳng tới tòa án để đón Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu Đình về nhà.

Một nhà bốn người rốt cuộc đoàn tụ, vô cùng kích động mà ôm nhau thật chặt.

...