...
Theo tiếng rống của Vọng Nguyệt, vô số xúc tu bên ngoài thân thể hắn nháy mắt đoạn liệt tận gốc. Vô số căn xúc tu dài tới vạn trượng nhất tề ngưng tụ trước người Vọng Nguyệt, trong chốc lát đã đã xen vào nhau, không ngờ hình thành một cánh tay vạn trượng!
Cánh tay này dài tới vạn trượng, cực kỳ khổng lồ. Lúc này quyền đầu nó nắm lại, từ xa nhìn đến chính là cánh tay của Cổ Thần!
Vọng Nguyệt giận dữ, như Cổ Thần Chỉ! Vọng Nguyệt giận dữ tới cực hạn, chính là Cổ Thần Tí!
Cổ Thần Tí vừa xuất hiện, lập tức hung hăng đánh về phía trước. Mục tiêu cính là Thứ Không Niết Tiễn!
Một quyền này khiến cho Vương Lâm khoảnh khắc kinh hoàng! Hắn như xuyên qua vô số năm trước, vượt qua thời kỳ viễn cổ, nhìn thấy được thời kỳ Cổ Thần nghịch thiên!
Hắn thấy được Cổ Thần huơ cánh tay lên, trong tiếng gầm rống đánh mạnh về phía trước. Tinh cầu tan nát, tinh không sụp đổ, hết thảy kẻ thù, dưới một quyền này lập tức tan nát!
Lúc này đây, Cổ Thần Tí do Vọng Nguyệt ngưng tụ ra chính là như thế! Một quyền đánh ra, nghênh đón mũi tên kia khiến nó lập tức chấn động, phịch một tiếng đã tiêu tan!
Pháp bảo Thứ Không Niết Tiễn dưới một quyền Cổ Thần Tí cũng muốn vỡ tan!
Huyền Bảo thượng nhân trực tiếp phun ra một ngụm tiên huyết, sắc mặt tái nhợt, thân mình không chút do dự nhanh chóng lui về phía sau. Nhưng khoảnh khắc khi hắn lui lại, từ trong tinh không một đạo khí tức cực kỳ âm hàn đột nhiên tràn ngập. Bên trong khí tức âm hàn này cũng có một đạo tia chớp màu đỏ như thiên lôi khai thiên tích địa, ầm ầm đánh tới!
Tốc độ của tia chớp màu đỏ này quá nhanh, chọn thời điểm cực kỳ chuẩn xác, đúng khoảnh khắc pháp bảo của Huyền Bảo thượng nhân bị huỷ, tâm thần chấn động!
Tia chớp màu đỏ ẩn chức hàn khí vô cùng, một cỗ vận ý cực kỳ kinh khủng không chút che dấu điên cuồng tản ra, nháy mắt khi Huyền Bảo thượng nhân lùi lại đã lao tới.
Huyền Bảo thượng nhân căn bản không kịp né tránh, trực tiếp bị tia chớp màu đỏ kia tiến vào trong cơ thể. Sắc mặt của hắn kịch biến, cả người phun tiếp một ngụm tiên huyết, hai mắt có đôi chút tan rã!
Đúng lúc này, Thanh Thuỷ với một thân áo trắng bước ra từ tinh không. Thần sắc của hắn lạnh lùng. Ngay khi xuất hiện, hồng quang trong mắt loé ra, lại có mấy đạo tia chớp lao ra, công kích thẳng tới Huyền Bảo thượng nhân!
Cực Cảnh lâm thế!
- Cực Cảnh!
Trong cơ thể Huyền Bảo thượng nhân vang lên một tiếng phịch! Sau lưng có đại lượng máu tươi phun ra, cả người rung lên, tốc độ lui lại còn nhanh hơn nhưng mấy đạo tia chớp cũng đuổi theo không dứt!
Khoảnh khắc khi Thanh Thuỷ xuất hiện, hắn bấm quyết, lập tức hắc phong gào rít xuất hiện, lại có bảy con hắc long biến ảo ra, phun ra âm phong, tiêu diệt hết thảy viêm hoả nhân sinh, lao về phía Huyền Bảo thượng nhân cắn nuốt!
- Huyền Bảo, ngươi còn nhận ra bản quân của Lôi Giới không?!
Thanh Thuỷ đã sớm tới chiến trường nhưng trên chiến trường này không có ai có thể khiến cho hắn ra tay. Duy nhất chỉ có Huyền Bảo thượng nhân này!
- Thanh Thuỷ, không ngờ ngươi vẫn không chết!
Huyền Bảo thượng nhân nhanh chóng lui về phía sau. Nhưng đường lui lại bị bảy con hắc long vây chặt, từng trận âm phong công kích tới. Huyền Bảo thượng nhân cắn răng một cái, hai tay bấm quyết chỉ về phía trước!
Lập tức chín con Hồ Điệp vờn quanh Vọng Nguyệt lập tức loé lên, biến mất rồi xuất hiện bên người Huyền Bảo thượng nhân!
- Cửu Điệp quy nhất!
Chín con Hồ Điệp đồng thời vỗ cánh, hắc quang toàn thân loé lên, lập tức dung hợp làm một, gần như trong khoảnh khắc đã hợp nhất thành một!
Chín đạo hắc mang dung hợp cũng nổi lên biến hoá đến không ngờ. Chỉ thấy con bướm vừa dung hợp ra, từ trên thân thể nó tản mát ra ánh sáng bốn màu!
Nó vỗ cánh lên, lập tức ánh sáng bốn màu hạ xuống, hình thành nên một cơn lốc xoáy bốn màu bên ngoài thân thể Huyền Bảo thượng nhân, quét ra bốn phía lập tức ngăn cản bảy con hắc long ở bên ngoài!
- Nếu là pháp bảo do sư huynh Thiên Bảo thượng nhân của ngươi chế tác thì ta còn có chút e ngại chứ ngươi thì chưa đủ tư cách!
Thanh Thuỷ lạnh giọng nói. Hai tay hắn lại bấm quyết, bảy con hắc long gào rít, trong không trung liền xuất hiện hơn trăm vạn giọt nước mưa.
Những giọt nước này dày đặc, từ trong âm phong điên cuồng lao tới con Hồ Điệp bốn màu vây quanh Huyền Bảo thượng nhân!
Âm thanh bang bang không ngừng vang lên, trên mặt Huyền Bảo thượng nhân lộ ra vẻ chua xót. Thân phận của hắn trong mắt những người khác là một điều bí ẩn nhưng trước mặt Thanh Thuỷ cũng căn bản không thể che dấu!
Hắn là Tiên nhân của Vũ chi Tiên giới! Lại là sư đệ của Thiên Bảo thượng nhân, người chế tạo ra Xạ Thần xa!
- Thanh Thuỷ, ngươi chớ khinh người quá đáng! Tiên giới đã không còn nữa, nơi này chính là Liên Minh Tinh Vực!
Trong tiếng hét lớn, Huyền Bảo thượng nhân duỗi hai tay ra, tiên nguyên vẫn bị che dấu vô số năm trong cơ thể nháy mắt ầm ầm mở ra phong ấn!
Lập tức một cỗ tiên khí vô tận điên cuồng tràn ra bốn phía, khiến cho phiến tinh không lập tức giống như Tiên cảnh!
Cùng lúc đó, hai tay hắn bấm quyết, chỉ về Hồ Điệp bốn màu phía trước. Con thú này lập tức chấn động, một cái cánh mỏng không ngờ lại bị bóc ra, giống như một cánh hoa bay về phía trước. Nhưng lúc này cánh hoa này hình thành bốn đạo quang mang có bốn màu khác nhau, giống như bốn đạo khí diễm, hình thành lốc xoáy!
- Quy tắc Thứ Không!
Nháy mắt khi Huyền Bảo thượng nhân nói ra bốn chữ này, cơn lốc do bốn đạo khí xoáy tạo ra kia đột nhiên ầm ầm tan ra, hoá thành vô số bụi phấn tản ra xung quanh!
Hô Phong Hoán Vũ của Thanh Thuỷ, lúc này bị bụi phấn này lan đến cũng lập tức tiêu tan, hết thảy thần thông pháp thuật xung quanh lúc này cũng không thể tồn tại được, toàn bộ biến mất!
Huyền Bảo thượng nhân không chút nghĩ ngợi, tay phải chỉ về phía trước, lập tức một cái cánh mỏng khác của con Hồ Điệp bốn màu lập tức bóc ra, khi con Hồ Điệp tiêu tan, phiến cánh kia cũng nháy mắt nổi lên biến hoá!
Chỉ thấy hết thảy thần thông vừa biến mất, Hô Phong Hoán Vũ kia không ngờ lại xuất hiện. Lúc này đây Hô Phong Hoán Vũ lại trở thành thần thông của Huyền Bảo thượng nhân!
Trong tiếng quát khẽ, hai tay của lão duỗi ra, lập tức Hô Phong Hoán Vũ bao quanh thân thể lão trực tiếp đảo cuốn, cùng lúc ngăn cản Vọng Nguyệt lao tới, cũng đồng thời công kích Thanh Thuỷ!
Nương theo chút thời gian ngắn ngủi này, Huyền Bảo thượng nhân lập tức lui về phía sau. Nhưng mấy đạo tia chớp màu đỏ cũng đuổi theo không dứt khiến hắn cực kỳ đau đầu, thầm nhủ nếu Thứ Không Niết Tiễn vẫn còn thì cũng không chút sợ hãi, có thể đánh một trận với Thanh Thuỷ.
Nghĩ đến Thứ Không Niết Tiễn, Huyền Bảo thượng nhân cũng lập tức đau đớn. Hắn không ngờ Vọng Nguyệt lại lợi hại như thế, khác xa so với ghi chép trong cổ tịch!
Nếu không hắn sẽ không tới nơi này. Lần này chẳng những không thành công lại tổn thất mất pháp bảo Thứ Không Niết Tiễn duy nhất! Hắn có thể tưởng tượng đến địa vị của mình trong Trưởng lão Đoàn chắc chắn sẽ bị giảm xuống rất nhiều!
Lúc này lại gặp sát tinh năm đó - Thanh Thuỷ! Hắn tuy không biết vì sao Thanh Thuỷ còn chưa chết. Nhưng mình còn có thể sống sót đến hôm nay tự nhiên Thanh Thuỷ cũng có biện pháp riêng hắn!
Vào thời khắc nguy hiểm lúc này, hắn không có thời gian cân nhắc cẩn thận, trong đầu chỉ có một ý niệm duy nhất chính là nhanh chóng chạy trốn.
Từ xa xa nhìn thấy cảnh tượng này khiến cho tâm thần của Vương Lâm cũng phải kịch chấn, trái tim cũng đập cực nhanh!
Bụp, bụp, bụp!
Hết thảy âm thanh bên tai hắn đều đã biến mất, chỉ có tiếng tim đập là quanh quẩn trong đầu hắn. Trong đầu hắn thầm ghi nhớ thật kỹ thủ ấn mà Huyền Bảo thượng nhân vừa mới thi triển!
- Không ngờ người này hoá ra là sư đệ của Thiên Bảo thượng nhân, con Hồ Điệp bốn màu này là do người này chế tác nhưng rõ ràng năng lực không theo kịp Thiên Bảo thượng nhân! Chỉ có điều nếu suy nghĩ thấu triệt thủ ấn này… Nhịp đập của trái tim Vương Lâm lại nhanh hơn, nhìn không chuyển mắt, không chút nháy mắt!
Hô Phong Hoán Vũ đảo ngược không khiến cho Thanh Thuỷ tạm dừng. Hàn quang trong mắt hắn loé ra, tay phải nâng lên, chụp một cái vào trong hư không. Lập tức vô số tinh quang ngưng tụ trong tay, bỗng nhiên vỗ về phía trước!
- Tát Đậu Thành Binh!
Vô số tinh quang tản ra lập tức hoá thành một đám hư ảnh, Tát Đậu Thành Binh lại tái hiện trong tay Thanh Thuỷ! Vô số hư ảnh kia đều tản mát ra khí tức cường đại, gần như trong khoảnh khắc, trước người Thanh Thuỷ đã có hơn ngàn binh lính!
Trong khi Thanh Thuỷ chỉ ra, những hư ảnh này đồng loạt bay ra, lao thẳng vào Hô Phong Hoán Vũ kia!
Đồng tử trong hai mắt của Huyền Bảo thượng nhân co rụt lại, đáy lòng chua xót! Trong số những hư ảnh này, lão nhận ra có những bằng hữu năm đó của lão. Lúc này đây, trong tiếng thở dài, lão không ngừng lui về phía sau, trong mắt lại hiện lên vẻ dữ tợn, duỗi hai tay ra, quát khẽ:
- Thanh Thuỷ, cho ngươi kiến thức một chút pháp bảo lực mà lão phu nghiên cứu ra vô số năm qua!
- Hết thảy pháp bảo trong thiên địa cũng đều có một phần nguyên lực. Bổn nguyên lực này dưới sự nghiên cứu mấy vạn năm của lão phu, cuối cùng cũng mở ra được môn đạo!
Trong hai bàn tay của Huyền Bảo thượng nhân ẩn chứa những ấn ký, lúc này lão vung tay lên, lập tức vô số song gợn từ trong cơ thể điên cuồng tràn ngập!
Nháy mắt, trong phạm vi mấy vạn dặm đều nổi lên sóng gợn!
Một loạt các pháp bảo của đám tu sĩ, dưới sắc mặt đại biến, nháy mắt thoát ly ra khỏi tay mình, thậm chí tự hành chặt đứt sự liên kết với tâm thần!
Cảnh tượng này khiến cho mọi người đều ngây ra!
Trong không trung bốn phía cũng có vô số pháp bảo của những tu sĩ đã chết, lúc này đồng loạt bay lên, nhất tề hướng về phía Huyền Bảo thượng nhân ngưng tụ.
Phảng phất lúc này, Huyền Bảo thượng nhân ở giữa tinh không chính là ông tổ của tất cả pháp bảo! Dưới sự triệu tập của lão, không pháp bảo nào có thể phản kháng. Nếu chỉ có thế cũng thôi, nhưng chân chính khiến những tu sĩ bốn phía, bao gồm cả Vương Lâm, kịch chấn chính là túi trữ vật của bọn họ!
Túi trữ vật coi như là một loại pháp bảo!
Trong nháy mắt, túi trữ vật của mọi người lập tức thoát ly khỏi khống chế của bọn họ, bay thẳng về phía trước. Trong khi bay đi, túi trữ vật không ngờ tự hành mở ra, vô số pháp bảo lại bay ra!
Túi trữ vật của Vương Lâm đồng dạng như thế! Hắn biến sắc, tay phải nhanh chóng nắm lấy, ôm chặt lại. Nhưng lúc này, lại có một cỗ lực lượng kỳ dị bao phủ lấy nó. Tay Vương Lâm vừa đặt lên lập tức cảm nhận được một cỗ thiêu đốt tâm thần dung nhập vào trong cơ thể. Nếu không lập tức buông tay, nguyên thần lập tức câu diệt!
Những tu sĩ xung quanh đồng dạng có nhiều người bắt lấy túi trữ vật nhưng cũng chua xót, không thể không buông tay, trơ mắt nhìn túi trữ vật bay đi!
Trong túi trữ vật của Vương Lâm có quá nhiều thứ quý giá, hắn không thể từ bỏ! Lúc này, vào thời khắc nguy cơ, hắn không chút nghĩ ngợi, con mắt thứ ba ở mi tâm bỗng nhiên mở ra, hồng quang loé ra bao phủ lấy túi trữ vật!
Một tia bổn nguyên từ trong hồng quang tràn ra, đối kháng mạnh mẽ với lực lượng kỳ dị trên túi trữ vật khiến nó dần tiêu tan. Sắc mặt Vương Lâm tái nhợt, thở phào một hơi, chặt chẽ nắm lấy túi trữ vật!
...